TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 887: Ngưng Huyết Nhân hồi phục

Long Uy chi hống cường đại kèm theo Hỏa hệ chi lực ngập trời phóng về phía Phất Lan Khắc Lâm.
Tại giờ phút này, giáo hoàng thần điện thậm chí còn có cảm giác như con tiểu thánh thú này là cố ý dụ hắn tới đây.
Sau khi chín con Hỏa Long hợp nhất, con Hỏa Long to lớn phát ra uy lực mạnh tới mức nào a? Hơn nữa trong ngọn lửa hừng hực đó còn có Long Uy chi hống, hai cỗ lực lượng này đã đem toàn bộ phương Tây tôn giả làm cho ngất đi. Hỏa chi lực cùng với Long Uy chi hống kết hợp lại đã vượt qua cả cực hạn của Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả.
Cửu Cửu Trọng Thiên cường giả còn được xưng là Nhân Đạo Đỉnh Phong, là vì lực lượng của bọn họ đã đạt tới tình trạng cực hạn, lực lượng nắm trong tay chỉ kém hơn cường giả thần đạo mà thôi. Cho dù là thánh thú đỉnh phong thì lực lượng thân thể của nó tu có thể vượt qua được Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả, nhưng nếu nói về tu vi thì cũng chỉ sàn sàn nhau mà thôi.
Nếu có thể tiến thêm một bước, thì đó chính là phạm trù của thần đạo, mà ở trên thế giới này đã lâu rồi không còn tồn tại cường giả thần đạo.
Giờ phút này, lực lượng do Hỏa Long xuất ra mặc dù không thể vượt qua được cực hạn lực lượng, nhưng ở đã vượt qua chịu đựng cực hạn của Cửu Cửu Trọng Thiên cường giả.
Lực lượng của chín con Hỏa Long gộp làm một cùng với Long Uy chi hống không hề kém hơn lực lượng của Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả.
Hai loại lực lượng hỗ trợ cho nhau, uy lực phóng xuất ra ngay cả Phất Lan Khắc Lâm cũng không kịp nghĩ ngợi mà phải tránh đi.
Tại giờ phút này, trong lòng giáo hoàng bệ hạ vô cùng bi ai, vô luận nhân mã hợp nhất của Hạ Nhất Minh, hay cửu long quy nhất của con linh thú này đều là lực lượng mà hắn không thể đối kháng trực tiếp được.
Tiếng hống truyền ra xa, nó liên tục quanh quẩn trong mộng khoảng hải vực rộng lớn.
Uy áp mãnh liệt khiến cho ngay cả hai vị cường giả Hắc Ám đang giao chiến cũng phải thừ người ra trong nháy mắt. Bất quá ý chí của họ vô cùng kiên định, tuyệt đối vượt qua khỏi tưởng tượng của người thường, sau một lúc ngắn dừng lại thì lại lập tức lao vào nhau.
Vừa mới tránh được Long Uy chi hống của và thổ tức của Hỏa Long, trong đầu Phất Lan Khắc Lâm cũng phải có chút mơ hồ.
Toàn bộ lực lượng của Bảo Trư được phóng thích ra, mặc dù động tác của hắn cực nhanh, tránh được trung tâm của vùng ảnh hưởng, tuy nhiên dù sao thì cũng không hoàn toàn tránh được, vẫn bị ảnh hưởng tới.
Sau khi cảm nhận được sự cường đại của Bảo Trư, trong lòng hắn nổi lên một suy nghĩ muốn thối lui.
Bên người Hạ Nhất Minh đều là một đám gia hỏa quái dị a, bọn hắn tuyệt đối không phải là đối tượng dễ trêu chọc.
Ý niệm này vừa hiện lên trong đầu hắn thì đã chứng kiến Hỏa Long ở trên không trung bạo liệt ra, vô số hoa lửa trong nháy mắt trải rộng khắp cả đảo nhỏ, cùng khu vực phụ cận.
Hai chiếc thuyền dừng ở bên bờ biển trong nháy mắt bị đám hoa lửa này dính vào cháy thành tro bụi. Cả một vùng biển và đảo nhỏ biến thành khu vực chết, vô luận là hoa cỏ cây cối, các loài muôn thú thậm chí còn có một số người phương Tây đều bị biển lửa bao phủ.
Sắc mặt Phất Lan Khắc Lâm chuyển sang màu xanh mét, nhưng hắn đối với Bảo Trư lại có chút kiêng kỵ.
Chỉ là, biến cố xảy ra tiếp theo nằm ngoài dự liệu của hắn.
Hỏa Long sau khi bạo liệt, thân hình Bảo Trư lập tức rơi xuống, thanh thế to lớn vừa rồi giống như đã lấy hết đi toàn bộ lực lượng của nó, không thể trợ giúp nó tiếp tục duy trì phi hành.
