Chương 887: Điểm Tử Trát Thủ ( Địch nhân khó giải quyết )
Thân ảnh xuất hiện ở bên cạnh vòng xoáy, tóc dài phiêu vũ, một thân đạo bạo rộng cũng khó che lấp được thân thể lồi lõm của nàng, nhất là gương mặt tuyệt mỹ phi phàm, dù mang theo sát ý lại gàng tăng thêm mấy phần anh tư.
Mà theo nàng xuất thủ, cả động quật lay động, như muốn sụp đổ, sự thực một đấm này của Viêm huyền tử, tu vi có thể so với uẩn thần vì hận ý mà toàn lực bạo phát, đủ để phá tan tất cả.
Dưới một đấm này, không gian vặn vẹo, đánh động thời gian, xuyên thủng hư vô, diệt tuyệt sinh tử.
Thậm chí Hứa Thanh đều không kịp xuất thủ, đội trưởng nơi đó liền kêu thảm một tiếng, thân thể dưới một đấm của Viêm Huyền tử trực tiếp bị đánh bạo, tứ phân ngũ liệt.
Vô số thịt nát cùng xương vụn theo cùng sương máu cuốn ngược giữa không trung hơn chục trượng.
Viêm huyền tử sát cơ dâng lên, sau khi ra một đấm không có nửa điểm ngừng lại, thân thể một bước chạy thẳng tới chỗ huyết nhục sụp đổ của đội trưởng, muốn lại thêm một đấm tuyệt sát phá diệt nữa.
Mà Hứa thanh lúc này trong mắt lộ ra ngưng trọng như trọng thủy, sau một cái lắc người, cuối cùng cũng tại nháy mắt trước khi Viêm huyền tử đánh ra đấm thứ hai gào thét mà tới.
Hắn trong mắt liền thi triển thần linh thái tầng 4, cửu lê cửu đầu hóa thành vu giáp, che lên toàn thân.
Chiến lực bạo chướng, có thể so với quy hư đại viên mãn.
Đồng thời bấm quyết tung ra độc cấm, tử nguyệt giáng lâm, thi triển ra tử chủ thần thuật, phân tách hư không, gàng có thiên đao hiện ra.
Chỉ thấy giữa không trung cổ mêếu hư hóa ra, cửa mêếu mở ra, thần tượng đi xuống, rút đao trảm xuống.
Đao quang như hồng, như màn trời xiêu vẹo, dung nhập vào trong thần linh chiến đao của Hứa Thanh, dưới gia trì của cửu lê và ba động tán ra từ vết rách trên tàng môn đệ tam thần tàng, càng mạnh hơn trước đây.
Trực tiếp rơi về phía Viêm huyền tử.
Viêm huyền tử thân ảnh nhất thời ngừng lại, đấm đánh về phía huyết nhục đội trưởng thuận thế chuyển hướng oanh về phía thiên đao đang giáng lâm tới.
Âm thanh đinh tai nhức óc lay động tâm thần vang lên.
Đấm và Đao va chạm.
Đấm vô ngại, đao sụp đổ !
Chiến lực của Viêm huyền tử, khủng bố vô cùng, cho Hứa Thanh cảm giác giống hắn đang đối mặt không phải là quy hư mà là chân chính uẩn thần !
Thực sự ở cảnh giới quy hư này, viêm huyền tử thân là thiên kiêu đứng đầu viêm nguyệt huyền thiên tộc, dù tu vi chưa đi tới cuối nhưng tư chất tuyệt luân của nàng, vô tận nội tình khiến cho nàng ở trên phương diện chiến lức, đã vượt qua tuyệt đỉnh, định nghĩa lại cực hạn !
Dưới một đấm vừa rồi, không chỉ thiên đao sụp, nhấc lên bá ý cuồng mãnh cuốn qua toàn thân Hứa Thanh, như bị kẹp giữa vô số ngọn núi, toàn thân bị cả đất trời đè lên.
Vu giáp của hắn phá toái, dù là thần linh thái cũng đều tán ra hóa thành mấy trăng vạn hồn ti.
Hứa Thanh gàng bị đánh phun ra một ngụm máu lớn, thân thể lội về sau vài chục trượng.
Nhưng vẫn là tranh thủ được chút thời gian cho đội trưởng.
Giữa không trung, đội trưởng bị một đấm đánh bạo huyết nhục của hắn phi tốc hội tụ, trong chớp mắt công phu lần nữa hình thành thân thể, đứng ở một hướng khác với Hứa Thanh cùng nhìn chằm chằm Viêm huyền tử ở giữa bọn họ.
Thần sắc ngưng trọng đồng thời sát ý điên cuồng dâng lên.
