TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10289

Sau khi xác định trong lòng, Tần Ninh dẫn theo Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ đi đến bên cạnh Ôn Ngọc Trạch.

"Tần đại nhân!"

Ôn Ngọc Trạch nhìn thấy Tần Ninh, vẻ mặt kích động nói: "Tần đại nhân, Kỳ Manh ca đã tới cứu ta, ngươi nhìn đi, người đang giao chiến với Thái Thanh thánh tử chính là Kỳ Manh ca!"

Tần Ninh nhìn về phía Ôn Ngọc Trạch, cười nói: "Kỳ Manh ca?

Ngươi chỉ là một Huyền Tiên, hắn ta lại là Tiên Vương, xem ra hắn ta rất tốt với ngươi!"

Nghe thấy lời này, Ôn Ngọc Trạch sững sờ.

"Từ nhỏ đến lớn, Kỳ Manh ca vẫn luôn đối xử rất tốt với ta...", Tần Ninh nghe vậy, lại tiếp tục cười nói: "Nếu đã như vậy, ta muốn mượn một thứ của ngươi để dùng".

"Cái gì?"

"Tính mạng của ngươi!"

Vừa dứt lời, Tần Ninh trực tiếp nhấc Ôn Ngọc Trạch lên, lao ra bên ngoài chiến trường.

Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ cũng bị hành động này của Tần Ninh làm cho kinh ngạc, cũng không dám trì hoãn, vội vàng đuổi theo.

Đúng lúc này.

Không ít chiến sĩ Cảnh Hỏa tộc thấy cảnh này, sắc mặt ai nấy đều thay đổi, vội vàng đuổi theo.

Mà đệ tử của Thái Thanh tiên tông nhìn thấy đều cho rằng Tần Ninh muốn dẫn Ôn Ngọc Trạch chạy trốn, cũng đều đuổi theo.

Trong nháy mắt đã có mười mấy người đuổi theo mấy người Tần Ninh rời đi.

Tần Ninh cười ha hả nói: "Ôn Ngọc Trạch, xem ra ngươi rất quan trọng với Cảnh Hỏa tộc nhỉ!"

Ôn Ngọc Trạch ngượng ngùng cười nói: "Tần đại nhân, ta quan trọng với Cảnh Hỏa tộc ở chỗ nào chứ, không phải ngài cũng nhìn thấy rất nhiều tộc nhân của chúng ta bị bọn họ bắt sao...", "Đúng là có rất nhiều tộc nhân bị bắt, nhưng lúc trước cũng có không ít tộc nhân bị Thái Thanh tiên tông đưa về rồi sao?

Tại sao đám người này lại không bị như vậy?"

"Kỳ Manh kia lại không nhịn được ra tay vào lúc ngươi sắp bỏ mình, ngươi còn gọi hắn ta một tiếng Kỳ Manh ca...", "Một vị Tiên Vương quan tâm ngươi như thế, một vị Huyền Tiên như ngươi đúng là không hề đơn giản".

Nghe thấy lời này, sắc mặt Ôn Ngọc Trạch vô cùng khó coi.

"Tần đại nhân, ta thật sự...", "Không có việc gì, không muốn nói, ta cũng không nóng nảy, dẫn theo ngươi đi cùng là được".

Tần Ninh cười tủm tỉm nói.

Ôn Ngọc Trạch còn muốn nói điều gì, nhưng lại không biết mở miệng như thế nào.

Phản kháng Tần Ninh, hắn ta không đủ tư cách.

Dù nói thế nào thì Tần Ninh cũng là một vị Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên, mà hắn ta chỉ là một vị Huyền Tiên.

Ầm... Đằng sau, đám tộc nhân Cảnh Hỏa tộc và các đệ tử của Thái Thanh tiên tông đuổi đến lại giao thủ.

Tần Ninh nhìn thấy những người kia lao vào đánh nhau thì mỉm cười, dẫn ba người Ôn Ngọc Trạch, Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ tiếp tục xuất phát.

Hắn cũng không để ý tới rốt cuộc mấy người kia muốn làm gì.

Hắn chỉ muốn biết nếu mình đưa Ôn Ngọc Trạch đi, đám người của Cảnh Hỏa tộc sẽ có phản ứng gì.

Giờ phút này Kỳ Manh cũng nhìn thấy Ôn Ngọc Trạch bị đưa đi.

Kỳ Manh sa sầm mặt lại, lập tức quát: "Đưa Ôn Ngọc Trạch về!"

Ngay tức khắc, trong đám người Cảnh Hỏa tộc đang giao chiến lại có một nhóm người lập tức lao vùn vụt ra.

Thấy cảnh này, Cáo Thừa Thiên cũng không nói thêm cái gì.

Lý Uyển Thanh đã dẫn người xuất phát, trực tiếp đuổi theo.

Lần này, Thái Thanh tiên tông cũng biết được một chút tin tức, nếu không sẽ không lập ra cái bẫy này.

Trong phạm vi vạn dặm, mặt đất không ngừng rung chuyển.

Giao chiến của những người cấp bậc Huyền Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân hoàn toàn bộc phát ra.

Hơn nữa sau đó vẫn còn có người của Thái Thanh tiên tông và Cảnh Hỏa tộc chạy đến.

Tần Ninh cũng mặc kệ những người kia đang đuổi theo mình, vẫn luôn dẫn ba người chạy đi.

Đọc truyện chữ Full