Cơ thể của Mộ Dung Tùng từ từ giáng từ trên trời xuống.
Ông ta đứng lên mặt đất, có cảm giác đã hòa thành một với trời đất.
Cơ thể ông ta được thần quang bao phủ.
Có những quầng sáng thần kỳ như lưu ly tỏa ra từ ngực ông ta.
Tiếu Thiên Võ Thần nhìn chằm chằm Mộ Dung Tùng, tim thắt lại, một linh cảm xấu đang hiện lên trong đầu.
“Tiếu Thiên, ông thật to gan!”
Lúc này, Mộ Dung Tùng mới từ từ mở mắt ra, nhìn chằm chằm Tiếu Thiên Võ Thần nói.
Nhưng vào lúc Mộ Dung Tùng mở mắt ra, một luồng ánh sáng hoàn mĩ tỏa ra từ đôi mắt ông ta.
Hô hấp Tiếu Thiên Võ Thần đình trệ, âm thầm siết chặt nắm đấm lại.
Ông ta nhận ra cảnh giới của Mộ Dung Tùng ở hiện tại.
Cảnh giới Thiên Nhân!
Mặt dù Mộ Dung Tùng chỉ mới bước vào cảnh giới Thiên Nhân, nhưng khiến người khác khó tin chính là cảnh giới Thiên Nhân của ông ta rất đặc biệt, giống như sau khi được thăng cấp đã có một nhân tố nào đó tăng lên, khiến cho thực lực ông ta tăng vọt lên tới cảnh giới Thiên Nhân trung kỳ.
Phải biết rằng, bảy Võ Thần đều ở cảnh giới Thiên Nhân, nhưng sau khi đạt được cảnh giới này, muốn tăng thêm bất kỳ thực lực nào cũng cực kỳ gian nan, khó còn hơn lên trời.
Cũng chính vì lý do này, bảy Võ Thần mới có thể tranh giành thi thể của nhau.
Bởi vì thi thể chính là cơ duyên, có thể phá vỡ xiềng xích trước mắt, một thời cơ để bước vào cảnh giới mới.
Không có thời cơ, cho dù thiên phú có giỏi đến đâu, người có có chăm chỉ đến mức nào cũng đều vô ích.
Nhưng Mộ Dung Tùng không chỉ bước vào cảnh giới Thiên Nhân, thậm chí còn đạt đến cảnh giới trung kỳ.
Thực lực tăng lên thế này, có thể nói là xưa nay chưa từng có.
“Mộ Dung Tùng, ông đã dùng thủ đoạn gì?”
Tiếu Thiên Võ Thần nghiến răng nói.
“Sao thế? Ông sợ à?”
Mộ Dung Tùng mỉm cười: “Nếu ông sợ thì bây giờ đầu hàng luôn vẫn chưa muộn đâu! Tôi có thể nhận nuôi chó, hiển nhiên cũng có thể nhận nuôi ông!”
“Ức hiếp người quá đáng!”
Tiếu Thiên Võ Thần tức giận, đâu còn muốn nói nhảm với Mộ Dung Tùng? Lập tức lao qua đánh nhau với ông ta.
“Ông cũng chỉ là một kẻ cơ hội mà thôi, hôm nay tôi sẽ cho ông biết thực lực thực sự của Võ Thần!”
Tiếng gầm gừ vang vọng khắp nơi, một trận chiến kinh khủng nổ ra giữa hai bên.
Ngay lập tức, một lượng lớn khí tức hủy diệt tỏa ra từ trung tâm Long Tâm Thành.
Người đang đánh nhau ở xung quanh bị năng lượng sinh ra từ trận đánh của hai cường giả bậc nhất ở long mạch dưới lòng đất đánh bay.
Mọi người vội vàng rút lui, nào dám ở lại chỗ cũ.
Mà các tòa nhà và đất đai xung quanh tòa nhà treo thưởng liên tục bị sức mạnh của hai người xóa sổ.
Cơ cấu phòng ngự của tòa nhà treo thưởng bị phá hủy đến mức vỡ tung, cả tòa nhà rung lắc dữ dội như con thuyền nhỏ trong cơn bão và sắp đổ sụp.
Diệp Viêm lạnh lùng nhìn hai người đánh nhau.
Đánh nhau một trận, Tiếu Thiên Võ Thần đã rơi vào thế yếu.
Bởi vì tất cả chiêu thức của Mộ Dung Tùng đều đã được nâng cao.
Vì vậy, mỗi chiêu thức tưởng chừng rất nhẹ nhàng của ông ta đều khiến cho Tiếu Thiên Võ Thần khó lòng chống cự.
Nhưng dần dà, Tiếu Thiên Võ Thần đã tìm ra quy luật, ổn định tình hình của mình.
Hai bên đánh qua đánh lại, không thể tách rời.
“Không ngờ ông có thể đấu với tôi đến mức này, xem ra thực lực của ông đã tiến bộ rất lớn, thật sự khiến cho người ta không thể tin được!”
Tiếu Thiên Võ Thần hít một hơi thật sâu, khàn giọng nói: “Cũng may là tôi ra tay sớm, dẫn người đánh đến nơi này, nếu không, chỉ cần cho ông thêm chút thời gian, e rằng thực lực của ông sẽ vượt qua cả tôi, khi đó, tôi chỉ còn cách cúi đầu đầu hàng chứ không còn cách nào nữa.
“Không, ngay cả cơ hội đầu hàng cũng chẳng có!”
Mộ Dung Tùng cười nói: “Nhất định tôi sẽ giết chết ông, bởi vì tôi không thể cho phép long mạch dưới lòng đất có các Võ Thần khác nữa, tôi, sẽ trở thành Võ Thần duy nhất ở long mạch dưới lòng đất này!”