TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 906

Chương 906

Túc Bảo mỉm cười, hai mắt cong cong, vẫy tay với cô bé: “Tạm biệt chị Tiểu Bát nhé!”

Cố Thịnh Tuyết: “…”

Đã nói tên cô bé không phải Cố Tiểu Bát rồi mà!

Mặc dù bố mẹ và chị gái đều gọi cô bé là Cố Tiểu Bát nhưng không hiểu sao qua miệng Túc Bảo, cô bé càng chán ghét cái tên này hơn!

***

Về đến nhà, Túc Bảo lập tức đi tìm Tô Tử Du.

“Câu lạc bộ búp bê ‘Ngôi nhà dưới gốc cây mùa xuân’?” Tô Tử Du sững sờ: “Nơi này có vấn đề gì à?”

Túc Bảo hạ thấp giọng, ghé vào tai cậu thì thầm: “Trong búp bê bọn họ làm ra chứa tro cốt của con người.”

Tô Tử Du: !!!

Cậu không nhảy cẫng lên nhưng cả người đã sởn hết gai ốc rồi, thậm chí còn cảm giác tóc tai trên đầu cũng dựng lên hết!

“Ngôi nhà, ngôi nhà dưới gốc cây mùa xuân đúng không…”

Tô Tử Du bật máy tính, cố kiềm chế cơn run rẩy nhập ký tự vào khung tìm kiếm.

Trên mạng có giới thiệu ngắn gọn về câu lạc bộ này, điều kỳ quặc là hầu hết các câu lạc bộ búp bê đều đăng thông tin giới thiệu của mình rất chi tiết, kèm theo là hình ảnh đủ loại kiểu dáng búp bê đã hoàn thiện. Nhà này ngược lại, ngoại trừ địa chỉ, số điện thoại và một vài tấm ảnh đặc biệt ra thì trống trơn.

Tô Tử Du lướt diễn đàn, vừa xem vừa nói: “Chiến lược marketing của câu lạc bộ búp bê này khá tốt… Danh tiếng không tệ, búp bê làm ra vô cùng chân thật, khách hàng tỏ vẻ rất tích…Có điều giá mỗi con búp bê đều đắt xắt ra miếng!”

Cậu chỉ vào một bức ảnh: “Con búp bê này rất nổi tiếng trên mạng và trong giới trẻ em, là sản phẩm của nhà này, tên Yêu Yêu, giá một triệu tệ chưa bao gồm trang phục và đạo cụ.”

Tô Tử Du quan sát, nếu tính thêm cả trang phục đạo cụ thì con số lên tới năm triệu lận.

Mặc dù rất nhiều cô gái thích búp bê đặt làm riêng nhưng không nhiều người đủ khả năng chi trả một khoản tiền lớn như vậy cho một con búp bê.

Túc Bảo nhìn ảnh rồi thốt lên: “Đây là búp bê của chị Thất Thất.”

Tô Tử Du: “Ờm…”

Búp bê không xấu, người làm ra con búp bê đó mới có vấn đề.

Cậu hỏi cục bột nhỏ: “Em muốn tới cửa hàng bọn họ xem thử không?”

Túc Bảo gật đầu: “Dạ muốn.”

Tô Tử Du nhìn thời gian và đường đi: “Ở tòa nhà văn phòng trung tâm quận Tây Lương, sáng mai chúng ta đi xem.”

Túc Bảo hỏi: “Bọn mình lén trèo tường đi được không?”

Khóe miệng Tô Tử Du khẽ co giật.

Đương nhiên là không rồi.

Dượng cậu lợi hại, vác theo hai đứa nhóc vẫn có thể vượt nóc băng tường, cậu trèo lên còn chưa xong nữa là.

Ban ngày các cậu đều bận rộn, dượng cũng tới quân đội…

Nhờ bà nội, chắc chắn bà sẽ trông chừng bọn họ mọi lúc mọi nơi, không tiện hành động lắm.

Đọc truyện chữ Full