TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần
Chương 1132

Chương 1132

“Nhóc con, cậu đừng cho rằng người đời nói cậu là đỉnh cao về chiến lực thì cậu cho rằng mình vô cùng ghê gớm. Đó là vì những người đó không thèm để mắt đến cậu, đó là vì bọn họ không muốn xen vào chuyện quyền lực thế tục, nếu không người ta đã giẫm bẹp cậu rồi.”

“Năm đó tên nhãi con Vương Long cũng không dám thừa nhận, cũng chỉ nhận danh hiệu Chiến thần. Tên nhãi con như cậu cũng thật to gan, dám nhận mình là đỉnh cao trong võ lực thế giới.”

Vương Bác Thần mất kiên nhẫn nói: “Bớt nói mấy lời vô ích đi, ông có kế hoạch gì thì nói ra cho tôi nghe xem nào. Ngoài ra, ông cũng phải nói cho tôi biết thực lực thật sự của bảy đại gia tộc, nếu không một mình ông làm đi, dù sao tôi cũng không có mong cầu gì. Bây giờ có vợ có con tôi hạnh phúc lắm, tôi cũng đủ thỏa mãn rồi.”

“Tên nhóc, cậu đang uy hiếp tôi?”

Cổ Nhật Long đánh một cái vào ót Vương Bác Thần: “Tuổi không lớn lắm, tâm nhãn lại không ít, lão phu ta nới với cậu là chuyện cổ tộc ẩn thế, có quan hệ gì với bảy đại thế gia đâu chứ?”

Vương Bác Thần tức giận nói: “Ông già, đủ rồi đó, đừng tưởng ông lớn tuổi thì tôi không dám đánh ông. Sảng khoái chút, hợp tác hay không? Muốn hợp tác thì nói mấy thứ này cho tôi, không hợp tác thì bỏ đi.”

Vương Bác Thần lại đột nhiên cười nói: “Dù sao có nhà họ Cổ hợp tác, nếu như tôi thắng, nhà họ Cổ cũng huy hoàng theo, nếu như tôi chết rồi, nhà họ Cổ cũng sẽ cùng gặp xui xẻo. Tôi cũng không tin ông không quan tâm.”

Cổ Nhật Long nhìn chằm chằm sao Vương Bác Thần nửa ngày, sờ đầu Vương Bác Thần, nghi ngờ hỏi: “Cậu thực sự không phải con ruột của thằng nhóc tên Vương Long kia chứ? Vì sao lại có cùng cái vẻ mặt chó với cậu ta?”

“Ông già này, ông đủ rồi đó!”

Vương Bác Thần đưa tay ra đập vào tay Cổ Nhật Long lại bị Cổ Nhật Long tát một cái nửa người cùng vùi vào đất.

Cổ Nhật Long khinh thường nói: “Không biết lớn nhỏ, không phải chỉ là Siêu Phàm Cảnh thôi sao, rất mạnh sao? Lão phu thân là cường giả Đằng Vân Cảnh, cũng không có kiêu ngạo như cậu!”

Vương Bác Thần: “…”

Ông già này thật mạnh, đánh không lại!

Ông già này, ông chờ đó cho tôi!

Món nợ này, tôi nhớ kỹ!

Đợi đã, ông già này không thành thật mà!

Không phải ông ta vừa mới nói sau khi ông ta đột phá đến Siêu Phàm Cảnh, công pháp đã đến cực hạn sao? Không phải là bị cắt ngang sao?

Ông ta là cường giả Đằng Vân Cảnh là cái quỷ gì?

Sau Siêu Phàm Cảnh là Đằng Vân Cảnh?

“Ông già, ông không là nói bị cắt ngang đường sao?”

Mặt già của Cổ Nhật Long đỏ lên, ho nhẹ một tiếng nói: “Gọi ông nội tôi sẽ nói cho cậu biết.”

“Ông nội, nói cho con biết đi? Con bây giờ bị kẹt ở Siêu Phàm Cảnh khá lâu, làm thế nào cũng không đột phá được.”

Vương Bác Thần cợt nhả nói.

Đọc truyện chữ Full