Ánh sáng màu trắng chợt lóe lên, Hạ Nhất Minh đã tiếp lấy Bảo Trư vào trong lòng, hắn âm thầm cảm khái, sau khi trải qua dung nham tẩy lễ thì không còn ai dám khinh thường Bảo Trư nữa.
Sắc mặt Phất Lan Khắc Lâm khẽ biến, hắn không chút do dự lập tức động thân. Hạ Nhất Minh lúc này đang ôm lấy Bảo Trư đang kiệt sức không nghi ngờ gì chính là thời cơ tốt nhất để hắn ra tay.
Hạ Nhất Minh tức giận hừ một tiếng, Thổ chi thần lực màu vàng trong táy hắn lập tức lại được phát ra.
Dưới công kích của thần chi lực, Phất Lan Khắc Lâm cũng chỉ đành chọn cách mau chóng tránh ra xa.
Nhưng mà, ngay lúc này bọn họ lập tức nghe được một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Trong lòng Hạ Nhất Minh hơi run sợ một chút, tiếng kêu này thật sự là rung động lòng người, bởi vì hắn từ trước tới nay chưa từng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết như vậy.
Ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn lại phía phát ra tiếng kêu, chỉ thấy ở nơi đó Vũ gia lão tổ đang dùng hai tay ôm lấy đầu, từ trong miệng hắn không ngừng phát ra những tiếng kêu thống khổ tới cực điểm.
Đây là thanh âm của khôi lỗi, nhưng cũng là thanh âm của Ngưng Huyết Nhân, nó thông qua ngũ hành thân thể điên cuồng gào thét, trong thanh âm tràn ngập sự thống khổ không thể diễn tả nổi.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh dần trở nên khó coi, hắn phát hiện, giờ phút này tựa hồ như Hoàng Tuyền đang chiếm cứ thượng phong.
Mặc dù hai vị cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên giao thủ không phân thắng bại, nhưng đối với việc tranh đoạt khôi lỗi thì nguyên chủ Cát Ma Phàm Thù lại hơn một chút.
Dù sao, vì luyện chế khôi lỗi, cmt chẳng những đem Ngưng Huyết Nhân mà mình bồi dưỡng ra cho nhập vào trong đó, hơn nữa còn sử dụng chính máu huyết của mình để rèn luyện, tiêu hao rất nhiều tâm huyết.
Tuy nói Gia Phỉ Nhĩ Đức thi triển thủ đoạn đều là do Hắc Ám liên minh đã truyền thừa mấy ngàn năm, nhưng uy lực của Ngưng Huyết nhân có thể bị Cát Ma Phàm Thù từ từ thức tỉnh. Cho dù là mật thuật cường đại nhất Hắc Ám thế giới cũng không thể tiếp tục khống chế sự tồn tại kinh khủng này.
*********
Hạ Nhất Minh sử dụng Thổ chi thần lực không chút nào có ý tứ tiết kiệm, điều này làm cho Phất Lan Khắc Lâm không dám sử dụng Quang Minh thần lực để liều mạng mà buồn bực vạn phần.
Giáo hoàng bệ hạ hoài nghi, Hạ Nhất Minh đến tột cùng là làm cách nào mà có được Thổ chi thần lực nhiều như vậy? Chẳng lẽ cả người hắn đều do Thổ chi thần lực cấu tạo thành sao?
Nhưng mà hắn không biết, trong cơ thể Hạ Nhất Minh có rất nhiều các loại thần lực khác nhau, hơn nữa do đan điền đặc thù làm cho hắn dù chưa thể hình thành ngũ hành thần lực để sinh trưởng không ngừng, nhưng sô lượng thần lực cùng với tốc độ khôi phục vượt xa hơn Cửu Cửu Trọng Thiên cường giả bình thường.
Đây cũng là nguyên nhân mà khi vừa đối mặt Hạ Nhất Minh đã sử dụng ra thần chi lực lượng, hắn dùng loại lực lượng cao tầng này để khi dễ người khác.
Chỉ có khi đem tất cả Cửu Cửu Trọng Thiên cường giả đánh cho không ngóc đầu lên nổi, không dám cùng hắn ngạnh kháng mới có thể làm cho toàn bộ ác khí trong lòng hắn được phát tiết ra.
Trước kia chính đối phương đã đánh cho hắn phải chật vật chạy trốn, hôm nay mới cách mấy ngày đến phiên hắn đánh trả lại làm cho người ta phải ôm đầu trốn chui trốn nhủi.
Đôi khi hắn tranh thủ chú ý tới chiến trường của hai vị Hắc Ám, trong lòng hắn có chút đắc ý, mặc dù chuyện xảy ra phần lớn là do hiểu lầm, nhưng công lao của hắn lại không hề thiếu.
Trong lòng hắn âm thầm nói, đánh đi, đánh đi a, sớm đánh chết nhau rồi còn đi đầu thai.
Nếu như kết quả của trận chiến đó là hai người đồng quy vu tận, thì đó là kết quả hoàn mỹ nhất mà hắn mong đợi. Coi như là kết quả lưỡng bại câu thương thì hắn cũng tuyệt đối không để ý mà làm ngư ông đắc lợi.
