TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Ngục
Chương 1425: Hành hạ (thượng)

- Hắn tới!

Ở khoảng cách ngoài mấy trăm vạn dặm phía sau, quái nhân một sừng kia lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp, xuất hiện trong phạm vi thần thức Tô Triệt dò xét.

Mạn Chi cũng đã đã nhận ra hắn. Mặc dù nàng không có nói gì, nhưng cũng là cau chặt chân mày.

- Nhanh như vậy đã là có thể khiến Hào Tư sống lại thành công, thực lực của hắn so với sự tưởng tượng của chúng ta thì mạnh hơn nhiều lắm a.

Thiên Âm nhẹ giọng thở dài nói.

Dừng lại sao? Chạy trốn không có ý nghĩa gì. Tô Triệt có thể đoán được, quái nhân một sừng phi hành còn nhanh gấp đôi Tiểu Hắc.

Năm người dừng lại xếp thành một hàng, lẳng lặng chờ đợi.

Bá!

Trong nháy mắt, quái nhân một sừng cũng đã xuất hiện trước mặt mọi người. Nhưng cũng may mắn là hắn chỉ có một người, cũng không có thêm trợ thủ khác, điều này khiến năm người Tô Triệt có chút nhẹ nhõm.

Dĩ nhiên, thông qua điểm này cũng có thể nhìn ra được, đối với thực lực bản thân, quái nhân một sừng có đầy đủ tự tin chỉ bằng sức một mình cũng có thể giải quyết năm người Tô Triệt.

- Lại gặp mặt!

Ở khoảng cách hơn vạn trượng, sắc mặt hắn âm trầm, truyền âm nói.

- Quả thật rất nhanh, vượt quá dự liệu của ta.

Tô Triệt thản nhiên gật đầu, cũng lấy giọng nói không che dấu chút nào sự bội phục hỏi:

- Kính xin hỏi, tiền bối xưng hô như thế nào?

Lấy thực lực của đối phương mà nói, quả thật khiến cho người ta phải bội phục, điểm này hắn thừa nhận.

- Ngao Tổ!

Quái nhân một sừng trầm thấp trả lời:

- Có thể nói thật cho ngươi biết, ta cùng với Hào Tư không có liên hệ máu mủ, cũng không có tình nghĩa thầy trò. Nhưng có điều, chúng ta xuất thân từ cùng một cái vũ trụ. Hoặc có thể nói, Ta là lão tổ tông của tất cả Tu Luyện Giả trong cái vũ trụ kia. Từ lúc Hỗn Độn được mấy chục tỷ năm tuổi, ta đã tiến vào Hỗn Độn.

Tô Triệt nghe được âm thầm chắc lưỡi:

- Lấy Hỗn Độn mấy chục tỷ năm tuổi đổi sang đơn vị thời gian của vũ trụ chúng ta, vậy là cái khái niệm bực nào?

Chủ thể Lão Hắc cũng đang trong Tiên Ngục, nhỏ giọng nói thầm:

- Dừng! Có gì đặc biệt hơn người, gia chủ nhân ta đây vẫn chưa tới một vạn tuổi đã là trình độ loại này. Nhiều không nói, đoán chừng chỉ cần một quá trình trưởng thành tổng cộng khoảng một trăm vạn năm là có thể khiến những lão bất tử như các người trong nháy mắt chết ngay lập tức.

Tô Triệt lại nói:

- Ngao Tổ tiền bối, ngài tính toán thay Hào Tư báo thù, giết chết tất cả chúng ta phải không?

- Có cái ý nghĩ này!

Ngao Tổ gật đầu:

- Có điều, nếu như ngươi đem chuyện đã phát sinh trong Ma Ly Đảo lúc nãy, kể cho ta biết rõ đầu đuôi, ta cho rằng, chúng ta có khả năng lập thành quan hệ hợp tác. Chuyện tình của Hào Tư cũng không phải là trọng yếu.

Tô Triệt có thể nghe hiểu ý tứ trong lời nói của hắn. Những nguyện vọng lớn nhất, đơn giản nhất của người lữ hành, chính là hai điều: hoặc là tuyệt thế cường giả trong Hỗn Độn, hoặc là sáng tạo ra một cái đại thế giới vũ trụ thuộc về chính bản thân mình.

Người sống không thể không có mục tiêu. Mất đi mục tiêu, sống lâu sẽ trở thành một loại hành hạ, sẽ trở nên mất đi hứng thú với mọi chuyện, hoàn toàn biến thành một cái xác chết di động.

Ngay từ rất nhiều năm trước, Ngao Tổ cũng đã thành công đến được Ma Ly Đảo, hái được hơn ba viên Tử Tinh Quả. Cũng có thể nói, khẳng định hắn đã tận mắt nhìn thấy qua Hỗn Ly Thần Thụ. Nói không chừng cũng đã đoán được, Hỗn Ly Thần Thụ chính là chí bảo nổi bật nhất trong số các chí bảo Hỗn Độn, là bước đầu để có thể sáng tạo vũ trụ, sáng tạo vô số sinh linh.

