TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10319 "NGƯỜI ĐÓ CÓ CẢNH GIỚI GÌ VẬY?"

Tuy rằng rất yếu ớt.

Nhưng lại khiến cho Tiên Vương và Tiên Hoàng của Cảnh Hỏa tộc rất quan tâm.

Thái độ này rõ ràng là rất khác thường.

Bởi vậy, Vũ Vô Tuyết điều tra hắn ta tỉ mỉ, thậm chí còn phái Thần Tinh Dịch lẻn vào đó.

Thần Tinh Dịch.

Hắn ta vốn là tu sĩ nhân loại, trùng hợp được cô ta cứu giúp, nay mới tới cảnh giới Huyền Tiên mà thôi, nhưng rất thông minh, làm việc đáng tin cậy.

Hơn nữa... miệng hắn ta rất ngọt.

Miệng của Thần Tinh Dịch không chỉ để nói mà còn làm được.

Vũ Vô Tuyết vốn định chơi một chút, coi Thần Tinh Dịch là tình nhân bé nhỏ của mình.

Nhưng Vũ Vô Tuyết cũng chìm đắm trong sự lợi hại của Thần Tinh Dịch, không thể tự kiềm chế bản thân mình.

Lúc này, cô ta vốn dĩ phải đang tìm kiếm tin tức của đám người Tần Ninh nhưng vẫn lén ra ngoài gặp hắn ta.

Thần Tinh Dịch bảo: “Quả thật thân phận của tên Ôn Ngọc Trạch này không đơn giản, ta cảm thấy hắn ta như đang giả vờ ngu ngốc nhưng cũng giống ngốc thật”.

“Còn nói có gì đặc biệt thì ta còn chưa phát hiện ra”.

Nghe vậy, Vũ Vô Tuyết thở dài, nói: “Khổ là tên Ôn Ngọc Trạch kia đã bị một kẻ tên Tần Ninh bắt đi rồi”.

“Ngươi nói ai cơ?”

Thần Tinh Dịch đứng phắt dậy, bật dậy nhanh quá khiến cái thứ lủng lẳng trên người hắn ta cũng vung mạnh lên làm Vũ Vô Tuyết hết hồn.

"Tần Ninh!"

Vũ Vô Tuyết hỏi ngay: "Sao thế?

Ngươi biết người này à?"

Thấy dáng vẻ kích động của Thần Tinh Dịch, Vũ Vô Tuyết tò mò chẳng hiểu vì sao hắn ta lại như vậy.

"Bên cạnh người này có hai kẻ hầu tên là Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần, hai người này chỉ mới đến cảnh giới Huyền Tiên thôi, còn Tần Ninh này thì là một vị Cửu Thiên Huyền Tiên".

"Nghe nói hắn ta đến từ Thái Thượng tiên vực...", Thần Tinh Dịch nhận ra thái độ của bản thân có phần quá khích bèn nói: "Ngươi đã gặp hắn rồi thì vẽ một bức tranh cho ta xem đi!"

Vũ Vô Tuyết từ từ lướt ngón tay ngọc ngà, mảnh mai vào không trung.

Chẳng mấy chốc, một bóng dáng hiện ra trước mắt Thần Tinh Dịch.

Đậu xanh rau má! Đúng là sư tôn thật rồi! Thần Tinh Dịch ngây ra như phỗng.

"Người đó có cảnh giới gì vậy?"

"Cửu Thiên Huyền Tiên, nhị trọng thiên".

Nói đến đây, Vũ Vô Tuyết hậm hực hừ lạnh: "Ngươi nhắc đến chuyện này làm ta càng bực mình hơn nữa. Tên đó đã va trúng ta rồi mà còn đòi đánh nhau với ta, ta đã tu luyện tới cấp bậc thất trọng thiên rồi đấy, rất nhiều người ở mức cửu trọng thiên trong tộc còn không phải đối thủ của ta đâu".

Cô ta vừa thốt câu này, Thần Tinh Dịch thầm chửi rủa trong bụng: Cho dù ngươi là Tiên Quân thì khéo sư tôn vẫn bằm xương ngươi được đấy.

"Bọn họ ở ngay trong dãy núi Thái Giang à?"

"Đúng vậy".

Thấy Thần Tinh Dịch có vẻ rất quan tâm đến Tần Ninh này, Vũ Vô Tuyết không khỏi hỏi: "Ngươi biết hắn đúng không?"

"Biết".

Thần Tinh Dịch tương kế tựu kế: "Cách đây nhiều năm về trước, ta đã từng một lần chạm trán với hắn. Hắn là một kẻ khó nhằn, lần sau gặp được hắn thì ngươi lo mà chạy đi, không là chết đấy".

Vừa nghe thấy câu này, Vũ Vô Tuyết càng thấy khó tin hơn.

Chết ư?

Đọc truyện chữ Full