TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 894

Chương 894

Mẹ Cố lập tức vực dậy tinh thần, lén dò xét: “Thất Thất này, con đang nhìn gì thế?”

Cố Thất Thất ‘dạ?’ một tiếng, đáp: “Không có gì ạ.”

Mấy cô tiểu thư bên cạnh mẹ Cô cười trêu: “Năm nay Thất Thất hai mươi tư rồi nhỉ, đã có bạn trai chưa? Có phải đang đợi người ta không?”

Cố Thất Thất gắt gỏng: “Hừ, mơ đẹp quá!”

Đợi bạn trai làm gì, có thơm như bé con Túc Bảo không?

Giờ cô ấy vẫn chưa có ý định yêu đương nhăng nhít gì hết, cũng chưa muốn kết hôn. Cô ấy đang nghĩ cách làm sao để bước qua giai đoạn kết hôn, nhảy thẳng đến giai đoạn sinh bé con dễ thương như Túc Bảo á.

Nhớ tới cục bột nhỏ, Cố Thất Thất lại càng sốt ruột.

Sao mà em gái của người khác đáng yêu thế nhỉ? Nhìn lại bản thân…

Cố Thất Thất liếc em gái đang ngồi bên kia, hỏi: “Cố Tiểu Bát, em cười một cái được không?”

Cố Tiểu Bát lớn lên cũng xinh xắn lắm, đáng tiếc tính tình quá lạnh lùng.

Chỉ thấy cô bé trưng ra vẻ mặt không cảm xúc, khinh thường chậc một tiếng: “Ấu trĩ!”

Lát sau cô bé lại cố chấp nói: “Với cả tên em không phải Cố Tiểu Bát!”

Cố Thất Thất bĩu môi, được rồi, được rồi, cô em gái này chẳng đáng yêu chút nào hết, next!

Mẹ Cố nhìn Cố Thất Thất trông chờ mòn mỏi, lòng đã hiểu, nhất định con gái lớn có bạn trai rồi! Cho dù không có thì chắc chắn cũng là người mình thích…

Lúc này, Cố Thịnh Tuyết đang ngồi trong một góc, sắc mặt lạnh lùng chẳng giống trẻ con chút nào.

Cô bé không kiên nhẫn quay la bàn trên tay, đột nhiên hơi khựng lại, híp mắt.

Ồ? Tên trộm tháp tới rồi??

Nghe tin Túc Bảo tới, hai mắt Cố Thất Thất sáng lấp lánh, cô ấy vội vàng chạy ra đón.

Bà Cố điềm nhiên như không đi theo sau Cố Thất Thất.

Vừa bước vào nhà họ Cố, Túc Bảo đã ồ lên: “Đẹp quá!”

Biển hoa hồng, những chú gấu nhỏ, trái tim, ngôi sao, kẹo… được dùng để trang trí.

Rất mộng mơ và dễ thương!

Tô Lạc như nhớ ra điều gì đó, hỏi: “Túc Bảo, con đã thấy bó hoa gấu cậu tư tặng con hôm nọ chưa?”

Anh đã quên béng chuyện này vì mải nghĩ chuyện của Ngọc Nhi.

Lúc này Túc Bảo cũng nhớ ra, gật đầu nói: “Con thấy rồi ạ, cảm ơn cậu tư!”

Tô Lạc cảm thấy thoải mái, Túc Bảo phải thích gấu con mà anh tặng hơn gấu con nhà người khác mới được nha!

Từ xa đã trông thấy Cố Thất Thất đang sải bước đi về phía này.

Trên mặt cô ấy hiện lên niềm vui không thể nào che giấu được, cô ấy sững sờ trong giây lát khi nhìn thấy Túc Bảo.

Túc Bảo đã cắt tóc ư?

Nhưng… dễ thương quá!

“Túc Bảo!” Cố Thất Thất nhịn không được bế cô bé lên: “Ồ, em cắt tóc mới rồi! Nhìn đẹp quá!”

“Cảm ơn em đã đến chúc mừng sinh nhật chị. Chị đã chuẩn bị những chiếc bánh nhỏ thơm ngon, mật cây dương, khoai môn viên và bánh quế. Em muốn ăn cái nào trước?”

Đọc truyện chữ Full