Quang mang màu vàng của Thổ chi thần lực từ trên đầu ép xuống, bám sát theo quang mang này chính là lôi điện do Bạch Mã phóng ra.
Là cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong, hiển nhiên Phất Lan Khắc Lâm cũng có được Quang Minh thần lực, nhưng dưới sự giáp công của một người một thú này hắn không hề dám ngạnh đỡ đòn tấn công đó.
Sự cường đại của Bạch Mã Lôi Điện, hắn đã hiểu biết qua cho nên không hề cảm thấy kỳ quái. Nhưng mà sự cường đại của Hạ Nhất Minh lại quá mức quỷ dị và cổ quái.
Từ lúc ngồi lên lưng Bạch Mã, Hạ Nhất Minh vẫn không ngừng phóng xuất ra khả năng tăng phúc năm lần của Ngũ Hành Hoàn.
Nhưng mà, gi phút này giáo hoàng bệ hạ tình nguyện đón đỡ năm lần tăng phúc lực lượng do Hạ Nhất Minh phát ra, chứ không hề muốn ngăn cản loại lực lượng này.
Bởi vì giờ phút này, lực lượng do Hạ Nhất Minh phát ra không ngừng gián đoạn chính là thần chi lực.
Thổ chi thần lực, được Hạ Nhất Minh thông qua Ngũ Hành Hoàn điều khiển tạo thành Phiên Thiên Ấn từ trên không áp xuống.
Mặc dù Ngũ Hành Hoàn của Hạ Nhất Minh chỉ là một kiện phảng chế thần khí, cho nên không thể đem thần chi lực tăng phúc năm lần. Nhưng dù là thế thì với sự cường đại của Thổ chi thần lực cũng đủ khiến cho Phất Lan Khắc Lâm không hề dám ngạnh kháng.
Huống chi, ở bên người Hạ Nhất Minh còn có Bạch Mã Lôi Điện đang không ngừng phóng thích ra lực lượng cũng không kém. Đầu thánh thú đỉnh phong này sau khi đơn độc giao thủ với giáo hoàng bệ hạ đã nhận ra nó không thể chiến thắng được, cho nên chấp nhận sử dụng đấu pháp của Đồ Đằng bộ tộc sử dụng nhân thú hợp nhất, bằng vào lực lượng đơn thuần để khi dễ lão nhân mấy trăm tuổi.
Uy lực do nhân thú hợp nhất phát ra thì cho dù là với thần uy của giáo hoàng bệ hạ cũng chỉ có thể hết sức tránh né, chứ không hề có ý đối kháng trực tiếp đối kháng.
Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả nếu đã chọn ra loại thủ pháp này để giao thủ thì ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không có biện pháp để xử lý.
Có lẽ ở trên đường dài thì tốc độ của Bạch Mã Lôi Điện còn có thể hơn Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả. Nhưng ở trong phạm vi hẹp tiến hành tránh né thì loài người lại chiếm ưu thế rất lớn, Phất Lan Khắc Lâm đã tấn giai lên Cửu Cửu Trọng Thiên mấy trăm năm, hắn đối với kỹ xảo của bản thân đã đạt tới tình trạng khó tin nổi. Giờ phút này dùng để trì hoãn một thời gian cũng không hề có dấu hiệu rơi vào thế hạ phong.
Bất quá hắn cũng biết, loại tình huống này không thể tiếp tục duy trì thêm, bởi vì động tác của Hạ Nhất Minh càng lúc càng linh hoạt hơn.
Từ khi tấn chức Cửu Cửu Trọng Thiên, mức độ ăn ý của một người một thú lại càng tăng lên, hơn nữa hắn cũng dần dần quen thuộc với lực lưởng của bản thân nên có thể đem nó phát huy ra ở mức cao nhất. Cho nên khi nhân thú hợp nhất thì uy lực thi triển ra càng lúc càng mạnh, làm cho Phất Lan Khắc Lâm càng lúc càng chịu nhiều áp lực.
Hai người một thú liên tục dây dưa với nhau, nhưng đại bộ phận tinh lực của bọn họ lại đặt ở trong trận chiến của Gia Phỉ Nhĩ Đức và Cát Ma Phàm Thù.
Bọn họ hiểu được, hai người bọn họ trong lúc chiến đấu tới một mức nào đấy sẽ chính thức đi tới cảnh phân ra thắng bại.
Hạ Nhất Minh cưỡi Bạch Mã Lôi Điện đuổi theo Phất Lan Khắc Lâm ở khắp mọi nơi, bọn họ chiến đấu nhìn thì ở trong phạm vi rất lớn, nhưng nếu nói về trình độ hung hiểm lại còn xa mới bằng cuộc chiến của hai người kia.
Bởi vì hiểu lầm và oán hận, cho nên song phương đều coi nhau là tử địch, ra tay không hề có chút lưu tình, rất nhiều những sát chiêu không ngừng được tung ra.
Loại phương thức quyết chiến này không nên xuất hiện giữa hai vị cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên, nhưng giờ phút này bọn họ đã bỏ qua hết thảy mọi thứ, chính thức tiến hành quyết chiến sinh tử.
