Sức sống trong cơ thể Tần Ninh đã bị phá nát đang phục hồi như cũ từng chút một.
Thật lâu sau.
Cuối cùng hắn cũng có thể lên tiếng.
"Không sao đâu..."
Tần Ninh cố gắng lấy hơi sau cơn sang chấn, uể oải nói: "Tiếc quá... Thạch Tượng.... Quỷ Cổ..."
Một con rối cổ trùng với thực lực Tiên Quân đã bị giết chết.
Thạch Tượng Quỷ Cổ hứng chỗ hầu hết đòn tấn công, thân thể đã biến thành những mảnh giấy vụn.
Nếu không nhờ Thạch Tượng Quỷ Cổ nhận lấy đa số đòn tấn công thì hắn đâu phải chỉ đơn giản là kinh mạch, xương cốt tan nát, có khi hắn còn chết luôn cũng nên.
Toàn bộ cơ thể hắn đều nhức nhối thấu xương.
Một loạt những viên Tịnh Ma Tiên Đan xuất hiện bên cạnh Tần Ninh.
Vân Sương Nhi vội vàng đút những tiên đan kia vào miệng hắn...
Vân Sương Nhi thấy Tần Ninh nuốt một viên Tịnh Ma Châu đan vào, khi tức hủy diệt điên cuồng tàn phá cơ thể hắn bị áp chế, cô ấy thở phào, lau khóe mắt vươn lệ.
“Dọa chết ta rồi...”
Chuyện vừa rồi xảy ra quá nhanh, không ai kịp phản ứng.
Cho dù bọn Vân Sương Nhi có kịp phản ứng lại thì cũng không tốt hơn Tần Ninh là bao.
“Cũng dọa chết ta rồi...”, Tần Ninh gượng cười nói.
Hắn không ngờ rằng một chưởng kia chỉ là một đòn tấn công nhỏ như cái móng tay vậy mà lại có uy lực khủng khiếp đến thế.
Đó là Tiên Đế ư?
Có vẻ như mình xuất hiện ở Thái Thượng tiên vực đã thu hút sự chú ý của những kẻ tai to mặt lớn kia.
Thật ra, Tần Ninh vẫn hiểu được điều đó.
Từ khi bước chân vào Tiên Giới đến nay vẫn chưa chạm mặt Diệp Chi Vấn hay lũ Dị tộc cấp cao nào hết.
Điều đó chứng tỏ rằng địa vị của hắn hiện tại chưa đủ để chạm mặt bọn chúng!
Lần này, chuyện ở biển Nam Thiên lại dính dáng tới âm mưu của ba chủng tộc U Cổ tộc, Linh Đồng tộc và Huyết Nguyệt tộc.
Xem ra cái chết của bọn Cố Nguyên Sinh và Cố Nguyên Minh vẫn khiến một vài cường giả để ý.
“Đỡ ta dậy”.
Tần Ninh hết hơi nói.
Cơ thể hắn mềm nhũn, xương cốt nát vụn, người mềm như bún nằm úp sấp xuống dưới giống như một con rắn.
Vân Sương Nhi lấy ra một chiếc ghế êm ái, đặt Tần Ninh ngồi trên đó, để đầu hắn dựa vào ngực mình.
Hành động này tiêu tốn khoảng chừng mười phút.
Tần Ninh cử động một chút là cảm thấy cả người đau đớn như có mười vạn tám ngàn cây kim đâm vào mình.
Lúc này, Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư đang đối phó với hai vị Tiên Quân thượng vị của Linh Đồng tộc kia.
Tần Ninh ngồi trên ghế tựa đầu vào ngực Vân Sương Nhi, hắn hít một hơi thật sâu.
“Thơm quá...”
“Đến lúc nào rồi mà chàng còn thế!”, Vân Sương Nhi đỏ mặt giận dỗi nói.
“Không sao, chỉ là kinh mạch nát chút, xương đầu cũng nát một chút nhưng khí đại đạo không đứt đoạn, hồn phách cũng bình yên vô sự”.
Tần Ninh cười nói: “Kinh mạch và xương đầu vỡ vụn thì một khoảng thời gian là khôi phục lại rồi”.
Vân Sương Nhi nói: “Đều là do bọn ta quá yếu...”