TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 829

Chương 829

Tô Lạc nói: “Lần trước đi quay phim, anh đã mang rượu vang từ thành cổ Đại Nghiên về đấy, rượu được làm từ nho và hoa hồng.”

Tô Lạc nhìn Tô Cẩm Ngọc đang tò mò sáp tới gần vò rượu.

Anh rót một ly rượu, nhấp một ngụm, chậm rãi nói: “Cái này do bà ngoại của một ông chủ nhà trọ ở thành cổ pha chế. Không giống như những người khác dùng rượu trắng để ngâm hoa, bà ngoại kia lại ủ bằng phương pháp cổ xưa, trực tiếp lên men hoa hồng và nho, cuối cùng có được rượu từ nho và hoa hồng.”

Tô Cẩm Ngọc say sưa nhấp một ngụm, khen: “Vị ngon quá! Nho và hoa hồng nghe có vẻ không liên quan, nhưng khi kết hợp với nhau thì ngon đến bất ngờ nha.”

Mấy anh em nhà họ Tô đều nhấp một ngụm và chậm rãi thưởng thức, làm như vậy thì họ có thể cảm nhận được mùi vị mà em gái họ đã nếm…

Chỉ có Tô Nhạc Phi uống cạn cả ly, nói: “Chỉ thế này thôi à, chẳng có mùi vị gì!”

Tô Lạc không buồn nhấc mí mắt lên, chân anh đạp Tô Nhạc Phi qua một bên.

Không ngon, không ngon mà còn lén uống?

Tô Nhất Trần nói: “Rượu hoa và trái cây chỉ bảy – tám độ, khá êm dịu, thích hợp cho con gái uống.”

Thấy Tô Cẩm Ngọc như không còn ngửi thấy mùi thơm của ly rượu trên tay cô, Tô Nhất Trần đoán Tô Cẩm Ngọc đã ‘uống’ xong một ly.

Anh cầm ly rượu lên uống một ngụm, lúc này mới phát hiện ra ly rượu không còn mùi vị gì thật.

Anh lặng lẽ rót thêm cho Tô Cẩm Ngọc một ly mới.

Anh không bao giờ nghĩ rằng, sau khi Tô Cẩm Ngọc mất, anh và mọi người còn có thể uống rượu ngắm trăng cùng cô….

Trong lúc mọi người uống rượu và nói chuyện thì Túc Bảo ngồi chơi một mình.

Bỗng nhiên, Tô Nhất Trần phát hiện ra có gì đó không ổn.

Túc Bảo túm thỏ con, chạy từ bên cạnh tới, xiêu xiêu vẹo vẹo rồi ngã vào ngực Tô Tử Lâm.

Tô Tử Lâm “Túc Bảo?”

Tô Nhạc Phi sửng sốt: “Sao tư thế đi của Túc Bảo lại xiêu vẹo thế?”

Vẻ mặt Tô Ý Thâm cứng đờ: “Tư thế đi của con bé không ổn!”

Túc Bảo bò ra khỏi lòng Tô Tử Lâm, giơ bàn tay nhỏ đang cầm ly rượu lên.

“Woa!!!”

Sau đó cô bé lại nói: “Ngon quá!”

Mọi người như chết lặng!

Cái này, cái này, cái này, cô bé con rót rượu khi nào thế? ? ?

Tô Ý Thâm vội siết vào cằm Túc Bảo, nói: “Bảo bối ngoan, trẻ con không được uống rượu nha!”

Vừa rồi Túc Bảo chỉ cảm thấy hoa hồng và nho rất ngon, hơi ngọt và mát…. Nhưng bây giờ bé lại cảm thấy hơi choáng váng.

“Tại sao trẻ con không uống được ạ?” Túc Bảo nấc một cái, nói tiếp “Tại sao rất nhiều chuyện người lớn có thể làm nhưng trẻ con lại không thể ạ?”

“Tại sao mọi người luôn nói với trẻ con, cái này không được, cái kia cũng không được?”

Mọi người “…”

Đọc truyện chữ Full