Chương 3198
“Một khi đã như vậy, tôi cũng yên tâm rồi, ông cứ đợi đi, lát nữa luật sư sẽ bàn bạc với ống để sang tên một số tài sản.”
“Vâng vâng vâng!”
Trên mặt bố Thích nở nụ cười như hoa, nhà họ Cố đã ra tay chắc chắn sẽ không keo kiệt, có lẽ sau này ông ta sẽ hưởng không hết vinh hoa phú quý rồi.
Ông ta đứng chờ trước cửa phòng bệnh nhưng lại không hề đi vào thăm con gái một lần, chỉ một lòng chờ luật sư đến để sang tên.
Mà lúc này, Thích Uyển Nhi nằm trong phòng bệnh đã tỉnh lại.
“Mẹ..” Nhìn thấy người thân, cô ta an lòng hơn rất nhiều, sau đó lập tức nhìn quanh bốn phía tìm hình bóng quen thuộc, nhưng phát hiện phòng bệnh lớn như thế chỉ có mẹ mình, trái tim không khỏi lộp bộp một tiếng.
Chẳng lẽ… mình phí hết bao nhiêu sức lực như thế cũng không đổi lại được một lần ở lại của anh ư?
“Mẹ?”
Cô ta bắt đầu nóng nảy giấy lên, mẹ Thích lập tức tới giúp con gái, nói: “Con đừng vội, cậu ấy đã đi rồi, nhưng bà Cố cũng đồng ý chuyện hôn sự của các con.”
“Gì ạ?”
Bố Thích nói rõ một năm một mười chuyện vừa xảy ra cho cô ta biết, Thích Uyển Nhi vui mừng khôn xiết, nước mắt cũng sắp chảy ra.
“Mẹ, con thành công rồi đúng không? Mẹ, con thành công rồi kìal”
Cô ta hạnh phúc quơ chân múa tay giống như một đứa trẻ, làm đụng đến miệng vết thương, lập tức đau đến trợn mắt.
Mẹ Thích thấy thế thì vô cùng đau lòng, từ đầu đến cuối bà đều biết kế hoạch của Thích Uyển Nhị, tuy cô đã nhiều lần đảm bảo tài xế gây chuyện kia đã sắp xếp ổn thỏa, cô ta cũng sẽ không sao, nhưng bà vần rất lo lắng.
€ó đôi khi bà còn cảm thấy con gái mình hao hết tâm tư lưu chỉ vì một người đàn ông không yêu mình, rốt cuộc có đáng giá không đây?
Nhưng giờ phút này nhìn thấy nụ cười của Thích Uyển Nhi, cho dù miệng vết thương có đau hơn nữa, nhưng nụ cười kia vân cực kỳ ấm áp.
Mặc dù người ngoài cảm thấy không đáng, nhưng Thích Uyển Nhi lại thấy cho dù mình đổi nửa cái mạng, chỉ cần Cố Hy ở bên cạnh cô ta, vậy những gì cô ta chịu đựng đều vô cùng đáng giá.
“Đúng vậy, con thành công, cuối cùng con cũng có thể ở bên người ở bên mình thích rồi.”
Mẹ Thích đau lòng ôm lấy cô ta.
Thích Uyển Nhi nghe vậy, sự quật cường hiếu thắng của mình, cho dù uất ức thế nào cũng cố gắng chống đỡ, nhưng lúc này nghe thấy mẹ mình nói như vậy, nước mắt không khỏi đảo quanh hốc mắt rồi ồ ạt chảy xuống.
“Con bé này, con trăm phương ngàn kế như thế chỉ để đổi lấy tình yêu, vê sau này cuộc sống cũng chưa chắc được viên mãn, cậu ấy… có thể sẽ đối xử không tốt với con, ngày tháng sau này cũng không vui vẻ gì.”
“Không đâu ạ, tuy Cố Hy nhìn rất lạnh nhạt hung dữ, nhưng anh ấy được dạy dỗ rất tốt, tuyệt đối sẽ không bạo lực gia đình đâu. Chỉ cần con không đụng vào điểm mấu chốt của anh ấy, anh ấy sẽ không làm tổn thương đến con đâu, cùng lắm… nhìn con sẽ cảm thấy ghét thôi. Sau này thời gian còn rất dài mà, con từ từ làm quen là được, chỉ cần là anh ấy là được!”
Thích Uyển Nhi làm bộ thoải mái nói.
Sao cô ta không biết cuộc sống sau này sẽ gian nan chứ, nhưng vậy thì có sao, chỉ cần anh ở bên cạnh cô ta là được.