Sau khi vất vả dụ Tiểu Ngân đi ngủ, Dạ Côn kể lại chuyện tối ngày hôm nay cho mọi người nghe.
- Đại ca. . . sau này phải chú ý một chút.
Dạ Tần nghe xong biểu thị lo lắng.
Dạ Côn cũng không nghĩ tới, bọn họ trước để mình buông lỏng cảnh giác, sau đó trực tiếp làm thịt, đều không kịp phản ứng.
Dạ Côn cảm thấy đệ đệ nói rất đúng, sau này không thể quá bất cẩn, hôm nay mắc lừa may mà không có xảy ra việc gì, nếu như sau này ở trước mặt Thần Ma hai tộc mắc lừa, bọn họ sẽ không cho mặt mũi.
Đấu Phù Thế nhẹ nói ra:
- Tình huống hiện tại cũng không tệ, không cần giấu diếm thân phận nữa.
- Đúng vậy, kết quả như vậy có lẽ những người kia cũng không muốn nhìn thấy.
Thực Cốt suy đoán nói ra.
Dạ Côn cũng cảm thấy như vậy, có lẽ chuyện xảy ra hôm nay đối với mình mà nói cũng không tệ.
- Đại ca, nói như vậy, chỉ có Thánh Điện bên kia không có nhả ra.
- Đúng vậy, Mạnh Dương muốn chứng cứ, nhưng chúng ta kiếm đâu ra chứng cứ.
Dạ Côn bất đắc dĩ nói ra, thật chẳng lẽ náo ra chuyện rồi, Mạnh Dương kia mới thấy hối hận sao?
Uyển Nhiên ngồi ở bên cạnh không lên tiếng thấp giọng hỏi:
- Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì? Tra sao?
- Có lẽ chỉ có thể như thế. . . chẳng qua là không có đầu mối.
Dạ Côn đặt mông ngồi ở bên cạnh, tầng tầng thở dài.
- Đại ca, ta cảm thấy có thể điều tra Song Song kia một chút, tác phong làm việc của nàng có vấn đề.
Dạ Tần phỏng đoán nói ra.
Kỳ thật Dạ Côn cũng cảm thấy như vậy, Song Song kia từ chuyện này đạt được rất nhiều lợi ích.
- Tìm một cơ hội đi tâm sự.
Dạ Côn nhẹ nói ra.
Trong lúc mọi người đang trò chuyện, đại môn phủ đệ bị người đẩy ra, chỉ thấy một bóng người xinh đẹp xuất hiện tại cửa ra vào.
Thật đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay.
Người tới chính là Song Song.
Đối với Song Song bỗng nhiên đến đây, Dạ Côn biểu thị nghi hoặc, nhưng cũng có chút hiếu kỳ.
- Song Song cô nương, chúng ta lại gặp mặt.
Dạ Côn mang theo ý cười ân cần thăm hỏi.
Song Song cũng giống như vậy, lộ ra nụ cười nói ra:
- Đúng vậy, lại gặp mặt.
- Mời ngồi.
- Cảm ơn.
Lúc này Song Song không có một chút bi thương, thế nhưng vừa rồi, từ trên ngươi Song Song còn có một tia thương cảm.
- Không biết Song Song cô nương tới có chuyện gì không?
Dạ Côn tò mò hỏi.
Song Song tiếp nhận trà Uyển Nhiên bưng tới, nhẹ nói ra:
- Cũng không có việc lớn gì, chỉ muốn trò chuyện với các ngươi một chút.
Vừa rồi mới nói muốn tìm cơ hội nói chuyện, kết quả người ta trực tiếp tìm tới cửa, thật không tệ.
- Vừa vặn trong lòng ta có chút nghi vấn.
- Cho nên ta tới giải đáp nghi vấn trong lòng ngươi.
Song Song thản nhiên nói ra.
Dạ Côn dừng một chút, nhìn Song Song, mặc dù cô nương này không phải quá kinh diễm, nhưng cũng có một loại ý vị khác.
- Song Song cô nương, ngươi là người của nha dịch?
- Đúng vậy, trước đó là mật thám của nha dịch.
- Vậy tại sao lúc chúng ta giết người, ngươi không có ngăn cản?
Dạ Côn tò mò hỏi.
Song Song cười khẽ một tiếng:
- Nhìn thấy thực lực của các ngươi, ta không ngăn nổi.
Thật là một cô nương thông minh, không hổ là mật thám.
- Sau đó ngươi giả vờ rời đi, nhưng thật ra là tới Võ Thành Bảo?
- Đúng vậy.
- Tại sao phải giấu diếm thân phận?
Dạ Côn truy vấn.
- Các ngươi giết người của nha dịch, nếu để cho các ngươi biết ta cũng là người của nha dịch, chỉ sợ sẽ không toàn mạng.
Song Song cười nói, thái độ như vậy thật khiến mọi người không nghĩ tới.
Thế nhưng những lời này nói rất hợp tình hợp lý, không có một chút vấn đề gì.
