TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 895

Chương 895

Túc Bảo bỗng cảm thấy rất đói, nóng lòng hỏi: “Em có thể ăn tất cả các món đó cùng nhau được không?”

Cố Thất Thất chợt cảm thấy không bõ công dậy sớm, cô ấy vui vẻ bế Túc Bảo đến khu ăn uống.

Tô Lạc nhìn món quà còn chưa kịp tặng trên tay.

Anh thậm chí không có cơ hội để ngắt lời.

Lúc này, anh hồ nghi không biết Cố Thất Thất có muốn mời anh thật không, hay chỉ cần Túc Bảo đến là được rồi?

Ngay lúc Túc Bảo toan tìm chỗ ngồi thì ông bà Cố đi tới. Tô Lạc là một trong tám người con trai của nhà họ Tô, ông bà Cố đương nhiên phải đến chào hỏi.

Bà Cố thầm đánh giá Tô Lạc, càng nhìn càng thấy hài lòng.

Đeo cặp kính gọng vàng, thoạt nhìn cũng biết anh không phải người hiền lành gì cho cam, là kiểu người có vẻ ngoài lịch sự nhưng tâm địa xấu xa… rất được nha!!!!

Cố Thất Thất không hề biết ba mẹ cô ấy đều hiểu nhầm.

Cô ấy vui vẻ dẫn Túc Bảo tới phòng ăn rộng lớn để ăn ngon.

Cố Thịnh Tuyết làm bộ tùy ý đổi vị trí, từ khi Túc Bảo bước vào cửa, cô bé đã luôn chú ý tới Túc Bảo.

Hóa ra đây là tiểu đạo sĩ có khả năng bắt quỷ của nhà họ Tô, nhìn không lợi hại chút nào, sao lại cướp được KPI của cô bé chứ?

Túc Bảo ú lên rồi cắn một miếng bánh, đột nhiên đến gần Cố Thất Thất, thấp giọng hỏi: “Chị Thất Thất, đó là em của chị à? Sao chị ấy cứ nhìn em hoài?”

Có phải cũng muốn ăn bánh ngọt không?

Đã bắt được quỷ chưa mà muốn ăn bánh?

Không biết tại sao, Túc Bảo luôn có cảm giác không hợp với Cố Thịnh Tuyết, hễ thấy Cố Thịnh Tuyết là Túc Bảo lại muốn bắt nạt một chút!!

Bây giờ thì bé đã hiểu vì sao trông thấy cụ rùa, Tiểu Ngũ luôn muốn giẫm một phát rồi!

Cố Thất Thất nói: “À, đó là em gái của chị, tên là Cố Tiểu Bát, em gái chị tính tình hơi kỳ quặc, em không cần để ý tới con bé đâu!”

Túc Bảo nghiêng đầu hỏi: “Sao lại nói là kỳ quặc ạ?”

Vẻ mặt Cố Thất Thất lập tức trở nên thần bí hệt như mấy bà bác thích buôn chuyện trong thôn, cô ấy nói: “Em không biết đâu, em gái chị chưa bao giờ khóc. Trẻ con nào sinh ra cũng khóc nhưng con bé thì không hề!”

Túc Bảo mở to mắt: “Ồ! Thế lúc ngã chị ấy cũng không khóc à?”

Cố Thất Thất lắc đầu: “Không nha.”

Túc Bảo lại hỏi: “Bị người khác đánh chị ấy cũng không khóc sao?”

Cố Thất Thất: “Cũng không luôn!”

“Hồi nhỏ con bé bị bỏng nước sôi. Em xem, trên mu bàn tay của con bé vẫn còn một vết sẹo! Dù vậy, nó vẫn không khóc.”

Túc Bảo thấy vô cùng bội phục, sao lại làm được như thế nhỉ?

Cô bé cũng biết khi ngã đừng nên khóc, nhưng cảm giác đau khiến nước mắt của bé cứ tự trào ra!

Nhưng Cố Tiểu Bát lại không khóc. Ôi! Cảm giác kỳ lạ kia lại dâng lên trong lòng Túc Bảo —- Bé muốn âm thầm đánh Cố Tiểu Bát một trận……

Đọc truyện chữ Full