TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10096 RỐT CUỘC KẺ ĐÓ LÀ AI!

"Ở đây!"

Vân Sương Nhi vội vàng tiến lên, gạt đống bụi đất lên hòng tìm ra bóng dáng của Tần Ninh.

Bàn tay chìa ra ấy chằng chịt vết xây xát, máu me be bét.

Vân Sương Nhi kéo cái tay ấy lên, định lôi Tần Ninh ra ngoài.

"Đau..."

Một tiếng kêu rên vang lên bên tai Vân Sương Nhi.

Dương Thanh Vân đã chạy tới, hắn ta vội vàng bảo: "Đào đất đã, đào đất đã, đừng kéo sư phụ!"

Hai người Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư cẩn thận đào đất nhẹ nhàng hết mức có thể.

Tần Ninh vốn đang bị chôn lấp dưới đống đất đá từ từ lộ diện.

Y phục hắn từ trên xuống dưới đều rách bươm, những đường huyết văn loang lổ khắp người hắn.

Dường như toàn bộ kinh mạch và xương cốt trong cơ thể hắn đều đã bị dập gãy.

Chỉ bằng vỏn vẹn một đòn tấn công.

Đã vậy lại là một đòn tấn công mang sức mạnh còn chưa đến một phần trăm.

"Sư phụ..."

Vành mắt hai người Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư đỏ hoe.

Làm họ sợ chết khiếp!

Vào giây phút vừa nãy, kể cả những người đứng ngoài vòng tấn công như họ cũng cảm nhận được nguy cơ sinh tử khủng khiếp đến mức như muốn bóp nghẹt con tim họ.

Tần Ninh mấp máy môi, song hắn chẳng thể nào thốt được một câu nào cả.

Mà vào lúc này, hai vị Tiên Quân thượng vị của Linh Đồng tộc bỗng dưng phi tới.

"Biến!"

Sự lạnh lùng đến tàn nhẫn hiện ra trên gương mặt tuấn tú của Dương Thanh Vân.

Đột nhiên.

Cả Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư không hẹn mà cùng xông đến tấn công.

Còn Vân Sương Nhi thì ngồi bệt ra đất, từ từ nâng đầu Tần Ninh lên.

"Thanh Vân Vệ đâu?"

Vân Sương Nhi quát lớn.

Một toán người từ phía chân trời xa xăm hấp tấp chạy đến như bay.

Hơn mười vị Thanh Vân Vệ này đều có cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, bọn họ đã có mặt.

"Ai dám lại gần nơi này trong phạm vi ba mươi dặm, giết không tha".

"Rõ!"

Lực lượng Thanh Vân Vệ đông đảo nhanh chóng giải tán.

Vân Sương Nhi nâng đầu Tần Ninh gối lên chân mình, nhìn thân thể bị bầm dập một cách tàn nhẫn của Tần Ninh, vành mắt cô ấy đỏ hoe, từng giọt nước mắt rơi lã chã trên mặt Tần Ninh.

Thời không bị xé toạc một cách đột ngột.

Đòn tấn công không hề báo trước.

Cho dù chỉ còn mỗi dao động quá mức nhỏ bé đến từ đòn tấn công ấy, song nó vẫn khiến Tần Ninh suýt chút nữa đã chết không nơi chôn cất.

Rốt cuộc kẻ đó là ai!

Tại sao y mới xuất hiện mà đã biến mất rồi, y bị ai ngăn cản ư?

Đọc truyện chữ Full