" Tiểu sư đệ, c hồng ta xử thằng bê đê này "
Đội trưởng trong mắt lộ ra điên cuồng, trong lúc nói chuyện trong hai đồng tử của hắn có gương mặt hiện lên, trong mắt của những gương mặt lại có mặt, số lượng không đếm xuể, tầng tầng trùng lặp, quỷ dị khí tức từ trên thân phát ra.
Càng có vô tận hàn khí từ trên trong người đội trưởng tán ra, tay phải hắn nhấc lên, huyết nhục trên cánh tay nhúc nhích, bỗng hóa thành một thanh lam sắc băng đao.
Đao này hơi hợt k hoa nhẹ liền khiến hư vô đoạn liệt, sắc bén có thể thấy, đội trưởng đi trước nghênh hướng viêm huyền tử một trảm.
Gàng trong lúc chém ra một trảm, tay trái đội trưởng bấm quyết, chói mắt lanh quang từ thể nội bạo phát, hình thành một mảnh quang hải màu lam, cuốn lên vô tận hàn khí, một đường băng phong tất cả.
Những nơi nó qua, hư vô hóa thành tầng băng, hướng về phía viêm huyền tử cấp tốc lan tràn tới.
Hứa Thanh thần tình đồng dạng ngưng trọng, đây là lần đầu hắn giao chiến cùng Viêm huyền tử, tuy chỉ là một đao, nhưng một đấm cùng với khí tức bá đạo hiện phát ra hiện nay của viêm huyền tử khiến hắn nhớ tới một người.
Thánh Quân Tử !
Hai người không giống nhau, cũng căn bản không thể so sánh, nhưng Hứa Thanh nhớ tới Thánh Quân Tử là vì cảm giác Viêm huyền tử đem lại cho hắn lúc này giống với năm đó hắn đối mặt với Thánh Quân Tử trong hoàng cấm.
Đều cường đại như thế, thao thao tại thượng như thế, bất khả tư địch như thế !
Nhưng, năm đó Hứa Thanh đã đánh bại Thánh Quân Tử, cản bước vô địch chi lộ của hắn, hôm nay đối mặt Viêm Huyền Tử trong lòng hắn không tự chủ được dâng lên chiến ý.
Chiến ý này nháy mắt bạo chướng, bạo phát trong thức hải hắn, tàng môn oanh mênh, toàn thân tu vi khuấy động, thần linh thái lại lần nữa hình thành, vu giáp theo đó trọng tổ, cửu đầu hiện ra hóa thành 9 cái huyết nhục lồng đèn, đầu rồng gầm thét.
Còn có tam sơn đảo hiện, kim ô hắc hỏa tán ra, hắc sắc trường thương nhấc lên bén nhọn chi âm, bị Hứa Thanh nắm trong tay đồng thời cùng đội trưởng lao thẳng tới Viêm Huyền Tử.
Trong sát na, 3 người va chạm với nhau.
Âm thanh cực lớn vang lên truyền khắp động quật, như khai thiên tích địa chi âm, đinh tai nhức óc.
Mà sự cường hãn của Viêm Huyền Tử cũng trong lúc này toàn bộ hiện ra, đối mặt xuất thủ của 2 người Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu, nàng không dùng thần thông ứng phó, cũng không dùng pháp bảo, ngoại vật mà vẫn như cũ dùng nắm đấm của mình !
Một đấm vỡ đao của nhị ngưu, đao vỡ thành mảnh.
Một đấm vào hắc sắc trưởng thương, thương bị đánh ngược về.
Một đấm phá băng của nhị ngưu, cái lạnh hoàn toàn không thể xâm nhập.
Một đấm vào tam sơn trên trời, sơn toái địa liệt.
Giống như đối mặt với bất cứ thứ gì nàng đều có thể một đấm phá nát, lúc này đạp bước về phía trước, khí thế cương mãnh càng phát ra kinh người, khủng bố cảm giác lan tràn bát phương, nhất là tư thế đi về phía trước của nàng, thế mà hội tụ thành vô địch chi ý, hướng phía nhị ngưu lại đấm một đấm.
Mắt thấy một đấm phải đấm xuống, đinh 132 mãnh liệt huyễn hóa đem nó giam lại.
Viêm Huyền tử toàn thân bá khí ngập trời, một đấm đấm xuống, đinh 132 theo nó sụp đổ, mà nàng dứt khoát quay người đánh giết về phía Hứa Thanh.
Một bước một đấm, phá cửu lê, sụp thần linh thái, Hứa Thanh bị đấm phun huyết, không ngừng lội lại, mắt thấy Viêm Huyền Tử một đường thế như chẻ tre, đội trưởng nơi đó trong mắt vô số gương mặt trong đồng thời mở miệng, vô hình bén nhọn chi âm, lay động tâm thân, chấn liệt thần hồn.
