Trước kia vẫn luôn là cho rằng là nhân số ước thúc, xét đến cùng vẫn là đạo lực dẫn dụ thiên lôi.
Thượng Hiền đã dặn Diệp Hoa trước, nếu như người của ngươi muốn động, tốt nhất đừng vận dụng đạo lực.
- Ngươi chỉ phái ra mấy người như thế, liền muốn giết bọn chúng?
Diệp Hoa nhìn tình hình cách đó không xa, nhàn nhạt hỏi.
Thượng Hiên cười thần bí:
- Ngươi nhìn một chút liền biết.
Lao xuống đều là kim giáp chiến sĩ, bởi vì đều mang mũ giáp, cho nên không nhìn rõ bộ dạng...
Thế nhưng khiến người kỳ quái là, trong tay đám kim giáp chiến sĩ không có vũ khí, khiến đám Kiếm Hoàng xông lên hết sức nghi hoặc.
Lúc từng thanh từng thanh lợi kiếm đâm xuyên qua ngực kim giáp chiến sĩ, lòng khẩn trương dần dần thư giãn.
Còn tưởng rằng ghê gớm lắm, cũng chỉ đến như thế, một kiếm liền đâm xuyên.
- Cẩn thận!
Gào!
Chỉ thấy một tên kim giáp chiến sĩ đột nhiên ôm lấy Kiếm Hoàng trước mặt, lộ ra một hàm răng màu đen, trong lúc đối phương không kịp phản ứng, hung hăng cắn vào cổ tên Kiếm Hoàng kia.
Một màn này liên tục phát sinh.
Tất cả mọi người bị rung động đến, đây rốt cuộc là quái vật gì? ? ?
- Ma Quân, đây là thi nhân phải không.
Thấy cảnh này, Hậu Khanh tò mò hỏi.
- Hẳn là thi nhân, giống như ngươi.
Bạch Dạ từ tốn nói.
Khóe miệng Hậu Khanh giật một cái:
- Ma Quân, ta sao có thể là loại thi nhân thấp kém kia.
- Há, vậy hẳn là thi nhân cao cấp hơn một chút.
Hậu Khanh: ......
Tả Thiên Chúng ở trong Võ Thành Bảo ngốc ngốc nhìn tấm gương, lập tức quay đầu nhìn về phía Hạng Thiên Lăng.
- Trang chủ?
- Truyền thuyết thi nhân là có thật? ? ?
Tả Thiên Chúng chất vấn.
- Ách... thuộc hạ chưa từng thấy qua, cho nên cũng không rõ ràng lắm.
Tả Thiên Chúng che cái trán:
- Hôm nay gặp quỷ rồi! Thế mà kéo cả Đông U Thành vạn năm trước ra!
- Trang chủ không cần lo lắng, toàn bộ Côn Miểu đều đang ủng hộ ngươi.
Hạng Thiên Lăng cung kính nói ra, nhìn bộ dạng của trang chủ kìa, tựa hồ đã bị hù dọa, phải tự tin lên mới được.
Tả Thiên Chúng nhíu chặt lông mày, lạnh giọng nói ra:
- Đến cùng là tên vương bát đản nào muốn hãm hại ta!
Trong lòng Hạng Thiên Lăng than nhẹ, Dạ Côn tử vong quả thật làm người kinh ngạc, nhưng bây giờ bất kể là ai hãm hại, mục đích của y
đã thành công.
Mưu kế này thật sự quá độc.
Lúc này trên mặt biển liên tục vang lên tiếng kêu thảm thiết, người bị thi nhân cắn trong nháy mắt đỏ mắt, bắt đầu quay sang công kích người bên cạnh, chỉ cần bị cắn, ngay lập tức sẽ bị lây bệnh, biến thành một tên thi nhân không sợ đau đớn, điên cuồng cắn xé người sống.
- Thật thú vị.
Diệp Hoa thấy cảnh này, lập tức có hứng thú.
Thượng Hiên có chút tung bay, khẽ cười:
- Kỳ thật chỉ cần một người, liền có thể tiêu diệt toàn bộ bọn họ
- Vậy sao ngươi còn mang nhiều người đến như vậy?
Diệp Hoa tò mò hỏi.
Thượng Hiên hít vào một hơi, trầm giọng nói ra:
- Làm cho người khác xem.
- Không tệ, hôm nào cho bản tôn mượn một tên nghiên cứu đi
Thượng Hiền chững chạc đàng hoàng nói ra:
- Khó mà làm được, đây đều là con dân của ta.
- Nói ngươi hẹp hòi, ngươi còn không tin.
Diệp Hoa hừ một tiếng, một tên cũng không cho mượn, còn nói là thông gia.
Dạ Minh và Đông Môn Mộng lần đầu tiên nhìn thấy thi nhân, cũng bị một màn trước mắt rung động đến, sau khi những người kia bị thi nhân công kích, liền bắt đầu điên cuồng lên, loại đấu pháp liều mạng kia, quả thật khiến người khó lòng phòng bị.
Cho dù tay chân toàn đoạn, cũng phải cắn ngươi một phát, quá kinh khủng.
Cha vợ của Dạ Côn đúng là thâm tàng bất lộ.
- Mọi người chú ý, đừng để bọn chúng cắn phải, chém đầu! ! !
