TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 477 “VÌ TỘI BẤT KÍNH VỚI TA!”  

Thân thể của Dương Khai Thái bỗng chốc không còn chút năng lực nào, trực tiếp bị rồng nước nuốt vào bụng.

Sau đó, con rồng nước nhìn Tần Ninh, ánh mắt mang theo sự tôn sùng, kính trọng, rồi ầm một tiếng, nó chui về đáy sông.

Tiếng bọt nước ùng ục không ngừng vang lên, rồi một thi thể xuất hiện ở bên bờ sông.

“Vương thúc!”

Ba người Dương Thiên Thương hoàn toàn chết lặng.

Dương Khai Thái đã... chết rồi sao?

Con rồng nước đó là sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Cảnh giới Thiên Võ bảy biến bị kéo xuống nước rồi cứ thế mà chết ư?

Những người khác đều ngơ ngác không thôi.

Sắc mặt của Tần Ninh thì lại thản nhiên, nhìn tất cả.

“Cương quốc Tam Dương cũng khỏi phải tham gia thí luyện Người được chọn lần này làm gì!”

Tần Ninh bình tĩnh nói: “Đây coi như là sự trừng phạt cho các ngươi!”

“Vì tội bất kính với ta!”

Lời này nói ra, sắc mặt của mọi người liền thay đổi.

Tần Ninh có tính khí thật lớn và bản lĩnh nhỉ.

Chỉ một câu nói mà không cho cương quốc Tam Dương tham gia thí luyện.

“Ngươi...”

Dương Tuyệt lạnh lẽo nói: “Ngươi là cái thá gì mà không cho chúng ta tham gia?”

“Muốn chết!”

Tần Ninh lạnh lùng nhìn sang, Thương Hư chợt biến mất rồi xuất hiện bên cạnh Dương Tuyệt, đấm một cú, máu tươi chảy ra, Dương Tuyệt ngã tại chỗ.

Nhất thời, tất cả đều chết trân.

Tên này điên rồi sao.

Giết Dương Dũ là đã đắc tội cương quốc Tam Dương rồi.

Giờ còn giết cả Dương Khai Thái, Dương Tuyệt, cương quốc Tam Dương lại mất đi một vương gia cảnh giới Thiên Võ bảy biến, sao họ có thể cam tâm?

“Ta vốn không thích phiền phức, nhưng ta cũng không sợ gây ra phiền phức”.

Tần Ninh lãnh đạm nói: “Đừng tưởng mình là cương quốc thì ta không dám giết”.

“Muốn tham gia thí luyện Người được chọn à? Được thôi!”, Tần Ninh nói tiếp: “Nhưng đừng có để ta gặp phải, nếu không, gặp kẻ nào giết luôn kẻ đó”.

Lời này nói ra, ba người Dương Thiên Thương, Dương Vấn Phong liền thay đổi sắc mặt.

Tần Ninh này hoàn toàn điên rồi.

Nhưng tiếc là Dương Khai Thái đã chết, nếu không sao hắn có thể khoa trương vậy được.

“Chúng ta đi!”

Dương Thiên Thương lạnh lùng nói: “Về bẩm báo đại ca Dương Diệp đã rồi tính”.

“Ừ!”

Dương Vấn Phong giấu hai tay đang tràn đầy mồ hôi dưới lớp áo.

Đọc truyện chữ Full