Viêm Huyền Tử thân thể nhất thời ngừng lại.
Đội trưởng trong mắt điên cuồng, từ miệng truyền ra tiếng gào không giống của con người, trước mặt hắn bỗng nhiên hư hóa ra bậc thang cổ lão !
Thang này ở giữa không trung huyễn hóa ra, tổng cộng chín bậc, tang thương cổ lão khí tức lan tràn, như là viễn cổ hiện ra, đội trưởng trực tiếp nhấc chân đi lên.
Mỗi bước, thân thể hắn đều run rẩy, lồng ngực nhúc nhích, thẳng tới đi hết 9 bậc, từ trong ngực hắn một cánh tay băng lam từ phá thịt mà ra, đem theo uy áp đáng sợ, đem theo viễn cổ khí tức, đem theo cơn gió tử vong hướng về Viêm Huyền Tử một phát vỗ đi !
Hứa Thanh cũng không nhàn rồi, không chút do dự vung lên tay phải, thiên đạo xông ra thành đao, thần chú độc cấm hóa thành lưỡi đao, chiều hà quang hóa thành đao mang, quỷ đế sơn hóa thành trảm đài, đinh 132 khí vận hóa đao sống đao!
Kim ô, tử nguyệt, tất cả lấy thời gian dung nạp, bằng nhật quỹ mệnh đăng thúc đẩy !
Trảm thần đài giáng lâm nơi đây, áp đao lập lòe, hướng Viêm Huyền Tử đột nhiên chém xuống.
Hai người đồng thời xuất thủ, triển khai tuyệt sát chi pháp, nhất thời khí thể kinh người, giết chóc tuyệt đỉnh, cường hãn như Viêm Huyền Tử cũng trong mắt lộ ra một chút ngưng trọng.
Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi !
Nàng nhấc tay phải lên, mãnh liệt nắm lại, hư vô sụp đổ.
Toàn thân lúc này bỗng lập lòe ánh sáng màu vàng, lưu chuyển toàn thần, du tẩu đạo cốt, hình thành bất diệt chi ý, hội tụ lại trên nắm đấm của nàng, hóa thành ... ... bất diệt đế quyền !
Một đấm nhị ngưu.
Cánh tay băng màu lam trực tiếp bị phá nát, thân thể nhị ngưu cũng lần nữa sụp đổ, huyết nhục tứ tán.
Một đấm Hứa Thanh, trảm thần đài bình thường vô cùng thuận lợi nay lại không thể trảm xuống, chỉ có oanh mênh vang vọng, không có đầu lâu bay múa, chỉ có thể hóa thành hư vô, thân thể bị cuốn ngược lại của Hứa Thanh không ngừng phút huyết.
Nhưng Hứa Thanh và đội trưởng đồng thời xuất thủ, cũng không phải không chút hiệu quả, lúc này dù bất diệt đế quyền chấn áp thiên địa nhưng Viêm Huyền Tử nơi đó trên mặt cuối cùng đã có chút trắng bệch, khóe miệng chảy ra tiên huyết.
Nhưng sát ý của nó, bá đạo của nó vẫn cường liệt như cũ, lúc này một bước bước ra lao thẳng tới Nhị Ngưu.
Mục tiêu của nàng, vẫn luôn là nhị ngưu.
Ý muốn giết nhị ngưu sớm đã thành chấp niệm.
Nhưng ngay khi nàng bước ra một bước, nhấc lên nắm đấm, một âm thanh khàn khàn từ sau nàng truyền tới.
" Thiên địa giới này, xem như một mặt giếng. . ."
" Trong giếng có vạn vật. . . . ."
Theo âm thanh này vang vọng, không trung trong động quật đông kết lại, che lấp tất cả, bao gồm cả Viêm Huyền Tử.
Thân thể Viêm Huyền Tử lần nữa bất động, dưới chân hóa thành mặt nước, trong nước xuất hiện cái bóng của nàng.
Hứa Thanh ở chỗ xa khóe miệng còn mang theo máu tươi chưa kịp lau đi, trong mắt lộ chiến ý lan tràn, tay phải sớm đã nhấc lên hướng về cái bóng dưới chân Viêm Huyền Tử, đột nhiên vớt mạnh.
Viêm Huyền tử cả người run rẩy, một cỗ sinh tử nguy cơ lần đầu dâng lên trong lòng, nhưng chỉ trong chớp mắt, toàn thân nàng kim quang lưu chuyển dung nhập ngược vào mặt nước.
Cái bóng phản chiếu kim quang lập lòe, bỗng hóa thành một vầng mặt trời, đột nhiên nhấc lên từ mặt nước !