Nhưng mà có lẽ cũng vì vui quá mà hóa buồn.
Sau khi Bảo Trư sử dụng Long Uy chi hống xong, Vũ gia lão tổ ngẩng đầu lên, hắn liều mạng hò hét, sắc mặt Hạ Nhất Minh bắt đầu thay đổi nhanh, trong lòng hắn thầm kêu bất hảo, ngay cả cánh tay đang cầm Ngũ Hành Hoàn cũng trở nên hữu khí mà vô lực.
Bởi vì ở trong cơ thể hắn, cũng bắt đầu xảy ra biến hóa không thể tưởng nổi.
Trong hỗn độn đan điền, Ngưng Huyết Nhân vốn đang ngủ say cũng bắt đầu nhúc nhích.
Nếu nói về cường độ thân thể mà nói, Ngưng Huyết Nhân còn chưa đạt tới trình độ hoàn toàn khôi phục. Nhưng không biết vì sao, khi nghe được khôi lỗi phát ra tiếng kêu, Ngưng Huyết Nhân trong cơ thể hắn tựa hồ cũng bị kích thích, bắt đầu muốn hành động.
Biến hóa như vậy làm cho Hạ Nhất Minh không kịp ứng phó, hắn thậm chí không biết đây là vì sao nữa.
Phất Lan Khắc Lâm đang giao thủ cùng với Hạ Nhất Minh đột nhiên nhìn thấy Thổ chi thần lực giảm đi, hắn còn tưởng rằng Hạ Nhất Minh đã phóng thích toàn bộ Thổ chi thần lực trong cơ thể ra ngoài.
Dù sao, hôm nay Hạ Nhất Minh phóng thích ra rất nhiều Thổ chi thần lực, ngay cả Phất Lan Khắc Lâm cũng không dám nói mình có thể một lần nữa đem thần chi lực phát ra.
Nhưng mà, đang lúc trong lòng hắn vui mừng lại cảm thấy biến hóa dị thường trên người Hạ Nhất Minh.
Đây là loại khí tức phi thường thần kỳ, loại khí tức này làm cho giáo hoàng bệ hạ cảm thấy vô cùng nguy hiểm.
Ánh mắt Vũ gia lão tổ trở nên ngây dại, hắn giống như một cái tượng gỗ, không có chút trí tuệ nào, vô luận là Hoàng Tuyền lão tổ đang vẫy gọi, hay hội trường Hắc Ám liên minh đã sử dụng mật thuật để khống chế cũng không thể tạo thành hiệu quả gì đối với hắn.
Trong lòng hai vị Hắc Ám cường giả hơi giật mình, bọn họ mơ hồ có cảm giác trên người con khôi lỗi này đã xảy ra biến cố nào đó mới khiến cho bọn họ không thể điều khiển được.
Bỗng nhiên, con khôi lỗi làm ra chuyện mà mọi người không thể hiểu được.
Nó xoay người vọt về phía Hạ Nhất Minh. Nguồn truyện:
Giờ phút này, khuôn mặt Vũ gia lão tổ bởi vì quá thống khổ mà trở thành vặn vẹo đi, mắt của hắn bị những tơ máu đỏ bao phủ. Cả người nó tràn ngập khí tức điên cuồng và nguy hiểm, cho dù là Phất Lan Khắc Lâm với Quang Minh chi lực trong người cũng phải cảm thấy ớn lạnh.
Lôi điện ở trên sừng của Bạch Mã chợp chờn xuất hiện, từa hồ nếu nguy cấp có thể phóng thích ra một kích trí mạng.
Bảo Trư đang nằm ở trong ngực Hạ Nhất Minh cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt nhỏ bé của nó hiện lên một tia nghi ngờ.
Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, hắn có thể cảm ứng được Ngưng Huyết Nhân trong cơ thể bắt đầu di dộng, nó theo kinh mạch di chuyển tới ngón tay của hắn.
Mặc dù Hạ Nhất Minh không hiểu một trăm lẻ tám khối Xác Lợi Tử làm sao có thể thu nhỏ tới tình trạng này, nhưng nó không hề ảnh hưởng tới động tác của hắn.
Vũ gia lão tổ há miệng ra, cả thân thể hắn bị một luồng hồng sắc hỏa diễm bao phủ.
Tất cả trói buộc do Gia Phỉ Nhĩ Đức tạo ra trên người nó giờ phút này đã biến mất, nhưng con khôi lỗi này cũng không do Cát Ma Phàm Thù nắm giữ, mà nó không biết lấy đâu ra dũng khí mở ra hai tay và miệng cắn về phía cổ Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng đưa một ngón tay của mình lên.
Giống như trước đây hắn đã diễn luyện qua cách làm này vô số lần, ngón tay màu đỏ điểm nhẹ lên mi tâm của Vũ gia lão tổ.....

Đọc truyện chữ Full