TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 5168 THÀNH CÔNG RỒI SAO?”.

Ai nấy váng đầu hoa mắt, chậm rãi đứng dậy, trên người đầy vết thương.

May là Tuyệt Thế Tà Kiếm đã triệt tiêu phần lớn sức mạnh, cho nên mọi người không bị thương không quá nặng.

Bọn họ ngạc nhiên nhìn Lâm Chính.

Anh vô cùng nhếch nhác chật vật nhưng lại ngồi đó cười ngây ngốc, bọn họ cảm thấy vừa buồn cười vừa kỳ quái.

“Anh Lâm, anh nói được rồi là sao?”.

Mị Mộng ôm trán, hít ngược một hơi.

“Tôi biết làm sao để hấp thu số long lực này rồi!”.

Lâm Chính đứng dậy, cười đáp.

“Thật sao?”.

Mị Mộng hoàn hồn lại, vội hỏi: “Phải hấp thu thế nào?”.

“Tôi mới phát hiện long lực của mỗi long mạch có thuộc tính khác nhau. Long mạch ở bên dưới tòa nhà treo thưởng như băng như nước, còn sức mạnh của long mạch ở đây lại nóng như lửa đốt! Tôi vận dụng ngược lại với cách hấp thu long mạch mà Trấn Ngục Võ Thần dạy, thế là có thể hấp thu sức mạnh này!”.

“Hóa ra là vậy!”.

Mị Mộng gật gù, tràn đầy tán thán và sùng bái: “Anh Lâm, anh đúng là thiên tài!”.

“Thời gian cấp bách, đừng nói mấy thứ vô dụng nữa. Mọi người mau qua đây, tôi sẽ truyền dạy cách hấp thu cho mọi người. Dù có thế nào, mọi người cũng phải hấp thu long lực nhiều nhất có thể trong thời gian ngắn nhất, biết chưa?”.

Lâm Chính nói.

Bọn họ cùng nhau đi tới.

Lâm Chính cũng không dài dòng, lập tức chỉ dạy cách hấp thu long mạch cho bọn họ.

Sau khi bọn họ học xong thì đi theo Lâm Chính về phía cửa đá.

Vù vù vù vù…

Cửa đá vừa mở ra một khe hở, long lực đáng sợ đã tràn ra ngoài, ập về phía bọn họ.

Mọi người kinh ngạc biến sắc.

Lâm Chính thì chui vào trong, dùng cơ thể ngăn chặn, vừa hấp thu long lực vừa kìm giữ không cho long lực thoát ra ngoài nhiều hơn.

Dù long lực tràn ra ngoài vô cùng mỏng manh, nhưng đối với đám người Mị Mộng, Cầm Kiếm Nữ, Lang Gia, Thương Lan Phúc thì không hề tầm thường.

“Thử xem!”.

Cầm Kiếm Nữ hồi hộp, bắt đầu hấp thu long lực từng chút một theo cách Lâm Chính nói.

Khi long lực cuồng bạo đến gần Cầm Kiếm Nữ lại giống như làn sóng bị san phẳng, chảy vào cơ thể Cầm Kiếm Nữ từng chút, chậm rãi chui vào trong khí mạch, dần dần chuyển hóa thành long lực thuộc về cô.

“Thành công rồi sao?”.

Cầm Kiếm Nữ mừng rỡ.

Những người khác thấy vậy đều lên tinh thần, đưa tay ra thử tiếp xúc với long lực.

Cùng lúc đó, bên ngoài Nhất Tuyến Thiên, đám người Thu Ngạn ngồi xếp bằng dưới đất.

Chỉ có Long Thăng vô cùng tức giận đứng ngồi không yên, còn không ngừng nhìn về phía xa, giống như đang đợi gì đó.

“Long Thăng, cậu đừng sốt ruột. Cho dù các vị đại nhân không thể tới kịp thì đám người kia cũng không chạy thoát được. Kẻ đã vào danh sách đen của Long tộc thì nhất định sẽ bị thanh trừng, đây chỉ là chuyện sớm muộn”.

Thu Ngạn chậm rãi mở mắt ra, lên tiếng.

“Cháu phải tận mắt nhìn tên khốn đó quỳ trước mặt cháu!”.

Long Thăng nghiến răng nghiến lợi: “Cháu chưa từng phải chịu nhục nhã như thế này! Nếu không trả thù hắn, cháu thề không bỏ qua!”.

Thu Ngạn không nói gì, âm thầm thở dài.

Ngay lúc đó, Long Thăng như nhìn thấy gì đó, đột nhiên nhảy từ trên tảng đá cao xuống, chạy nhanh tới phía trước, sau đó kêu lên: “Đến rồi, bọn họ đến rồi!”.

Những người khác còn đang nhắm mắt dưỡng thần nghe thấy thì mở mắt ra, đứng dậy nhìn ra xa.

Phía chân trời xa nổi gió, long lực cuồng bạo lan tràn tới, khí thế làm mọi thứ xung quanh chấn động.

Thu Ngạn trợn tròn mắt, vẻ mặt đầy khó tin.

“Chuyện gì vậy? Long Tử… lại phái bọn họ đến đây?”.

Đọc truyện chữ Full