TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10108 “QUÁ ĐÁNG À?”

Khi các vị Tiên đế đến từ vùng đất Trung Thiên, Tây Thiên, Đông Uyên và Bắc Vực xuất hiện ở biển Nam Thiên, có không ít người hoảng sợ, quỳ xuống cầu khấn thành kính.

Sức mạnh của tiên đế.

Người phàm né tránh.

Cho dù là Cửu Thiên Huyền Tiên thì ở trong mắt Tiên đế cũng chỉ là kẻ phàm tục mà thôi.

Tiên phàm có chênh lệch rất lớn.

Nhưng giữa tiên nhân và tiên nhân cũng có cách biệt rất lớn.

Biển Nam Thiên, tại nơi cực nam.

Trong vùng biển trải rộng hơn mười ngàn dặm, từng hoang đảo đổ sập, cả một vùng biển chìm trong tiếng nổ.

Tám người lao vào đánh nhau không ngừng nghỉ, sóng gió nổi lên.

Ở đằng xa chỉ thấy bóng người ở xa ngàn dặm cưỡi mây đạp gió, tia sáng lóe ra khắp bốn phía.

Tiên đế đánh nhau.

Các vị Tiên đế bản thổ của Thái Thượng tiên vực đến đây đều đầy kinh hãi.

“Thần Môn làm việc, mời các Đế lui ra!”

Một giọng nói to rõ vang vọng khắp không gian.

Lúc này, ở đây xuất hiện rất nhiều Tiên đế ở đây đứng khắp mọi nơi, quanh người có tiên quang bao phủ, không thấy rõ khuôn mặt.

Trong vầng sáng ấy đều đầy khí tức uy nghiêm của Tiên đế.

Ngay khi giọng nói ấy vừa vang lên, các vị Tiên đế ở đây đều biến sắc, khí tức xao động.

“Mặt mũi của Thần Môn lớn thật đấy”.

Một vị Tiên đế trong số đó nhìn vào khoảng không phía trước, hờ hững nói: “Ở đây là Thái Thượng tiên vực, không phải là tiên vực Thái Thần!”

“Thì sao?

Ngươi có ý kiến gì hả?”

Giữa đám mây mù trên không trung.

Một người đạp mây bay tới, tay ôm một cái gương cổ, tay kia cầm một quả nào đó, cắn một miếng đã hết nửa quả.

Đó chính là Tư Đồ Hữu vẫn luôn đứng ở ngoài hóng hớt kia.

Vị Lục Thiên Tuế của Thần Môn này nhàn nhã thong dong lơ lửng giữa không trung nhìn vào mấy vầng sáng xung quanh.

Khi thấy Tư Đồ Hữu xuất hiện, cơn tức trong lòng các vị Tiên đế ở đây vơi hơn phân nửa.

Không thể chọc tên tàn nhẫn đó được.

Nhưng vẫn có người khó chịu, mỉa mai nói: “Thần Môn đã diệt vong rồi, Tư Đồ Hữu, ngươi đến Thái Thượng tiên vực của chúng ta tác oai tác quái liệu có quá đáng lắm không?”

Trong các đại tiên vực, các Tiên đế tiếng tăm rất ít khi làm loạn ở các tiên vực khác.

Đây là thỏa thuận ngầm giữa các vị Tiên đế ở các đại tiên vực.

Tư Đồ Hữu và người của Thần Môn gióng trống khua chiêng đi vào Thái Thượng tiên vực rõ ràng là không thèm nể mặt người ở Thái Thượng tiên vực bọn họ mà.

“Quá đáng à?”

Tư Đồ Hữu cười nói: “U Cổ tộc, Linh Đồng tộc và Huyết Nguyệt có mặt ở Thái Thượng tiên vực các ngươi đó, các vị biết không?”

Không ai trong các Tiên đế nói nên lời.

“Nhìn kìa, ta biết là các ngươi biết...”, Tư Đồ Hữu nói tiếp: “Mấy tên các ngươi ấy, có kẻ hợp tác với tam đại dị tộc, có người thờ ơ không quan tâm, chuyện không liên quan tới mình thì mặc kệ luôn”.


“Các ngươi mặc kệ nên người Thần Môn chúng ta quan tâm đấy, không được à?”

Đọc truyện chữ Full