Có phải chỗ dựa hay không Dạ Côn không biết, thế nhưng lời này càng giống như, không giải quyết được. ... Thần tộc sẽ giúp ngươi giải
quyết.
Hai người hàn huyên một lúc, Dạ Côn liền rời khỏi biệt viện, buổi tối hôm nay nếu bọn họ đánh lên thì nên làm gì nhỉ?
Nói chuyện này cho đệ đệ, Dạ Tần nghe xong cũng một mặt khiếp sợ, Chiến Thần cùng Ma Thần buổi tối hôm nay sẽ chạm mặt? Không phải kích tình sẽ bắn ra bốn phía hay sao?
- Đại ca, việc này không thể đùa được đâu, nhất định phải ngăn lại.
Dạ Tần vội vàng nói.
Dạ Côn sao lại không biết:
- Đại ca cũng muốn ngăn a, nhưng ai có thể ngăn nổi hai người bọn họ? Đoán chừng cũng chỉ có Ma Quân cùng Đế Quân.
- Vậy cũng phải nghĩ biện pháp, tỉ như khuyên gia gia hủy bỏ yến hội?
Ánh mắt Dạ Tần sáng lên.
Dạ Côn lắc đầu:
- Thánh Nhân đã nói ra, sao có thể đổi ý, đây không phải tự đánh mặt của mình sao?
Dạ Tần nhất thời không có cách, đi tới đi lui. ..
- Đệ đệ, ngươi cũng đừng nghĩ nữa, hôm nay bọn họ chạm mặt, không ai ngăn được.
- Thế nhưng nếu như đại ca bị bại lộ, sẽ rất nguy hiểm.
Dạ Côn trầm giọng nói ra:
- Ta không lo mình có gặp nguy hiểm hay không, chỉ lo bọn họ giận chó đánh mèo sang những người khác.
Dùng thực lực của Dạ Côn, khẳng định không thành vấn đề, thế nhưng toàn bộ Thái Kinh, Dạ Côn không thể bảo vệ chu toàn hết được.
- Bọn họ sẽ không đánh nhau.
Đột nhiên một câu vang lên, khiến hai huynh đệ sững sờ, chỉ thấy trong phòng không biết lúc nào xuất hiện thêm một người.
Hơn nữa còn là một nữ nhân.
- Nữ hoàng!
Dạ Tần kinh hộ.
Mà Dạ Côn lại kinh hô một tiếng:
- Nương tử.
Hoa Sa La liếc ngang, hung hăng trừng Dạ Côn, lại kêu nương tử, ta liền xé miệng của ngươi ra.
Dạ Tần cũng đã nghe thấy chuyện của đại ca, những ngày đại ca "chết đi", thế mà sống với nữ nhân lợi hại như vậy, ngẫm lại thật quá hung tàn, còn hung tàn hơn mẫu thân mấy phần.
- Đệ đệ, giới thiệu cho ngươi, đây là tẩu tẩu mới của ngươi.
- Hiện tại Dạ Côn cũng học được da mặt dày, nắm lấy tay nhỏ của Hoa Sa La, Hoa Sa La làm sao cũng không thoát được, ở trong ý thức còn có thể khi dễ một thoáng, thế nhưng hiện tại hoàn toàn không thể.
Ánh mắt Hoa Sa La phát lạnh, khiến cho Dạ Tần phải nuốt hai chữ tẩu tẩu trở về.
- Buông ra!
Hoa Sa La lạnh giọng nói.
Dạ Côn bất đắc dĩ buông Hoa Sa La ra, nữ nhân này thật ương ngạnh, cần phải cường ngạnh mới được sao.
- Nương tử, vừa rồi lời kia là thế nào?
- Lặp lại lần nữa?
Hoa Sa La hỏi lại một tiếng.
- Nữ hoàng đại nhân, vừa rồi những lời kia của ngài là thế nào?
Dạ Côn chắp tay hỏi.
Dạ Tần đều nhìn ở trong mắt, các tẩu tẩu đều rất dịu dàng ngoan ngoãn, chỉ có vị nữ hoàng này hết sức hung, cho nên đại ca thích
hung?
- Cũng không biết người đang nghĩ gì, thật là xuẩn, cho dù hai người bọn họ mặt đối mặt, cũng sẽ không đánh nhau.
Hoa Sa La liếc nhìn Dạ Côn, nói ngươi thông minh, lúc này lại quá ngốc.
- Vì sao?
Dạ Côn vẫn chưa rõ được, cừu nhân gặp mặt không phải sẽ đỏ mắt sao?
Hoa Sa La thấp giọng nói ra:
- Nếu như là Thần Ma bình thường, có lẽ sẽ có tranh chấp, thế nhưng cấp bậc của bọn họ, không cho phép bọn họ làm như vậy, ngươi
hiểu chưa?
Hoa Sa La nói đến thế, Dạ Côn lập tức hiểu, Vỗ tay một cái nói ra:
- Ý của ngươi là, một Chiến Thần, một Ma Thần, nếu hai người bọn họ đánh lên, vậy đồng nghĩa với Thần Ma hai tộc lại khai chiến, nhưng mà hai bên đều không có ý định khai chiến, cho nên cho dù gặp mặt, cũng sẽ không đánh nhau.
