TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 1048: Hậu Trường Người Này Rất Cứng

Đẩy cửa lớn thần miếu ra, bên trong đen kịt một màu, Dạ Côn hít sâu một hơi bước vào.
Nhưng mà vừa mới bước chân vào, trước mắt đen kịt trở nên sáng ngời, lộ ra một CỖ uy áp, nhất là cự nhân ở giữa...
Dạ Côn dạo qua một vòng, cũng không có nhìn thấy người nào, dứt khoát la lớn:




- Hải Chi đại nhân, ngươi ở đâu?
Đợi một hồi, Dạ Côn không nghe thấy ai trả lời. .. chẳng lẽ hôm nay Thần tộc không làm việc?
- Dạ Côn thần sứ, đã lâu không gặp.
Trong lúc Dạ Côn đang nghĩ lung tung, bỗng nhiên sau lưng truyền đến âm thanh, làm Côn ca sợ nhảy lên.


- Hải Chi đại nhân, người xuất quỷ nhập thần, dọa chết người.
- Dạ Côn vỗ vỗ ngực, nói chuyện với Hải Chi, chủ yếu là tìm cách kéo thân mật.
Hải Chi nhoẻn miệng cười:
- Dạ Thần nói đùa.
Dừng một chút, Hải Chi nhẹ nói ra:


- Thấy Dạ thần sứ làm hồng quang đầy mặt, gần đây khẳng định là có chuyện tốt phát sinh, chẳng lẽ là hoa đào?
Trong lòng Dạ Côn thầm nhủ, hoa đào này cũng không dễ chọc.
- Nào có chuyện tốt gì phát sinh, kém chút đã không gặp được Hải Chi đại nhân.
- Ồ? Xảy ra chuyện gì?


Hải Chi biết rõ còn cố hỏi, trong lòng cũng biết Thần tộc đặt kỳ vọng rất cao vào Dạ Côn, mặc dù cấp bậc của mình cao hơn Dạ Côn, nhưng kỳ thật nếu Dạ Côn làm chuyện khác người gì, mình cũng không quản được.
- Dạ Côn khẽ thở dài một tiếng:


- Chuyện này nói ra rất dài dòng, cũng may là hữu kinh vô hiểm.
- Vậy thì tốt, Dạ thần sứ làm có Thần tộc phù hộ, sao có thể có chuyện được.
- Hải Chi đại nhân không biết đấy chứ, đêm qua ta suýt nữa mất mạng.
Hải Chi nhíu chặt lông mày:
- Xảy ra chuyện gì?


Dạ Côn kể lại mọi chuyện một lần, Hải Chi một mặt nộ khí:
- Đáng giận, thế mà cắm mật thám vào trong Thần tộc ta!
- Đúng vậy, thế lực sau lưng người này rất lớn, nếu không phải ta bày mưu nghĩ kế, chỉ sợ đã chết thảm đầu đường.


- Dạ thần sứ yên tâm đi, ta sẽ bẩm báo chuyện này cho Hình Thiện đại nhân.
- Vậy làm phiền Hải Chi đại nhân, còn có một chuyện... nghe bọn họ nói, hiện tại Thiên Cung mất đi hai nhà, muốn đề cử lục đại gia mới?
Dạ Côn nghi hoặc hỏi.
Hải Chi vô trán một cái:


- Nhìn đầu óc của ta này, đang muốn nói với người chuyện này đây.
- Chuyện gì?
- Liên quan tới Chu Bán Sinh bị xoá tên, sau khi Thần tộc thảo luận, liền quyết định để đệ đệ Chu Hoài Nhân làm gia chủ Chu gia, đồng thời cũng là gia chủ dự bị.


Dạ Côn nghe xong biểu lộ đều choáng váng, ngàn vạn không nghĩ tới, Chu Hoài Nhân làm gia chủ Chu gia, còn là ứng cử viên cho chức
gia chủ Thiên Cung.
- Hải Chi đại nhân, ta cũng có lời muốn nói.
- Ồ? Dạ thần sứ cứ nói.
- Chu Hoài Nhân có lẽ không đơn giản, cần phải điều tra sâu hơn.
Hải Chi cười nói:


- Dạ thần sứ yên tâm đi, quyết định này không phải ta một người có thể định, là mấy vị trưởng lão trong Thần tộc cùng nhau quyết định.
- Nguyên bản Dạ Côn còn tưởng rằng Hải Chi cùng Chu Hoài Nhân có một chân, nào ngờ là Thần tộc quyết định, bản sự Chu Hoài Nhân


lớn như vậy? Có thể chi phối trưởng lão Thần tộc?
Bất quá chuyện này khiến Dạ Côn đột nhiên nghĩ đến một chuyện:
- Hải Chi đại nhân, nếu Thần tộc đã quyết định, ta liền đi truyền lời.
- Vậy thì tốt.
Hải Chi cười nói.
- Bất quá Hải Chi đại nhân, ta muốn mời ngươi thả một người.


- Thả một người?
Hải Chi nghi ngờ hỏi, chẳng lẽ là trọng phạm?
- Đúng vậy Hải Chi đại nhân, Gia Cát gia bị phán xử tử hình, ta muốn người bỏ qua cho Gia Cát Thanh.
Hải Chi còn tưởng rằng thả ai đây, cười nói:


- Dạ thần sứ, bây giờ ngươi là gia chủ đại diện, còn là thần sứ, Thiên Cung người nói tính, chẳng qua là nên tìm một cái cớ, miễn thêm
chuyện.
Dạ Côn còn tưởng rằng sẽ có chút khó khăn, nào ngờ Hải Chi nể tình như thế.
- Vậy đa tạ Hải Chi đại nhân.
Dạ Côn chắp tay.