- Chuyện này ngươi báo cáo hay chưa? Hẳn là chưa đi.
Dạ Côn thử dò xét nói.
Song Song nhẹ gật đầu:
- Quả thật không có báo cáo, người nha dịch đã chết, ta lại ở bên cạnh. . . cho dù nói thế nào, ta cũng có trách nhiệm, nhất định sẽ bị trách phạt, cho nên ta lựa chọn không nói.
Mọi người cảm thấy những lời này không có vấn đề, thế nhưng mọi thứ quá suôn sẽ, như thế mới càng có vấn đề.
- Xích Ngộ bị độc chết, chuyện này ngươi có biết gì không?
Dạ Côn hỏi tới trọng điểm.
- Đối với cái chết của Xích đại nhân, kỳ thật ta không thể nào tiếp thu được, ta từ nhỏ được Xích đại nhân thu dưỡng, như là phụ thân. . . thấy ông ấy bị người hạ độc chết, ta rất tức giận, cũng rất bất đắc dĩ...
Song Song khẽ thở dài một tiếng, ánh mắt lần nữa xuất hiện bi thương.
Dạ Côn liếc mọi người một cái, đến lúc này vẫn không có chút sơ hở nào.
- Kỳ thật ta biết, các ngươi cũng hoài nghi ta, bởi vì ta là người được lợi ở trong này, nhưng ta...
Nói đến đây, âm thanh Song Song có chút nghẹn ngào, tựa hồ không nói ra lời.
Dạ Côn an ủi nói ra:
- Song Song cô nương, xin hãy nén bi thương.
- Không sao, ta đã điều chỉnh xong, nếu Xích đại nhân muốn ta phát triển nha dịch, ta đương nhiên sẽ không cô phụ kỳ vọng của ông ấy.
- Một nữ tử như ngươi muốn chưởng khống nha dịch, hẳn là rất khó.
Dạ Côn dò hỏi.
- Kỳ thật vẫn tốt, chủ yếu có mạnh Dương Điện Chủ cùng Tả trang chủ ủng hộ, người trong nha dịch không dám phản kháng trắng trợn.
Dạ Côn nhẹ gật đầu, trong lòng cũng không có vấn đề khác.
Bỗng nhiên, Dạ Côn nhớ tới còn có một vấn đề:
- Song Song cô nương, người lúc đầu ngươi truy bắt là ai? Là người nha dịch muốn bắt sao?
- Đây. . . đây là bí mật của nha dịch.
- Khó nói thì quên đi, không có việc gì.
Dạ Côn giọng điệu này có chút quái dị, phảng phất giống như ngươi không nói, sau này đừng có đến tìm ta.
- Kỳ thật, chính là bởi vì việc này, Xích đại nhân mới bị độc hại.
- Ồ?
Dạ Côn nhất thời có hứng thú, xem ra chuyện này rất lớn nha.
- Người lúc trước ta truy bắt, y biết nơi Thần Kiếm hạ lạc, đây là công việc tình báo của ta.
Lúc này Dạ Tần nghi hoặc hỏi:
- Một thanh Thần Kiếm mà thôi, không đến mức như vậy chứ?
- Là như thế này, Thần Kiếm này không phải Thần Kiếm bình thường, mà là tách rời. . .
Nói đến Thần Kiếm tách rời, Dạ Côn cùng Dạ Tần liếc nhau, năm đó ở hoa lâu cùng cha tranh một cái bộ phận, gần đây dường như cha cũng tìm được một cái kiếm cách. . . cho nên vị trí chuôi kiếm xem như đã hợp thành.
Chỉ thiếu thân kiếm ...
Dạ Côn mang theo nghi hoặc hỏi:
- Thần Kiếm tách rồi. . . tựa hồ rất lợi hại. . . thanh Thần Kiếm này ngay tại Võ Thành Bảo sao?
- Không phải toàn bộ, chỉ là một bộ phận, nghe nói là thân kiếm. . .
Nghe thấy là thân kiếm, trong lòng Dạ Côn cùng Dạ Tần lập tức kích động lên, suy đoán có thể cùng một bộ hay không.
Nếu như là cùng một bộ, vậy nhất định phải đoạt lấy.
- Thì ra là thế, cũng bởi vì như vậy, Xích đại nhân mới chết?
- Ừm, ngày đó Xích đại nhân mời Mạnh Dương Điện Chủ ăn cơm, chính là muốn Mạnh Dương Điện Chủ đừng gây trở ngại.
- Là thế à, vậy Song Song cô nương biết thân kiếm ở nơi nào không?
Dạ Côn tò mò hỏi, còn n giả vờ không quá để ý, chẳng qua là tò mò mà thôi.
Song Song mím môi, cuối cùng nhẹ nói ra:
- Trên tình báo nói. . . thân kiếm bị một tên thương nhân mua sắm, mà tên thương nhân này chính là người của Tiền Trang, cho nên thân kiếm hẳn nằm ở trong tay Tiền Trang.