Nhiệt độ khủng bố từ lúc mặt trời nhấc lên thiêu đốt tất cả, bất kể là hư vô hay là mặt nước đều nháy mắt bị thiêu khô tiêu tán.
Tỉnh trung lao nguyệt, bị phá !
Hứa Thanh não hải oanh mênh, hai mắt xích hồng, lịnh hồn truyền tới đau đớn kịch liệt, nhưng chút đau đớn này với hắn mà nói còn có thể thừa nhận, nháy mắt tỉnh trung lao nguyệt bị phá đệ tam thần tàng trong thể nội hắn oanh mênh, bạch sắc viên cầu bên trong oanh kích tàng môn.
Tàng môn chấn động, vết rách càng lớn, hàn khí tới từ u huỳnh nháy mắt bạo phát.
Đó là thái âm chi lực, là tổ nguyệt chi lực, là có thể đông kết thời không chi lực, giây phút xông ra, hội tụ thành một ngón tay trước mặt Hứa Thanh, đột nhiên hướng phía Viêm Huyền Tử ấn xuống.
Viêm Huyền Tử hai mắt co rút lại, đánh đến lúc này đây là lần đầu nàng chọn rút lui.
Nhưng ngay khi nàng rút lui, đội trưởng đã sụp đổ thành huyết nhục, huyết nhục sụp đổ của hắn thuấn tức bay lên, hóa thành từng con từng con nhuyễn trùng màu lam, số lượng nhiều tới hơn 10 vạn.
Toàn bộ na di, xuất hiện xung quanh Viêm Huyền tử, tất cả nhuyễn trùng đều có mặt đội trưởng, lúc này đồng loạt mở miệng, hướng Viêm Huyền Tử nhổ ra hàn khí màu lam.
Hàn khí nồng đậm vượt qua ban nãy, phối hợp với thái âm nhất chỉ của Hứa Thanh, băng phong hư vô, băng phong thời không.
Ken két chi âm, trực tiếp truyền khắp bát phương, một tảng băng khổng lồ xuất hiện giữa không trung, bên trên liền với đỉnh động quật, bên dưới tiếp bốn vách tường.
Bên trong tảng băng, thân ảnh Viêm Huyền Tử dĩ nhiên bị phong ấn bên trong, không chút động đậy.
" Khốn nàng không được bao lâu, tiểu sư đệ, gặp phải ca khó rồi, c hồng ta rút mau, cùng ta đi, ta bước vào liền sẽ tự động hóa thành sinh lộ, con bà nương này vào không được !"
10 vạn nhuyễn trùng đồng thời mở miệng, phi tốc đảo cuốn hội tụ thành thân thể nhếch nhác của đội trưởng, trực tiếp phi thẳng tới vòng xoáy thứ 3 bên trên.
Hứa Thanh không chút chần chừ, nháy mắt đuổi theo, nhưng ngay lúc định nhảy vào vòng xoáy thứ 3 hắn lại nhìn vòng xoáy thứ 7 một cái, trong mắt lộ ra quả đoán.
" Đại sư huynh, ta đi chỗ này !"
Nói xong, Hứa Thanh sải bước nhảy vào vòng xoáy thứ 7.
" Đừng đi. . . ."
Đột trưởng giật mình, lời nói còn chưa nói xong bóng người Hứa Thanh đã biến mất.
Đội trưởng bất lực, mắt thấy tảng băng chấn động, hắn chuyển người phi thẳng vào vòng xoáy thứ 3.
"Ông nội con mẹ mày, lão tử đéo quản nữa, tự nghe thiên mệnh đi !"
Mà ngay sau khi thân ảnh bọn họ biến mất không lâu, tảng băng trong động quật, dị biến đột khởi.
Trong tầng băng, phía sau người Viêm Huyền Tử bỗng nhiên phù hiện một cái bóng hư huyễn đại thế giới.
Trong đại thế giới có tinh thần, có thiên địa, có sinh mệnh.
Ngay lúc đại thế giới xuất hiện, từng bóng người bỗng nhiên từ trong xông ra, đủ hơn 100 người mà mỗi cái đều là Viêm Huyên Tử !
Nháy mắt hơn trăm cái Viêm Huyền Tử xông ra, từng cái nắm tay, hướng tầng băng phía ngoài đồng thời đánh ra.
Tảng băng nháy mắt sụp đổ, tứ phân ngũ liệt mà Viêm Huyền Tử cũng bị phản chấn, y phục rách nát hơn nửa, lộ ra nửa thân trắng nõn phía trên. . . . .
Nhưng nàng không chút để ý, trong mắt sát cơ lan tràn, hướng vòng xoáy như tên bắn truy đuổi mà đi.
~~~~~~