TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10517 TÒA CUNG ĐIỆN NÀY KHÔNG HỀ NHỎ.

"Đã xong rồi?"

Diệp Viên Viên kinh ngạc hỏi.

Đối với thi khôi lỗi nữ chẳng nhanh đến vậy.

Tần Ninh cười nói: "Trước lạ sau quen, biết được cách làm thi khôi lỗi của Liễu Hoa Thanh, về cơ bản không hề khó như thế".

"Đồng thời hỏi thăm rõ ràng, hai con rối nam này tên là Thanh Chiếu, Thanh Tuấn!”

"Xem ra, chuyện năm đó Tam Thanh giáo chủ ngăn cản cuộc chiến với Thanh Giác tộc phức tạp hơn dăm ba câu của Tề Văn Dạ rất nhiều".

Hai người Thanh Chiếu Thanh Tuấn này đi cùng với Thanh Niểu, là đám đầu tiên tấn công Liễu Nham Động, về sau bị Liễu Hoa Thanh bắt ngay tại chỗ, luyện chế thành thi khôi lỗi.

Vả lại, Thanh Chiếu Thanh Tuấn chính là nhân vật cấp bậc Tiên Hoàng chân chính.

Tần Ninh thu hoạch được ba con rối, hai cấp bậc Tiên Hoàng, một cấp bậc Tiên Vương, thu hoạch này tất nhiên là cực lớn.

"Đi thôi, đi những chỗ khác nhìn xem".

"Được".

Mấy người cùng rời đi.

Rất nhanh.

Đại Hoàng lao vùn vụt tới như một tia chớp màu vàng, xuất hiện trước mặt mấy người Tần Ninh.

"Tần gia, đi theo ta".

Diệp Nam Hiên chế nhạo: "Sao hả?"

"Ngươi lại bị người khác bắt nạt?"

Đại Hoàng không vui đáp: "Gâu gâu, ngươi mới bị người bắt nạt ấy".

Ngay sau đó, cái đuôi Đại Hoàng cọ xát Tần Ninh, cười hì hì: "Ta lại phát hiện một nơi tốt, rất kỳ quặc. Nó toàn là những phong ấn phức tạp này, ta muốn xông vào, nhưng suýt chút nữa bị làm thịt...", lời này gợi lên sự tò mò của Tần Ninh.

"Đi nhìn một cái xem".

Bốn người Tần Ninh, Diệp Nam Hiên, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi đi cùng nhau, theo sau Đại Hoàng rời khỏi tòa tháp cao ba trượng.

Về phần Thần Tinh Dịch... Tạm thời không biết tên nhóc kia lại đi tiêu dao sung sướng ở nơi nào rồi, Tần Ninh cũng lười để ý tới hắn ta.

Bốn người một chó nhanh chóng đi đến trước một tòa cung điện.

Một góc cửa lớn cung điện xuất hiện một cái lỗ lớn.

Lỗ chó! Bốn người bốn người không khỏi nhìn về phía Đại Hoàng.

Đại Hoàng cười hì hì: "Ta không mở được cửa này nên trực tiếp dùng móng vuốt đào bới, mau vào xem đi".

Nói xong, Đại Hoàng chui vào trong lỗ.

Chỉ là đợi một hồi lâu không thấy bốn người Tần Ninh, Diệp Nam Hiên tiến vào, Đại Hoàng lại bò ra khỏi lỗ chỗ.

"Vào đi chứ?"

Đại Hoàng đương nhiên nói.

"Vào cái quỷ!"

Diệp Nam Hiên khinh bỉ nói.

Lúc này, Tần Ninh đã bắt đầu phá bỏ cấm chú phù văn trên cửa lớn.

Không lâu sau, cửa lớn từ từ mở ra.

Đại Hoàng cất bước vào, lẩm bẩm nói: "Nhân tộc các ngươi thật là phiền phức, lỗ chó chình ình không đi, nhất định phải tốn sức phá bỏ cấm chế...", Tần Ninh không thèm để ý đến con chó ngốc này.

Bốn người cùng đi vào trong.

Tòa cung điện này không hề nhỏ.

Đập vào mắt là một võ trường.

Cuối võ trường, trên cầu thang là một loạt cung điện.


Hai bên trái phải cũng có cung điện đối xứng, có điều thấp hơn trước mặt một chút.

Đọc truyện chữ Full