Lời đề nghị của Mị Khiếu bị phản bác, cuối cùng thì họ cũng phải hạ mình xuống. Dù sao thì họ cũng có thể cảm nhận được Lâm Chính là người trong nghề từ lời nói của anh.
Cách dùng sức mạnh phi thăng ép sát khí ra là không ổn. Vậy còn có thể dùng cách gì chứ? Hai người nhìn anh chăm chăm để xem người này có chiêu trò gì.
Chỉ thấy anh ghim châm nhanh thoăn thoắt, hàng trăm cây châm được ghim chính xác lên các huyệt vị của bà cụ.
Mỗi một nhát châm đều vô cùng ổn định, không hề bị sai lệch.
Hai người nín thở. Ngay cả Mị Mộng cũng trố mắt.
“Châm thuật này...mạnh quá”.
“Sắc thuốc”, Lâm Chính miết cây châm, đâm vào huyệt thái dương của bà cụ và kêu lên.
“Ồ, được”, Mị Mộng lập tức làm ngay.
“Thiên Lại Hoa, Ngân Thủy nấu bằng lửa nhỏ, sau ba phút thì dùng sức mạnh phi thăng gia tăng tốc độ...”, Lâm Chính vừa nói vừa nhìn chăm chăm vào đường châm của mình.
Mị Khiếu và Mị Quả vội vàng giúp đỡ. Thuốc nhanh chóng được sắc xong...
“Lâm đại ca...”
“Nước cạn chưa?”, anh hỏi.
"Sền sệt lại rồi”
“Được, dùng sức mạnh phi thăng bọc lấy sau đó rót vào miệng bà cụ”, anh nói.
“Cái gì?”
“Sệt tới mức này rồi nhét vào mà bị tắc khí quản thì bà sẽ không thở được mất”, Mị Quả kêu lên.
Lâm Chính quay qua nhìn chăm chăm. Mị Quả vô thức lùi lại, sợ hãi.
“Tôi nói rồi, bảo các người ra ngoài. Các người ở đây chỉ cản trở việc điều trị của tôi mà thôi”
Lâm Chính lạnh lùng nói: “Nghe đây, giờ các người có hai lựa chọn, một là ngoan ngoãn phối hợp, không được lên tiếng, hai là ra ngoài hết cho tôi”.
Hai người nghe thấy vậy thì giật mình. Mị Quả tức giận, định nói gì đó nhưng bị Mị Mộng ngăn lại.
“Em gái, đừng giận, nghe lời anh ta đi”, Mị Mông nghiêm mặt.
“Nhưng mà...”
“Nghe đi, trừ khi em có thể đảm bảo sẽ cứu được bà”.
Mị Mộng tối mặt lên tiếng. Mị Quả đành thở dài làm theo.
Với sự phối hợp của vài người họ, Lâm Chính đã rót được thứ chất sền sệt vào người bà cụ. Sau đó Lâm Chính giơ tay lên ấn vào bụng bà ta.
Ục ục...Bàn tay anh phát ra ánh sáng, dưới lớp da bà cụ xuất hiện những vòng tròn màu đen.
Quả nhiên...
Cơ thể bà ta phát ra âm thanh nặng nề...Sau đó thứ vật chất kia nổ ra và lan ra khắp nơi trên cơ thể.
Một lúc sau cả cơ thể bà ta biến thành màu đen giống như bị trúng độc.
“Á?”, ba người tái mặt.
“Chuẩn bị rồi”, Lâm Chính nói.
Ba người run rẩy. Lâm Chính siết chặt cây châm trong tay rồi rút ra. Một luồng khí tức màu trắng phóng ra từ châm bạc vọt lên cả trần nhà...
“Cẩn thận”, ba người vội dùng sức mạnh phi thăng chống lại.
Thế nhưng sức mạnh phi thăng cũng nhanh chóng bị ăn mòn. Bọn họ càng phải gắng sức hơn.
Cứ thế nhiều lần...Cuối cùng ba người cũng bị cạn sức, lúc này nguồn tử khí mới tan biến.