- Ma tộc thu được tình báo, Thần tộc nhất định sẽ xuất hiện, đến lúc đó người ta hợp lại giết chết Thần tộc, dùng đầu của y đổi lấy công tích.
Khóe miệng Thạch Âm nhếch lên, đây mới là nhiệm vụ thật sự của y.
Dạ Côn dừng một chút, cảm thấy có chút không ổn. .. nếu Thạch Âm cùng Hình Thiên đánh nhau, Thái Kinh sao chịu nổi, đến lúc đó thân phận gián điệp hai mang của mình sẽ bị bại lộ.
Một khi bại lộ, đến lúc đó cũng không chỉ Thạch Âm cùng Hình Thiên, mà đám người trong tối kia cũng sẽ hạ thủ với mình...
Cùng lúc đắc tội với nhiều thế lực như thế, lạnh thấu.
Cho nên tuyệt đối không thể để cho bọn họ biết sự tồn tại của đối phương, như thế thân phận của mình cũng sẽ không bị bại lộ.
- Thạch Âm lão đại ca, đến lúc đó phải mang mang lão đệ đó.
Dạ Côn "khát vọng" cười nói, nhìn Thạch Âm tựa hồ cũng không kháng cự, đây chính là Ma Thần, thoạt nhìn vô cùng tùy tiện, nhưng tâm tư lại kín đáo, bằng không sao có thể ngồi lên vị trí Ma Thần.
Thạch Âm vịn bả vai Dạ Côn cười nói:
- Yên tâm đi, chỉ cần lão ca có ăn, nhất định không thể thiếu lão đệ ngươi.
Mặc dù không biết lời này của Thạch Âm có mấy phần là thật, nhưng trong lòng Dạ Côn vẫn hết sức cảm động, người của Ma tộc cũng không phải đều là người xấu, Thạch Âm rất có nghĩa khí.
- Lão đại ca, chúng ta tìm Thần tộc như thế nào, hiện tại ta hận không thể giết mấy tên làm nóng người.
- Thần tộc ti tiện nhất định trốn vào một góc nào đó ở Thái Kinh để quan sát.
Thạch Âm âm u nói ra.
Dạ Côn thầm nghĩ Thạch Âm nói rất đúng, Hình Thiên quả thật đang ở trong trạch viện quan sát thế cục.
Nhưng nghe Thạch Âm nói như thế, hẳn không có biện pháp tìm tới Thần tộc, vậy thì tốt.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, chỉ thấy có rất nhiều người vây quanh bảng thông báo, đều đang thì thầm nói chuyện.
- Đi, đi qua xem thử.
Thạch Âm sải bước đi qua.
Dạ Côn than nhẹ một tiếng, cảm thấy thật nguy hiểm.
Đi đến bên cạnh bảng thông báo, đây là thánh chỉ, đại khái là Tiết Khánh Nguyên sắp đến, Thánh Nhân muốn mời mọi người cùng ăn một bữa cơm. ..
Đương nhiên, hai chữ "mọi người" chỉ ai, trong lòng bọn họ đều hiểu, nhất định phải là đại nhân vật có mặt mũi.
- Bữa cơm này ta phải đi mới được.
Thạch Âm hướng phía Dạ Côn cười cười.
Dạ Côn thầm nghĩ không ổn, chỉ có thể hi vọng Hình Thiên không đi, bằng không hai người bọn họ gặp, không phải chửi đổng thì chính
là đánh nhau.
- Đúng thế, loại trường hợp này sao có thể không có lão đại ca được Cơ chứ.
- Hắc hắc, hy vọng có thể ở đó nhìn thấy Thần tộc, đến lúc đó trực tiếp thủ tiêu, sảng khoái.
Thạch Âm nhếch miệng cười to, Còn ɭϊếʍƈ môi một cái.
Dạ Côn lần nữa thở dài, không biết tại sao gia gia lại mời khách vào lúc này, thật quá biết chọn thời gian rồi.
- Tiểu lão đệ, buổi tối hôm nay ngươi có đi không?
Thạch Ẩm tò mò hỏi.
Dạ Côn lắc đầu:
- Hiện tại ta đang tránh mặt, sao có thể xuất hiện được.
- Sợ cái gì, lão ca làm chỗ dựa cho ngươi.
Thạch Âm vỗ vỗ ngực, cam đoan nói ra.
- Lão đại ca, ngươi muốn giết Thần tộc, sao có thể tùy tiện giết mấy tên ma cà bông, cứ giao cho ta là được rồi.
- Cũng đúng, thật là đáng tiếc, còn muốn cùng lão đệ người uống vài chén đây.
- Lão ca, lần sau còn rất nhiều cơ hội.
- Ừm, vậy người đi làm việc đi, ta tiếp tục đi dạo.
Thạch Âm phất phất tay, liên tiến vào trong đám người.
Dạ Côn thở dài, hiện tại phải nhanh trở về, nếu như Hình Thiên không đi ra ngoài, nhất định sẽ không biết tình huống bên ngoài.
Vừa mới trở lại phủ đệ, Dạ Côn đã nhìn thấy Mộ Dung Khang một mặt hưng phấn.
