TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 2995 HẮN CHẮC CHẮN PHẢI ĐI THÚ HOÀNG CỐC!  

Nơi đó Tần Ninh đứng chắp tay trên thân mãnh hổ hai cánh, một thân áo trắng, thần thái dửng dưng, thân thể cao ngất.

Đi Thú Hoàng cốc?

Tần Ninh tìm cái chết rồi!

Thú Hoàng cốc chính là tồn tại tam đại tông môn Đoạt Mệnh cung, Xích Lôi tông và Lôi Sơn tông hợp lại cũng không thể chống cự.

Cốc chủ đương kim Hoàng Thiên Hạo của Thú Hoàng cốc là một vị hào hùng cảnh giới Quy Nhất tam mạch chân chính.

Hơn nữa cảnh giới Quy Nhất trong Thú Hoàng cốc không chỉ một vị.

Tần Ninh đi chính là đi tìm cái chết.

Trong lòng cung chủ Đoạt Mệnh lóe lên một vài suy nghĩ khác.

Hai cha con ông có lẽ có thể sống tiếp.

Mà chỉ cần ông ta không chết, Đoạt Mệnh cung cũng sẽ không diệt vong.

Tần Ninh chết, Đoạt Mệnh cung vẫn có thể chiếm cứ bảy thành trì, trở thành bá chủ duy nhất của vùng đất vạn dặm xung quanh.

Thậm chí với thiên phú của con trai, tương lai đạt đến cảnh giới Quy Nhất, Đoạt Mệnh cung kia có thể giống với Thú Hoàng cốc, Nguyệt Linh tông, Chân Võ thành trở thành bá chủ chân chính vùng đất vạn dặm, mà không phải dựa vào Thú Hoàng cốc.

Tất cả cũng chỉ cần hôm nay Tần Ninh đại náo Thú Hoàng cốc, bị cao thủ Thú Hoàng cốc vây giết.

Tất cả còn có đường sống chuyển hoàn!

Một tia ánh sáng hy vọng dần dần cháy lên trong mắt cung chủ Đoạt Mệnh.

Lúc này Tần Ninh đứng yên trên mãnh hổ hai cánh, nhìn về phía trước.

Hắn cũng không biết cung chủ Đoạt Mệnh đang suy nghĩ gì, cho dù là biết, hắn cũng không muốn để ý tới.

Hắn chắc chắn phải đi Thú Hoàng cốc!

Đi khoảng nửa ngày, Thú Hoàng cốc dần dần xuất hiện ở trong tầm mắt.

Không giống với tam đại tông môn Đoạt Mệnh cung, Xích Lôi tông và Lôi Sơn tông.

Thú Hoàng cốc tọa lạc tại bên trong một dãy núi.

Trong Thú Hoàng cốc, võ giả hơn vạn người.

Mà mỗi một võ giả hầu như đều có bạn sinh thú bên cạnh.

Chân chính muốn tính toán bí mật và thực lực của Thú Hoàng cốc thì cũng cần tính toán bạn sinh thú trong đó.

Mà cũng bởi vì vậy, Thú Hoàng cốc có vị trí ở trong một dãy núi.

Lúc này, giữa ngọn núi đẹp trùng điệp có thể thấy từng ngọn lầu các như ẩn như hiện.

Thỉnh thoảng không ít huyền thú giương cánh bay cao.

Giữa sơn cốc, từng tiếng thú kêu đứt quãng.

Chỉ là cho dù tiếng thú kêu liên tục vang lên cũng không cho người ta cảm giác phiền muộn trong lòng, ngược lại là cảm giác gà gáy chó sủa trong thôn quê, bình yên tốt lành.

Lúc này, Tần Ninh dừng chân.

“Bảo thông gia nhà ngươi đi ra đi!”


Lúc này, cung chủ Đoạt Mệnh chỉ đành cứng đầu đi lên phía trước.

Đọc truyện chữ Full