Chương 3136
“Mẹ anh rất thích em, nếu anh nói cho bà ấy biết chúng ta không có khả năng, có lẽ bà ấy sẽ rất đau lòng. Đợi thêm một thời gian nữa anh sẽ nói cho mẹ biết. Thôi cũng coi như đang thực tập đi, nói không chừng có thể mang theo chút ngọt ngào trở về thì sao.”
“Cảm ơn anh, anh Thiên Ân.”
Cô cực kỳ cảm ơn nhìn khuôn mặt chân thành tha thiết của anh ta, cô có thể cảm nhận được tình cảm đó, không hề tạo cho mình bất kỳ áp lực nào cả.
Anh ta luôn tốt tính như vậy, dịu dàng như gió xuân tháng ba, nắng đầu tháng sáu.
“Còn nói cảm ơn làm gì chứ, là do anh khiến em cảm thấy bối rối thế này mài”
Anh ta ngượng ngùng gãi ót, nụ cười vừa trong suốt vừa sạch sẽ.
“Anh Thiên Ân, chắc chắn anh sẽ gặp được một cô gái trong mắt chỉ ngập tràn hình bóng anh!”
“Đương nhiên rồi, chẳng qua không biết người trong mắt em Niệm Noãn là ai thôi?”
Anh ta vừa nói ra câu này, Cố Niệm Noãn bắt đầu có chút lo lắng, thân kinh cũng lập tức căng chặt.
Chẳng lẽ… Anh ta nhìn ra chuyện gì rồi?
“Đừng lo lắng!”
Nhìn thấy sắc mặt cô bắt đầu nặng nề hơn, anh ta lập tức giải thích: “Anh chỉ cảm thấy… có lẽ Niệm Noãn có người mình thích nên mới có thể từ chối dứt khoát như vậy. Anh cũng không biết là ai, tất nhiên càng không thể trả thù, anh chỉ rất tò mò… Vì sao không có tiến triển mà thôi.”
“Anh ấy… Không thích em, anh ấy đã có người mình thích rồi.”
“Vậy chắc chắn anh ta là người mùi”
Ôn Thiên Ân lập tức nói.
Cô nghe vậy thì xùy cười một tiếng, cảm thấy Ôn Thiên Ân thật sự là người anh trai ấm áp nhất trên đời.
“Yên tâm, em cũng sẽ gặp được người đàn ông trong mắt đều là em thôi” Anh ta an ủi nói.
“Vâng, sẽ vậy mài”
Cô ấy dùng sức gật đầu, mặc dù bây giờ cuộc sống không như mong muốn, nhưng không có nghĩa sẽ mãi như vậy.
Cô ấy vẫn luôn tin tưởng vào tình yêu, nhìn thấy ba mẹ ân ái như vậy, tin chắc mình cũng sẽ như thế thôi.
Sau khi Cố Niệm Noãn trở lại phòng làm việc, không ngờ tất cả đồng nghiệp đều vây đến hỏi người đàn ông chở cô là ai, lái siêu xe, mặc tây trang, hào hoa phong nhã, khí chất như ngọc thế kia, vừa nhìn đã biết là cậu ấm nhà thế gia.
Cô không dám nói đó là con của họ hàng, nếu vậy sẽ bại lộ thân phận của mình.
Rối rắm một lúc lâu mới nói: “Người theo … Theo đuổi em”
“Theo đuổi cô sao? Tôi thấy anh ta tới đón cô nhiều lần rồi, chắc chắn là bạn trai nhỉ? Số cô tốt thật đấy, sau này sẽ gả vào nhà giàu làm bà chủ.”
“Bạn trai cô ưu tú như vậy, sao không bảo anh ta tìm cho cô một công việc tốt hơn? Công ty của chúng ta quá nhỏ đấy!”
“Mọi người… Đều nhìn thấy hết rồi sao?” Khi nghe thấy mấy câu xỉa xói này của đồng nghiệp, đáy lòng có chút không thoải mái.
Cô đã rất cẩn thận rồi, cũng không để Ôn Thiên Ân dừng xe dưới lầu, luôn dừng lại trước giao lộ đầu tiên mà.