"Nếu nàng nói thế thì chẳng phải cảnh giới Huyền Tiên ngũ đài nho nhỏ như ta cực kỳ yếu đuối hay sao?”
Vân Sương Nhi nhìn về nơi khoảng không bị xé rách kia.
“Đó là ai...”
“Không biết...”
“Là ai... đã ngăn cản những kẻ đó chứ...”
“Chà... cũng không biết nữa”.
Tần Ninh quả thật không biết bọn họ.
Dù sao, Tiên Giới mà hắn thấy bây giờ không đủ lớn, không đủ rộng, tin tức tìm hiểu được thì ít ỏi.
Vân Sương Nhi nhìn về nơi phương xa, lòng chợt thất thần.
Ngay khi cảm nhận được khí tức của Tần Ninh dần tan biến, cô ấy cảm giác cả thế giới của mình như sắp sụp đổ.
Nghĩ đến đó, Vân Sương Nhi nhẹ nhàng ôm chặt đầu Tần Ninh.
“Nhanh... sắp... sắp chết nghẹt rồi...”
Tần Ninh than thở.
Đôi gò má căng mọng của Vân Sương Nhi ửng hồng, nhanh chóng buông tay ra.
Cùng lúc đó.
Trên không trung.
Tứ đại Tiên Quân giao chiến với nhau.
Tiên Quân hạ vị đối đầu với Tiên Quân thượng vị.
Đây chắc chắn là một thách thức to lớn của Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư.
Dù sao thì hai người họ mới tới cảnh giới Tiên Quân không được bao lâu...
Cũng ở lúc ấy.
Ở biển Nam Thiên mênh mông.
Biển Nam Thiên là một trong ngũ đại địa vực của Thái Thượng tiên vực, đủ đoán được diện tích nó trải rộng đến mức nào.
Trong vùng biển rộng lớn miên man có biết bao hòn đảo lớn nhỏ.
Có vài tiểu đảo là đảo.
Nhưng mà có một vài tiểu đảo lại rộng lớn bao la như một đại lục trải dài vô tận.
Có vô số sinh linh sống trong biển Nam Thiên, số lượng không hề kém cạnh bốn vùng đất khác ở Thái Thượng tiên vực.
Chẳng qua là cường giả siêu cường lại có rất ít.
Điều này liên quan tới thuyết khí vận của một tiên vực khổng lồ, cực kỳ huyền diệu.
Vào giờ phút đó.
Ở giữa đại dương vô tận.
Tại khu vực có những hòn đảo hoang tàn quạnh quẽ nối tiếp với nhau.
Có khoảng mười người bất thình lình xuất hiện giữa không gian rồi bước tới.
“Diệp tiên sinh, sai rồi!”
Một võ giả Huyết Nguyệt tộc vóc dáng lực lưỡng, lớp da màu hồng sẫm, giữa mi tâm có một ký hiệu hình trăng lưỡi liềm đang nhíu mày, trầm giọng quát.
Bên cạnh người nọ còn có mười người khác, có người của Huyết Nguyệt tộc, có người của Linh Đồng tộc và cũng có người của U Cổ tộc.
Tuy khí tức trên người bọn họ đã được đè nén nhưng vẫn cực kỳ cuồng bạo đáng sợ.
Mà giữa mười người kia là một người đàn ông mặc quần áo màu xanh, dáng dấp mảnh khảnh, mặt đeo khăn che mặt màu xanh che lấp đôi gò má, hắn ta chắp tay đứng trên đỉnh một ngọn núi hoang vu quan sát xung quanh.
“Có người ngăn cản, hơn nữa tọa độ không gian đã thay đổi!”