Dịch Tôn hướng phía tất cả mọi người quát bội kiếm bên hông lóe lên, trực tiếp chém bay đầu mấy tên Kiếm Hoàng lao tới.
Thế nhưng hiện tại đã loạn thành một đoàn, tốc độ lây nhiễm quá nhanh, nhất là hơn hai mươi tên kim giáp chiến sĩ, cho dù bị chặt đầu, thế nhưng vẫn có thể hành động...
Tuy nhiên người bị lây bệnh chặt đầu liền chết.
Kiếm Hoàng truyền nhiễm Kiếm Tông, Kiếm Tông lại truyền đến Kiếm Đế, một tên Kiếm Đế vừa bị lây bệnh, như vậy chiến trận liền
nghiêng về một bên.
Lúc này Dịch Tôn căn bản không biết được người nào bị nhiễm, cả đám đều giết điên cả rồi.
"Gào!"
Trong lúc Dịch Tôn đang do dự, cảm giác được sau lưng truyền đến tín hiệu nguy hiểm, chỉ thấy một vị Kiếm Đế cầm Thần Kiếm trong tay lao tới, mang theo bằng khí kinh khủng, mấy người xung quanh toàn bộ bị đông lại.
- Ngươi làm gì?!
Dịch Tôn quát lạnh một tiếng.
"Khặc khặc khặc..." Tên Kiếm Đế chỉ phát ra tiếng cười quỷ dị, khiến cho người ta rùng mình.
Dịch Tôn vung kiếm, trên lưỡi kiếm toát ra ngọn lửa màu tím, tiện tay chém một phát.
Mị hỏa màu tím mang theo lực lượng quỷ dị thằng bức Kiếm Đế.
Kiếm Tôn chém một kiếm, quả thật khác biệt trời vực, dù cho vị Kiếm Đế này cầm Thần Kiếm đi nữa. ..
Băng sương tại thời khắc này hóa thành giọt nước, thậm chí thân thể Kiếm Đế cũng bị hòa tan.
Thực lực Kiếm Tôn vẫn không thể coi thường.
Giết một tên Kiếm Đế, Dịch Tôn cũng không ngừng tay, trực tiếp đại khai sát giới.
Máu tươi trên mặt biển càng ngày càng nhiều, vùng biển này đều bị máu tươi nhiễm đỏ, mùi máu tươi tựa hồ còn dẫn tới sinh vật dưới đáy biển...
Cũng không lâu lắm, trên vạn người cũng chỉ còn lại Dịch Tôn, còn có ba tên Kiếm Đế...
Đương nhiên còn có hai mươi mấy tên kim giáp chiến sĩ kia.
Ba tên Kiếm Đế không còn chiến ý, nếu không phải Dịch Tôn ở bên tai cổ vũ, chỉ sợ bọn họ đã bỏ đi, quá kinh khủng...
Lúc này hô hấp Dịch Tôn có hơi ngổn ngang, nhưng vẫn còn tốt, trên thân không nhiễm một giọt máu tươi, chỉ là ba tên Kiếm Đế kia, áo bào đều bị máu nhuộm đỏ.
- Không tệ, còn có thể sống bốn tên.
Thượng Hiền từ tốn nói, tiện tay vung lên, hơn hai mươi tên kim giáp chiến sĩ bay trở về Kim Dũng...
Nhìn kim giáp chiến sĩ rời đi, bốn người nhẹ nhàng thở ra, hiện tại cũng còn không làm thế nào mới có thể giết thi nhân, biện pháp gì cũng đã thử qua.
Hiện tại Diệp Hoa cũng rất tò mò:
- Uy, thật giết không chết sao?
- Bí mật.
Hoa ca nổi sùng, hướng Dạ Minh phía bên cạnh hô:
- Dạ Minh, người tới đây một chút.
Dạ Minh đi tới nghi hoặc hỏi:
- Làm sao vậy?
- Về sau không mang y theo chơi.
Minh ca nhìn hai người một chút, các ngươi thật là...
- Dễ nói, dễ nói...
Minh ca cười ha hả, tranh thủ thời gian rút lui, hai tên đại lão các ngươi đối nhau, cũng đừng kéo ta vào.
- Hoa ca, có thể hiện một chút không?
Thượng Hiên cười nói.
Diệp Hoa cảm thấy mình quả thật phải thể hiện một chút, uy phong không thể để một mình Thượng Hiền chiếm hết.
Tuyệt Thiên lĩnh hội ánh mắt của Diệp Hoa, hướng phía bắc giáp chiến sĩ vung tay lên, chỉ thấy bên trong có một tên hắc giáp chiến sĩ đi
ra...
Đi tới trước mặt đám người Dịch Tôn.
Tình huống như vậy thật khiến người ta tuyệt vọng.
Dạ gia dùng tiểu đệ đánh chủ lực của các ngươi, hơn nữa còn là nghiền ép, Còn chơi cọng lông, trực tiếp nhận thua cho rồi.
Vừa rồi là kim giáp chiến sĩ, hiện tại lại tới một tên hắc giáp chiến sĩ, ba tên Kiếm Đế đã không muốn đánh nữa rồi.
Trên trán Dịch Tôn đã toát ra mồ hôi lạnh, xem ra hôm nay khó thoát tai kiếp.
Võ Thành Bảo còn không phải người tới cứu viện sao?!