Hải Chi cũng giống như vậy, hướng phía Dạ Côn chắp tay nói ra:
- Mong Dạ thần sự quan tâm Thiên Cung nhiều một chút.
- Hải Chi đại nhân yên tâm.
- Thần tộc rất coi trọng ngươi.
Hải Chi lộ ra ánh mắt sâu xa, sau đó biến mất không thấy.


Dạ Côn cảm thấy sự tình đã được giải quyết không sai biệt lắm, chẳng qua ngoài ý muốn chuyện của Chu Hoài Nhân.
Ra khỏi thần miếu, không nhanh không chậm dọc cầu thang đi xuống...


Dạ Côn từ xa đã nhìn thấy xe ngựa của Lăng Chiến đang chờ lấy, nghĩ thầm cái tên này thật đúng là hấp tấp, có phải cảm giác mình có
thể trở thành người ứng cử hay không?
Đáng tiếc. .. người ứng cử là tên Chu Hoài Nhân kia.
- Gia chủ, gia chủ, ngài cẩn thận, chậm một chút.


Lăng Chiến lo lắng a, SỢ Dạ Côn từ trên bậc thang ngã xuống.
- Lăng gia chủ có lòng, một lúc nửa triệu tập các vị gia chủ, ta có việc tuyên bố.
Lăng Chiến nghe xong lời này, ánh mắt bừng sáng lên:
-Gia chủ, có chuyện gì thế?
- Đến lúc đó người sẽ biết.


Dạ Côn một bộ người hiểu, khiến Lăng Chiến càng thêm kích động, lão thiên mở mắt a... Lăng Chiến ta rốt cuộc có thể xuất đầu.
- Được, vậy ta đi an bài ngay.
Nói xong Lăng Chiến đã không thấy tăm hơi, vẻ mặt kích động ghê gớm.
Mà Dạ Côn hướng phía phu xe trước mặt nói ra:


- Đi đến phủ đệ của Chu Hoài Nhân.
- Phu xe nào dám nói không, cung cung kính kính nói ra:
- Vâng!
Đi tới phủ đệ Chu Hoài Nhân, Dạ Côn chẳng qua là để cho người truyền một câu, cũng không có đi vào nói chuyện với Chu Hoài Nhân.
Tên Chu Hoài Nhân này, thật đúng là càng ngày càng thần bí.


Ban đêm, vẫn là Lăng Chiến chuẩn bị dạ yến, quy cách cao hơn cả đêm qua, tựa hồ là tiệc mừng của mình, ngay cả y phục cũng thay đổi, một thân áo bào đỏ.
Mà đám người Mộ Dung Châu nhìn thấy Lăng Chiến như thế, còn tưởng rằng Lăng Chiến biết chắc là mình, dồn dập biểu thị chúc mừng,


trong lòng lại chửi mẹ... cái tên này cũng có thể làm gia chủ?
Trong đầu Thần tộc bị giòi ăn hết rồi sao.
Lúc này gia chủ toàn bộ chạy tới, Chu Bán Sinh cũng tới... dù sao Dạ Côn còn chưa có tuyên bố... về sau Chu Hoài Nhân sẽ thay y ra
mặt.


Theo tất cả mọi người ngồi xuống, Lăng Chiến đã không thể chờ đợi.
- Gia chủ, người đã đến đông đủ.
Ý của Lăng Chiến rất rõ ràng, ngươi có thể công bố.
Nhưng mà Dạ Côn cười tủm tỉm nói ra:
- Lăng gia chủ không cần vội, còn một người chưa tới.


Lăng Chiến nhìn quanh một lượt, thậm chí còn nghiêm túc gật một cái:
- Gia chủ, người đã đến đông đủ, Gia Cát Nhất Cách đã chết, y không tớiđược.
- Không không không, còn chưa tới đủ.
- Dạ Côn vừa cười nói.


Chuyện này khiến cho tất cả mọi người nghi ngờ, nhất là Lăng Chiến, không biết gia chủ đang làm gì.
Lúc này, tất cả mọi người nghe thấy tiếng bước chân vang lên ở bên cạnh, toàn bộ đều nhìn đến.
Chỉ thấy thân ảnh Chu Hoài Nhân xuất hiện.


Chu Bán Sinh vô cùng kinh ngạc, không biết Chu Hoài Nhân đến đây làm gì.
Mấy vị gia chủ khác cũng có biểu lộ như vậy, nơi gia chủ thương nghị, hắn Chu Hoài Nhân tới làm gì?
Chỉ thấy Chu Hoài Nhân cung kính đứng ở trung ương, hộ:
- Gia chủ, ta tới chậm.
- Không muộn, không muộn, vừa vặn, vào ngồi đi.


Dạ Côn phất phất tay áo, kỳ thật trong lòng cũng khó chịu.
- Tạ gia chủ.
Chu Hoài Nhân cung kính ngồi ở bên cạnh Chu Bán Sinh.
. Lúc này Lăng Chiến một đầu dấu chấm hỏi.


Đọc truyện chữ Full