Cách biệt về cảnh giới khiến dù hắn có rất nhiều bản lĩnh thì vẫn bị hạn chế, không thể bộc phát ra được.
Chẳng qua trong lúc giao đấu với mười người này, Tần Ninh đã dần phát hiện ra điểm khiếm khuyết trong cách bộc phát sức mạnh của mười chiến sĩ Thanh Giác tộc này.
“Khởi!”
Bỗng nhiên.
Bàn tay của Tần Ninh vẫy một cái.
Thiên Lung tiên tháp xoay tròn, sau đó hóa thành một tòa tháp cao đến cả trăm trượng lơ lửng ở trên đầu Tần Ninh.
“Va chạm của hai loại sức mạnh thô bạo, trên thế gian này loại sức mạnh thô bạo mà đáng sợ nhất, có lẽ chính là sức mạnh của sấm sét phải không?”
Lời của Tần Ninh vừa dứt.
Uỳnh!!!
Tiếng nổ trầm đục vang lên.
Bên trong Thiên Lung tiên tháp, từ tiên lôi Tam Thiên đến Tịch Diệt Thiên Lôi đang liên tục cuộn trào.
Loại tiên khí Vương phẩm này sau khi được lôi kiếp của Tần Ninh gột rửa, đến nay đã hợp nhất với tâm ý của Tần Ninh, nó thuần túy chính là một bể sét của Tần Ninh.
“Nữa này!”
Tần Ninh tay cầm Đông Hoàng tiên kiếm, nhìn về phía mười bóng dáng cao lớn.
“Đi!”
Đông Hoàng tiên kiếm chém ra một nhát, kiếm khí như cầu vồng, bên trong Thiên Lung tiên tháp, sấm sét khủng khiếp cũng bùng phát ra theo.
Uỳnh...
Sấm sét cùng kiếm, giờ phút này đã hoàn toàn liên kết với nhau.
Một luồng kiếm khí có lẫn cả sấm sét, kiếm khí bao hàm sự giết chóc của sấm sét giống như con cá mập săn mồi trong vùng biển sâu, xuyên qua không gian, lập tức đến ngay trước mặt của mười chiến sĩ Thanh Giác tộc.
Phụt!!!
Một giây sau.
Lôi kiếm xuyên thấu qua lồng ngực của chiến sĩ Thanh Giác tộc nọ.
Tiếp sau đó.
Đoành!!!
Một tiếng nổ vang lên đinh tai.
Chiến sĩ Thanh Giác tộc đầu tiên, bị chém.
Mà khi vị chiến sĩ Thanh Giác tộc này hy sinh, gương mặt của những người khác cũng trở nên trắng bệch.
Mười người này, như lá liền cành, lúc trước có thể đồng thời ngăn chặn được đòn tấn công của Tần Ninh, thì nay một người bị giết, chín người còn lại đương nhiên cũng không thể không bị ảnh hưởng gì.
“Xem ra, xét cho cùng thì Tiên Thiên Thần Lôi này, càng đáng sợ hơn!”
Tần Ninh nắm kiếm đứng thẳng, nhìn về phía chín chiến sĩ Thanh Giác tộc còn lại.
Xoẹt...
Những bóng người còn lại, lại lần nữa tấn công đến, Thiên Lung tiên tháp thì vẫn phóng thích ra luồng sấm sét cuồn cuộn vô tận bao trùm lấy tất cả những nơi mà thân thể kia đi qua.
Trong lồng giam, lập tức hóa thành một thế giới bị sấm sét và kiếm khí giao nhau chôn vùi.
Uỳnh... uỳnh ầm ầm...
Hết tiếng nổ này đến tiếng nổ khác vang lên, theo với đó là từng chiến sĩ của Thanh Giác tộc bị chém chết.
Sau thời gian mấy chục nhịp thở.
Bên trong lồng giam bằng sừng xanh kéo dài đến mấy dặm.
Mười cơ thể của chiến sĩ Thanh Giác tộc bị chém tan tành nằm trên mặt đất, mùi máu tanh lan tỏa ra khắp mọi nơi.
Tần Ninh lạnh lùng cười nói: “Xem ra, người của ngươi, quá kém”.
Cảnh Vân Minh đứng bên ngoài lồng giam, gương mặt đanh lại xám ngoét.