TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 5093 “VÌ CƠ THỂ VÕ THẦN SAO?”.

Phụt!

Một ngụm máu đen phun ra.

Mặt đất lập tức bốc khói đen, tiếng xì xì không ngừng vang lên.

Diệp Viêm chậm rãi mở mắt ra, nhìn chằm chằm máu bầm ở trước mặt. Sau đó, hắn chậm rãi đứng dậy, đưa hai tay lên giống như quan sát gì đó.

Chốc lát sau, hắn đột nhiên hét lên, đánh một quyền vào tảng đá gần đó.

Trong nháy mắt, đá hóa thành mảnh vụn, hoàn toàn biến mất.

Sức mạnh đáng sợ tuôn ra ngoài.

Nhưng mặt đất lại không hề lay chuyển.

“Xem ra anh đã hấp thu thân xác của Ám Thiên Võ Thần thành công rồi. Không tệ, không tệ!”.

Một cô gái tóc dài, vóc người duyên dáng đi tới, mỉm cười nói.

“Chỉ là bộ phận cơ thể mà thôi, muốn hấp thu không khó, cái khó là long lực”.

Diệp Viêm lạnh lùng nói.

Cô gái nghe xong, nhìn Diệp Viêm chằm chằm. Đột nhiên, đôi mắt đen nhánh của cô ta lóe lên ánh sáng vàng, tròng mắt dường như có vài quả cầu hình tròn chuyển động. Chốc lát sau ánh vàng tan biến, quả cầu màu vàng cũng biến mất.

“Cũng tốt lắm rồi!”.

Cô gái khẽ cười: “Phần long lực mà anh hấp thu người khác phải tốn mười năm thậm chí hai mươi năm cũng không làm được, nhưng anh chỉ cần một tháng đã hấp thu được hoàn hảo, còn muốn thế nào nữa? Anh có biết, có long lực và thân xác võ thần hỗ trợ, bây giờ anh đã có tư cách chiến đấu với Võ Thần bình thường rồi không?”.

“Vậy đối đầu với các cô thì sao?”.

Diệp Viêm không cần nghĩ ngợi mà quay đầu hỏi.

“Chúng tôi?".

Cô gái nhếch khóe môi, đôi mắt tuyệt đẹp lộ ra vẻ mờ ám: “Thiên phú của chúng tôi kém hơn anh sao? Chúng tôi tu luyện nhiều năm như vậy, anh mới một tháng mà muốn đuổi kịp? Dựa vào đâu?”.

“Vậy thì không đủ!”.

Diệp Viêm thở ra một hơi, khoanh chân ngồi xuống, dường như vẫn muốn tiếp tục tu luyện.

Nhưng cô gái lại cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn.

“Được rồi, anh vừa hấp thu nhiều long lực như vậy, cần thời gian để tiêu hóa nó. Dục tốc bất đạt, nghỉ một lát đi”.

Cô gái cười nói.

“Có chuyện gì sao?”.

Diệp Viêm nghe ra được điều bất ổn, nhíu mày hỏi.

“Thất Đại Võ Thần chỉ còn Tiếu Thiên Võ Thần còn sống”.

“Cái gì?".

Diệp Viêm sửng sốt, sau đó nghiêm túc hỏi: “Chuyện gì xảy ra?”.

“Tự tàn sát lẫn nhau”.

Cô gái nói ra mấy chữ đơn giản.

“Vì cơ thể võ thần sao?”.

“Phải, tòa nhà treo thưởng cũng gia nhập. Mặc dù Trấn Ngục Võ Thần khiêm tốn, nhưng mấy năm qua thực lực tăng vọt, còn lĩnh ngộ được công pháp đặc biệt. Ông ta biểu hiện mình yếu khiến Huyết Đồ Võ Thần và Bôn Lôi Võ Thần chiến đấu kịch liệt, đợi bọn họ hao hết sức lực mới giết hết bọn họ. Tiếu Thiên Võ Thần chọn khuất phục Trấn Ngục Võ Thần nên mới không bị giết chết, sau đó tên Lâm Chính tử địch của anh ra tay quần đấu với Trấn Ngục Võ Thần. Chủ tịch Mộ Dung Tùng của tòa nhà treo thưởng nhân cơ hội hợp tác với Tiếu Thiên Võ Thần giết hết bọn họ”.

Cô gái kể lại chuyện đã xảy ra.

Diệp Viêm trầm tư một lúc lâu, sau đó lắc đầu.

“Không ngờ Lâm Chính lại chết trong tay kẻ tiểu nhân! Đáng tiếc”.

“Anh không hi vọng anh ta chết sao?”.

“Tôi chỉ không hi vọng hắn sẽ chết trong tay người khác”.

Diệp Viêm nói: “Tôi muốn tự tay giết hắn”.

“Đừng làm chuyện vô ích, để thời gian làm việc nên làm đi”.

Cô gái cười khẽ, đầy vẻ khinh thường: “Trước mắt có lẽ tòa nhà treo thưởng đang có vài cơ thể võ thần, Tiếu Thiên Võ Thần chắc chắn sẽ bị tòa nhà treo thưởng tập kích. Diệp Viêm, anh hãy đến tòa nhà treo thưởng lấy những cơ thể võ thần đó về, có cơ thể võ thần, lại hấp thu long lực, chắc chắn anh sẽ có tư cách vào đội chúng tôi. Chỉ cần anh đạt được tư cách gia nhập đội chúng tôi, chúng ta sẽ có thể mở cấm chế!”.

Diệp Viêm nghe vậy lập tức đứng dậy.

“Khi nào tôi xuất phát?”.

“Bây giờ!”.

Đọc truyện chữ Full