Dù đây không phải là ý định của Gia Phỉ Nhĩ Đức, nhưng hắn cũng không thể lựa chọn khác. Bởi vì rõ ràng là Cát Ma Phàm Thù muốn cướp đoạt khôi lỗi của hắn, mà một khôi lỗi tương đương với Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả ở trong lòng vị hội trưởng đại nhân này có địa vị rất cao, vô luận thế nào hắn cũng không thể bỏ qua được.
Song phương chiến đấu càng lúc càng kịch liệt, đem toàn bộ uy lực mà Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả có thể sở hữu phóng thích ra.
Nước biển chung quanh bị lực lượng cường đại va chạm tạo thành những ngọn sóng cao tới mười trượng, những ngọn sóng này không ngừng ập về bốn phương tám hướng.
Những ngọn sóng đó mặc dù không kéo dài, sau khi hết đà thì dừng lại, nhưng cảnh tưởng dọ nó tó tạo ra vượt qua khỏi cực hạn tưởng tượng của loài người.
Trên đảo nhỏ, các tôn giả phương Tây đều trợn mắt cứng lưỡi nhìn hai vị cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong tu luyện Hắc Ám lực lượng. Trong ánh mắt của bọn họ tuy khác nhau, nhưng trong lòng lại tràn ngập cảm giác sợ hãi.
Nguyên lai, lực lượng của loài người lại có thể đạt tới mức này a.
Ở trong những người này, Ngả Đức Văn và Cách Lâm Đốn là kích động nhất, hai nắm tay bọn họ nắm chặt lại, ánh mắt tập trung vào chiến trường của hai vị cường giả Hắc Ám lực lượng. Động tác này của bọn họ đã thể hiện ra quyết tâm vô cùng lớn, chỉ là ngày sau có thể đạt được tâm nguyện đó hay không thì không người nào có thể cam đoan.
Ở trên cao, Bảo Trư đứng trên vai Bách Linh Bát lẳng lặng nhìn biến cố xảy ra ở bên dưới. Khi nó chứng kiến Bạch Mã Lôi Điện cùng với Hạ Nhất Minh đại triển thần uy bức bách cho Phất Lan Khắc Lâm không dám liều mạng, đôi mắt nhỏ của nó nhất thời lóe lên, hơn nữa còn mang theo một tia quang mang nguy hiểm.
Nếu như Hạ Nhất Minh ở đây thì khẳng định sẽ không chút lưu tình gõ cho nó một cái, đem toàn bộ những ý niệm quỷ dị trong đầu nó hủy đi.
Nhưng đáng tiếc là, Bách Linh Bát cũng không phải Hạ Nhất Minh, hắn mặc dù có trí tuệ cực cao, nhưng hắn lại không hề ra tay can thiệp vào quyết định của bất cứ người nào.
Lúc này, dựa theo tính toán của hóa, thực lực bên phía Hạ Nhất Minh đã hoàn toàn áp đảo cường giả phương Tây, vô luận là Bảo Trư trong lòng hắn có loạn đi nữa thì cũng không hề ảnh hưởng tới đại cục.
Thân hình Bảo Trư hơi động, cuối cùng nó rời khỏi người Bách Linh Bát, từ bốn chân của nó sinh ra những đám mây màu đen giúp ổn định thân hình ở trên không.
Đây là cái hơn duy nhất của nó so với Bạch Mã Lôi Điện, có thể tự do phi hành trên bầu trời thì ngoại trừ thần thú ra cũng chỉ có phi hành linh thú, còn lại là rất hiếm các thánh thú có thể quang hóa thần binh.
Bảo Trư sau khi ổn định thân hình nó tránh xa khỏi hai khu vực chiến trường, bay về phía các tôn giả phương Tây đang ở trên đảo.
Khi Hạ Nhất Minh phát ra tiếng huýt khiêu khích, thì đại lượng các tôn giả cũng xuất hiện ở bên ngoài đảo.
Ở đây không chỉ có các tôn giả phương Tây mới tấn chức, mà ngay cả các đệ tử hầu hạ bọn họ cũng xuất hiện.
Bảo Trư chọn người để đánh tự nhiên là những người có thực lực yếu hơn mình để động thủ. Nó không có được thực lực cường đại như Bạch Mã Lôi Điện, cho nên nếu tìm một cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên thì chính là ngược đãi lại mình a.
Nhìn bề ngoài của Bảo Trư rất nhiều người cảm thấy vui mừng, thấy nó bay lại đương nhiên sẽ không khiến cho mọi người chú ý nhiều đến. Thậm chí còn có một hai tên gia hỏa đu mùi muốn bắt được nó để làm thịt.
Tuy nhiên, khi thấy Bảo Trư đạp mây bay đến thì không còn người nào dám xem thường con heo này.
Bảo Trư bay tới các bọn họ không xa liền ngừng lại ở trên không trung, nó tủm tỉm cười mở miệng phun ra một đạo quang mang.
