Cô gái tóc bạc gào lên, xông về phía Lâm Chính.
Hai bàn tay cô ta được long lực dồi dào bao bọc, giống như hai chiếc găng tay, không ngừng đánh về phía Lâm Chính.
Lâm Chính vẫn tránh né, tốc độ rất nhanh, hơn nữa bước chân linh động ảo diệu.
“Trước kia tôi chưa từng thấy hắn có thân pháp như vậy, xem ra hắn thật sự có được truyền thừa của Trấn Ngục Võ Thần”.
Diệp Viêm nghiêm túc nói.
Hắn cứ nghĩ thời gian này thực lực của mình tăng vọt đủ nhanh rồi, nhưng so với người này lại xuất hiện khoảng cách.
Nghĩ năm xưa lần đầu gặp Lâm Chính, hắn muốn giết Lâm Chính dễ như trở bàn tay.
Thời gian trôi qua, bây giờ hai người lại gặp nhau, hắn đã không thể xác định mình có thể chiến thắng được người kia không.
Thiên phú của người này quá đáng sợ!
Cô gái tóc bạc quyền chưởng giao nhau nhưng không làm Lâm Chính bị thương được.
Trong lúc cấp bách, cô ta chỉ đành biến chiêu.
Găng tay tan đi, một thanh trường kiếm trắng như ngọc xuất hiện trong tay cô ta.
Đó là kiếm do long lực hóa thành.
“Long Kiếm Đãng Bát Hoang!”.
Cô gái tóc bạc quát lên, trường kiếm trong tay đâm xuống đất, sau đó phất tay.
Gào!
Theo trường kiếm vung lên, mấy luồng kiếm khí như rồng bùng phát, cuốn về phía Lâm Chính.
Ánh mắt Lâm Chính nhìn chằm chằm trường kiếm, hai tay hội tụ sức mạnh, đánh xuống mặt đất.
Vù!
Một chiếc khiên óng ánh được tạo thành.
Kiếm khí đều bị chặn lại.
Cô gái tóc bạc không thể không đánh cự ly gần, định dùng kỹ xảo đánh bại người đó.
Nhưng kỹ xảo của Lâm Chính cũng không tầm thường, thân pháp vẫn nhanh mạnh vô cùng.
Hai bên đánh nhau gần trăm chiêu, cô gái gần như không thể làm Lâm Chính bị thương.
“Người này mãi không tấn công mà chỉ phòng thủ, hắn đang học chiêu pháp của cô, mau lùi lại!”.
Diệp Viêm nhìn ra manh mối, lập tức hét lên.
“Tôi từng nói, chiêu pháp của chúng tôi không dễ học, hắn không tấn công không phải không muốn mà là không thể! Tôi sẽ giết hắn!”.
Cô gái tóc bạc hét lên, đòn tấn công dày đặc như mưa định khiến Lâm Chính không có cơ hội thở lấy hơi.
Cô ta tin rằng Lâm Chính có phòng thủ tốt đến đâu, cuối cùng cũng sẽ lộ sơ hở.
Hơn nữa, sau lưng cô ta còn có đồng đội, Lâm Chính chỉ có một mình.
Do đó, cô ta có thể không hề kiêng dè sử dụng long lực, dùng hết long lực cũng không sao, đồng đội của mình chặn phía sau, Lâm Chính thì không.
Nếu anh tiêu hao hết sức lực, cạn kiệt sức lực thì đồng nghĩa anh chỉ có đường chết.
Nhưng rõ ràng Lâm Chính cũng chú ý đến điều này. Sau khi đánh với cô gái tóc bạc mấy chiêu, ánh mắt Lâm Chính đột nhiên trở nên lạnh lùng, đột nhiên vung tay đánh về phía ngực cô gái tóc bạc.
Đòn này nhanh mạnh phi phàm, giống như vô hình.
Cô gái tóc bạc không ngờ đến, muốn phòng thủ tránh né thì đã không thể.
Ầm!
Cô gái tóc bạc bị đánh bay ra xa, đập mạnh xuống đất, khóe miệng tràn máu.
“Em gái!”.
Đám người đàn ông lực lưỡng đều chạy tới.
“Chúng ta xông lên giết chết hắn là được!”.
Diệp Viêm lập tức nói.
“Khốn nạn!”.
Cô gái tóc bạc nổi giận, quát lên với Diệp Viêm: “Nếu sự việc truyền đến đội, chẳng phải mặt mũi tôi sẽ mất hết hay sao?”.
“Cô?”.
Diệp Viêm nhíu mày.
“Cút sang bên cho tôi, hôm nay tôi phải đích thân chém người đó!”.
Cô gái tóc bạc dữ tợn nói.
Nói xong, cô ta lại nhìn Lâm Chính.
Nhưng dường như Lâm Chính không muốn chơi nữa.
Anh vung tay, cánh tay đột nhiên thôi thúc long lực, giống như sóng biển cuộn trào, hội tụ ở lòng bàn tay anh.
Cô gái tóc bạc kinh hãi, khó tin nhìn Lâm Chính.
Lâm Chính nhìn cô gái tóc bạc từ xa, năm ngón nắm lại, nghiền nát luồng long lực trong lòng bàn tay, chậm rãi hét lên: “Ngọc Long, Diệt Thiên Quyết!”.
Chương mới nhất được đăng tải tại Website Tamlinh247.com.vn - Nếu bạn đang ở website khác vui lòng quay lại ủng hộ website gốc tamlinh247 nhé !