- Côn ca, ngươi trở về rồi à, người đoán xem vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Mộ Dung Khang xúc động nói ra.
Dạ Côn nghi ngờ hỏi ngược:
- Chuyện gì?
- Vừa rồi ở bên ngoài, biết được gia gia người muốn mời khách, ta liền lập tức trở về nói cho Hình Thiên đại nhân, Hình Thiên đại nhân rất vui vẻ, tha thứ cho ta chuyện hôm qua.
Dạ Côn bó tay rồi, ban đầu Hình Thiên không biết, nào ngờ Mộ Dung Khang thế mà chạy về bẩm báo.
Lần này thật khó chơi.
- Làm không tệ.
Dạ Côn gạt ra nụ cười, vỗ vỗ bả vai Mộ Dung Khang.
Mộ Dung Khang rất là hưng phấn, lại chạy ra ngoài thu thập tình báo, cảm giác rất có động lực.
Mà Dạ Côn đi vào biệt viện của Hình Thiên, chỉ mong buổi tối hôm nay Hình Thiên đừng đi, đến lúc đó gặp mặt Thạch Âm, vậy liền rắc
rối.
- Hình Thiên đại nhân.
Dạ Côn cười cười đi vào bên trong biệt viện.
Hình Thiên đang ngồi đọc sách uống trà, quay đầu nhìn thoáng qua Dạ Côn:
- Trở về sớm thế?
- Vâng, bên ngoài quá nhiều người, vẫn là nơi này thanh tịnh.
Dạ Côn trực tiếp ngồi ở đối diện Hình Thiên, phát hiện Hình Thiên đang xem sự tích Đông U.
Chuyện này không quan trọng, quan trọng là buổi tối hôm nay Hình Thiên đến cùng có đi hay không.
- Ừm, chuyện xưa trong quyển sách này không tệ, người từng đọc quá chưa?
Hình Thiên hướng phía Dạ Côn tò mò hỏi.
Dạ Côn đương nhiên đã đọc qua, nhưng cảm thấy bên trong phần lớn là hư cấu.
Tỉ như rất lâu trước kia Đông U từng xuất hiện một con cự mãng, khí thôn sơn hà... dài đến vạn dặm, nhúc nhích một cái liền có thể biến thành thị thành bình địa.
Còn có một con cá ăn thịt người, đã từng ăn sạch người trong một thành, trong thư tịch này có vô số sự tích khoa trương như thế.
- Từng đọc qua.
- Ngươi cảm thấy sự tích ở bên trong là thật hay giả?
Hình Thiên hỏi lần nữa.
Dạ Côn nhíu mày nói ra:
- Ta cảm thấy là giả.
- Cảm thấy giả? Vậy thế nào mới là thật?
Dạ Côn có thể loáng thoáng cảm thấy lời nói của Hình Thiên có hàm ý đâu, lần này khẳng định nói ra:
- Là giả.
- Khẳng định như vậy?
Dạ Côn: ......
Hình Thiên cười cười, để quyển sách xuống nói ra:
- Kỳ thật, những sự tích trong quyển sách này, đều là thật.
- Không có khả năng, nếu như là thật, đã sớm truyền ra.
- Đúng là như thế, nhưng bởi vì Thần tộc nhúng tay, cho nên mới không có truyền ra.
- Những yêu ma trong sách đều bị Thần tộc diệt trừ?
Dạ Côn nghi hoặc hỏi.
- Ngoại trừ Thần tộc, còn ai sẽ làm những chuyện này, Thần tộc là chủng tộc giữ gìn trật tự, mặc kệ chỗ nào xuất hiện vấn đề không giải quyết được, Thần tộc đều sẽ tham gia vào.
Dạ Côn có cảm giác Hình Thiên la đang nói Thái Kinh.
- Thần tộc đúng là một chủng tộc vĩ đại.
Nói cái gì cũng không bằng vuốt mông ngựa, vuốt trước rồi nói.
- Đúng vậy... tất cả mọi chuyện lớn nhỏ ở trên Huyền Nguyệt đại lục, Thần tộc giải quyết không ít, bằng không sao có thể thái bình như hiện tại, Thái Kinh cũng không có quang vinh như thế này.
- Ta rất vui vì mình đã gia nhập Thần tộc, tận sức mạn cho Thần tộc.
Dạ Côn hướng phía thương khung chắp tay, bộ dáng giả vờ không chỗ chê, khiến Hình Thiên rất hài lòng.
Hình Thiên phi thường hài lòng với thái độ của Dạ Côn, cười nói:
- Buổi tối hôm nay ngươi có muốn đi cùng với ta hay không?
Xong, buổi tối hôm nay Hình Thiên muốn đi. ..phải làm sao bây giờ.
- Hình Thiên đại nhân, hiện tại ta không tiện xuất hiện, nguyên nhân hôm qua đã nói cho ngươi.
Dạ Côn ngượng ngùng nói ra, các ngươi đi, ta không đi, đánh chết cũng không đi.
Hình Thiên than nhẹ một tiếng:
- Không đi cũng được, Thái Kinh các ngươi quá phức tạp, phải sớm ngày giải quyết, nếu như không giải quyết được... Thần tộc là chỗ dựa sau lưng ngươi.