Hỏa hệ chi lực cường đại trong nháy mắt tràn ngập ở không gian xung quanh.
Các phương Tây tôn giả đến đây đều là những người có kiến thức rộng rãi, ngay khi bọn họ cảm nhận được cỗ Hỏa chi lực cường đại còn kèm theo sát khí mênh mông thì lập tức hiểu được chuyện này không tốt rồi.
Bất luận là tôn giả Thần Điện, Hắc Ám hội nghị, hay của các thế lực trung lập đều cùng lúc quát lên một tiếng.
Bọn họ ra lệnh co những người xung quanh tản ra, đồng thời bên người bọn họ xuất hiện một tầng quang mang. Bọn họ muốn sử dụng thần binh hộ thể, mau chóng rời khỏi đây.
Thế nhưng, động tác của Bảo Trư lại nhanh hơn một bậc.
Quang mang do nó phát ra tạo thành một chiếc Cửu Xỉ Đinh Bá, từ trên đó lại xuất hiện chín con rồng lửa đồng thời phun ra Hỏa chi lực tràn ngập xung quanh.
Những con Hỏa Long này chính là do lão tổ tông Hỏa Long ở trong thần khí Cửu Long Lô sử dụng tinh khí của mình ngưng luyện thành, uy lực của nó phát ra không hề dưới bất cứ một kiện phảng chế thần khí nào. Mà lần này sau khi được Vạn Trượng Hỏa Sơn của Lưu Ly đảo tẩy lễ, uy lực của nó lại cao hơn trư một bậc, đạt tới cấp bậc vô cùng kinh khủng.
Chín con Hỏa Long, chín ngọn lửa hừng hực trong nháy mắt lan tỏa ra trên đảo.
Tất cả mọi người ở bên dưới đều hoảng sợ la lên bọn họ đem toàn bộ lực lượng bản thân thi triển ra mong muốn có thể bỏ chạy. Nhưng uy lực của chín con Hỏa Long nếu đã phóng thích ra thì làm sao nó có thể để mọi người dễ dàng thoát đi được?
Trong nháy mắt, tuyệt đại đa số mọi người đều lâm vào trong biển lửa, dưới nhiệt độ của ngọn lửa do Hỏa Long thi triển ra, cho dù là tiên thiên cường giả cũng không thể chống cự lại mà táng mạng đương tràng, chứ không cần nói tới những người bình thường.
Ngược lại đám tôn giả phương Tây thì kiệt lực chống cự, muốn từ trong biển lửa thoát ra ngoài.
Với uy lực của vũ khí phảng chế thần khí thì tôn giả bình thường không có khả năng là đối thủ của Bảo Trư.
Ngày trước Lệ Nhã mới chỉ có thể chỉ huy bảy con Hỏa Long mà cũng có thể làm cho ngoài trự Hạ Nhất Minh thì các tôn giả khác không ai dám tiến lên khiêu chiến.
Thực lực của Bảo Trư lúc này Lệ Nhã lại càng không thể so sánh được, khi nó phóng xuất ra Hỏa Long thì ngay cả tôn giả tiềm lực nhất của phương Tây cũng chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ được mình, căn bản không đủ thực lực trợ giúp người khác.
Một đạo tiếng kêu từ ngoài khơi truyền tới, thân hình Phất Lan Khắc Lâm lập tức làm ra động tác khiến ngươi ta hoa cả mắt, hắn trực tiếp từ khe hở của đòn tấn công do Hạ Nhất Minh và Bạch Mã Lôi Điện thoát ra, bay về phía Bảo Trư.
Hạ Nhất Minh giật mình kinh hãi, hắn biết đây là Phất Lan Khắc Lâm thẹn quá hóa giận, khi nhìn thấy nhiều để tử bị vây giết như vậy, hắn nhanh chóng tìm cơ hội thoát khỏi Hạ Nhất Minh và Bạch Mã Lôi Điện để quay lại cứu nguy.
Phất Lan Khắc Lâm đã hạ quyết tâm, hắn muốn chỉ trong một kích có thể lấy mạng con linh thú mang tới tai họa kia.
Nhưng mà, sự tình người ta không thể nghĩ tới đã xảy ra.
Bảo Trư lầm bẩm vài tiếng, chính con Hỏa Long đang bay lượn ở trên không trung nhận được mệnh lệnh thì nhanh chóng hợp lại làm một thể, biến thành một đầu Hỏa Long dài tới hơn mười trượng.
Sau đó, Bảo Trư bay lên cao, nó dừng lại ở trên đầu của Hỏa Long, Hỏa chi lực cường đại thoát ra không hề tạo thành bất cứ thương tổn nào cho nó.
Thân thể Bảo Trư đã hoàn toàn dung nhập vào trong Hỏa Long, thân hình to lớn của hỏa Long đã đem Bảo Trư bao vây ở bên trong.
Sau đó, đầu Hỏa Long mở miệng ra, nó gầm lên một tiếng.....
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 886: Cửu long hợp nhất
Chương 886: Cửu long hợp nhất