- Không sai, nếu như Thạch Âm gặp Thần tộc bình thường, nhất định sẽ hạ thủ, nhưng đối thủ khác biệt, quan điểm liền khác biệt, tính chất cũng khác biệt.
Hoa Sa La từ tốn nói, còn dùng ánh mắt ngu ngốc nhìn Dạ Côn, khiến Dạ Côn hết sức xấu hổ... bị thê tử khinh bỉ một thoáng.
Dạ Tần nghe xong cũng yên lòng, nhìn đại ca cùng nữ hoàng, Dạ Tần tranh thủ thời gian chạy ra ngoài, miễn quấy rầy chuyện tốt của đại
ca.
Theo Dạ Tần rời đi, Dạ Côn lần nữa kéo Hoa Sa La ngồi lên đùi của mình.
- Thả ta ra!
Lời thoại vô lực cỡ nào, phảng phất giống như một loại dụ hoặc.
Dạ Côn ôm eo thon của nữ hoàng, vẫn là cảm giác quen thuộc ấy:
- Lúc trước nàng vẫn luôn ở huyện Thái Tây?
Hoa Sa La vùng vẫy một hồi, sau đó liền bất động, cũng không nói chuyện.
- Vì sao nàng lại không nguyện ý tiếp nhận ta?
- Bởi vì ta không thích, đáp án này người hài lòng chưa?
Hoa Sa La trầm giọng nói ra.
Đối với Hoa Sa La ương ngạnh, Dạ Côn rất hiểu, đây là điển hình cho ngoài cứng trong mềm.
- Nương tử, đừng làm rộn, chúng ta tiếp tục như lúc trước đi, sinh mấy đứa bé.
- Ngươi đi tìm những nữ nhân kia sinh đi! Hoa Sa La ta sẽ không phụng bồi.
Hoa Sa La vẫn vô cùng kiên định, không cho Dạ Côn một chút cơ hội.
Dạ Côn than nhẹ một tiếng:
- Hoa Hoa, nàng muốn như thế nào mới tiếp nhận ta?
- Muốn ta tiếp nhận cũng được, ngươi bỏ những nữ nhân khác đi.
- Nàng biết chuyện này là không thể nào.
Dạ Côn trầm giọng nói ra.
- Vậy đừng nhắc đến nữa.
Dạ Côn cũng có chút sinh khí, nữ nhân giận dỗi một thoáng là đáng yêu, nhưng một mực như thế, ai chịu nổi?
- Chúng ta không có kết quả sao?
Dạ Côn nhẹ giọng hỏi.
- Không có.
- Vậy tại sao nàng lại nhắc nhở ta nhiều như thế?
- Đó là bởi vì chúng ta có quan hệ hợp tác.
Dạ Côn cười khẽ một tiếng:
- Nguyên lai là bởi vì quan hệ hợp tác, xem ra Dạ mỗ hiểu lầm, sau này sẽ không tiếp tục dây dưa ngươi nữa, mời trở về đi.
Nghe Dạ Côn nói như thế, Hoa Sa La chấn động, một mặt phẫn nộ rời đi.
Dạ Côn liếc mắt, muốn chơi với Côn ca, ngươi còn không phải đối thủ. ..
Sắc trời dần dần ảm đạm xuống, hoàng cung đèn đuốc sáng trưng, Có rất nhiều người tiến vào hoàng cung, trong đó đều là hoàng quyền quý tộc, còn có cao thủ cấp bậc Kiếm Đế, có thể nói là chuyện hiếm thấy.
Có yến hội nào chỉ cho Kiếm Đế tiến vào, Kiếm Hoàng và Kiếm Tông đều bị chặn ở bên ngoài.
Trong đám người, có thể trông thấy ba Cỗ thế lực của Võ Thành Bảo, còn có mấy cái cổ tộc, nhưng cũng chỉ có Tố gia cùng Ba gia, Đông Môn Trí Bác cũng không tới, dùng hành động biểu thị sự bất mãn của mình.
Ba vị Điện Chủ đều có mặt, mặt khác là hoàng tộc, cũng không thiếu La Sát thích tham gia náo nhiệt.
Bởi vì nhân số quá nhiều, yến hội lần này tổ chức ở ngoài trời, xung quanh bày mấy trăm cái bàn, ở giữa chừa làm nơi biểu diễn.
Loại yến hội này, cũng là nơi kết giao bằng hữu tốt, mỗi gia tộc đều muốn kết giao bằng hữu lợi hại, Thánh Nhân chưa tới, mọi người trò chuyện rất hăng say.
Thạch Âm cùng Hình Thiên cũng đồng thời có mặt, thậm chí còn phát hiện đối phương tồn tại.
Đối với Hình Thiên, Thạch Âm biểu thị, cho dù đối phương biến thành một đống phân y cũng có thể nhận ra!
Năm đó nếu không phải tên kia, mình cũng sẽ không bị phong ấn!
Hình Thiên dĩ nhiên cũng phát hiện Thạch Âm, biểu lộ không khác gì năm đó, bình tĩnh tự nhiên. .. căn bản cũng không yếu thế, khiến Thạch Âm nắm chặt nắm đấm, thật nghĩ đánh tới một quyền!