Đối với Hỗn Ly Thần Thụ, hắn đúng là vô cùng chú ý. Như thế xem ra, Ngao Tổ tiềm phục tại phụ cận Ma Ly Đảo hàng năm, mục đích thật sự cũng không phải là vì chiếu cố Hào Tư, mà chính là vì hắn đang chờ đợi một cơ duyên lớn hơn nữa.

Nếu có thể hoàn toàn thu phục Hỗn Ly Thần Thụ, biến thành một tên nô bộc của chính mình, hoặc trở thành một pháp bảo là có thể giống như Tô Triệt có được bảo tháp Tiên Ngục, có đầy đủ khả năng sáng tạo ra thế giới vũ trụ.

Những chuyện này, thông qua ám hiệu vừa rồi của Ngao Tổ, Tô Triệt hoàn toàn có thể lĩnh hội được.

Cái gọi là quan hệ hợp tác, đơn giản chính là trợ giúp Ngao Tổ mưu tính thu phục Hỗn Ly Thần Thụ mà thôi.

Điều này có thể sao?

Tô Triệt không chút do dự lắc đầu nói:

- Thật xin lỗi, ta chỉ có thể nói, giữa chúng ta không thể tồn tại quan hệ hợp tác. Nếu Ngao Tổ tiền bối không nguyện buông tha cho chúng ta, vậy cũng chỉ có thể lấy gươm đao gặp gỡ mà thôi.

- Không sao!

Ngao Tổ cười một tiếng cổ quái:

- Ta có rất nhiều loại biện pháp khiến cho ngươi đáp ứng. Đối với ta mà nói, việc này cũng không phải là việc khó khăn gì.

Tô Triệt nhẹ nhàng lắc đầu, không có nói cái gì nữa. Nếu trận chiến này đã không thể tránh né, vậy thì không cần phải nói nhiều lời nữa.

Bá!

Năm người Tô Triệt lập tức phân tán ra, vừa có thể khởi xướng liên hiệp tấn công Ngao Tổ, vừa có thể tránh được bị hắn một lần công kích cả năm người.

Tô Triệt đứng ở chính giữa, cùng Ngao Tổ chính diện giao phong.

- Nói thêm một câu cuối cùng. Ngươi đã không muốn chủ động phối hợp với ta, như vậy, ta chỉ biết lưu ngươi lại, bốn người khác đều phải chết, hiểu chưa?

Vẻ mặt và giọng nói Ngao Tổ chợt biến chuyển, cả người thả ra một một cỗ khí tức tàn bạo nồng đậm, sương mù Hỗn Độn đậm đặc xung quanh mình cũng bị khuấy đến mức nổi lên từng đợt khí lưu hình xoắn ốc. Chiếc sừng trên cái trán vàng thẫm khe khẽ tỏa sáng. Trên khuôn mặt và hai bàn tay cũng dần dần lộ ra một tầng Ám Kim Lân giáp.

Loại bộ dáng này thật sự không giống với người không có ý định động thủ.

Rất rõ ràng là hắn muốn động thủ. Nhưng Tô Triệt không thích địch nhân ra tay trước khiến cho mình rơi vào thế phòng ngự bị động, cho nên... Bạn đang đọc truyện được copy tại

Thiên Bội Tăng Phúc!

Tô Triệt dẫn đầu vọt tới, lão Hắc cùng Tiểu Hắc cũng từ hai hướng khác đánh đến.

Thiên Âm và Mạn Chi cũng không phải là loại đánh cận chiến, dùng Âm Ba Thần Thông và Linh Hồn Khống Chế Thuật của riêng mình, ở khoảng cách ngoài vạn trượng phát động một số công kích không có hình dạng.

Năm người hợp lực, vốn nghĩ Ngao Tổ kia sẽ lấy lực lượng mạnh mẽ phòng ngự ngạnh kháng, không ngờ hắn lại mau chóng tránh né.

Oanh!

Trên khuôn mặt Ngao Tổ hiện ra nụ cười dữ tợn. Lấy hắn làm trung tâm, trong giây lát, một làn sóng xung kích màu đỏ thắm khuếch tán ra ngoài, trong nháy mắt liền tạo thành một khối cầu khổng lồ có bán kính mấy vạn trượng bên trong Hỗn Độn.

Bên trong khối cầu hoàn toàn là chân không, ngay cả năng lượng Hỗn Độn cũng không tồn tại, cũng không biết là bị làn sóng xung kích này đẩy ra ngoài hay là bị bốc hơi hết.

Tốc độ nhanh đến cực điểm. Toàn bộ năm người Tô Triệt không kịp phản ứng, trong nháy mắt liền bị vây ở không gian bên trong khối cầu này.

- Thời Gian Lĩnh Vực!

Trong lòng năm người Tô Triệt vô cùng kinh hãi, trong nháy mắt đã ý thức được, đây là một cái Thời Gian Lĩnh Vực cực kỳ đặc thù. Ở bên trong lĩnh vực này, khái niệm thời gian của năm người mình sẽ bị chậm đi vô số lần, vậy chẳng khác nào tốc độ của mỗi một động tác cũng sẽ bị chậm đi vô số lần.

Đọc truyện chữ Full