Mười Tiên Vương đỉnh phong này, mỗi một người đều có thể chặn được mười người cùng cấp bậc.
Mười người như lá liền cành, sức mạnh càng bá đạo khủng khiếp.
Nhưng bây giờ.
Lại thua bởi Tần Ninh.
Thiên Lung tiên tháp, nó vốn là tiên binh của Nhân tộc, bị dị tộc bọn họ lấy được, bây giờ lại xuất hiện trong tay của Tần Ninh, thậm chí còn... được thăng cấp không ít.
Thiên Lung tiên tháp, tiên khí Vương phẩm.
Vốn dĩ ngưng tụ uy của sấm sét, quả thực là bá đạo, nhưng sau khi Tần Ninh có được nó, vào lúc hắn lịch kiếp đã dẫn động tiên lôi Tam Thiên, tiên lôi Lục Thiên, tiên lôi Cửu Thiên, tiên lôi Thập Nhị Thiên, tiên lôi Phá Thiên, tiên lôi Tam Thanh, tiên lôi Ngọc Thanh, tiên lôi Thượng Thanh, tiên lôi Tử Thanh, Hỗn Độn Thiên Lôi, thậm chí là cả Tịch diệt Thiên Lôi khủng khiếp nhất vào bên trong nó, để ban tặng cho tòa tháp này một sinh mệnh hoàn toàn mới.
Nhất là Hỗn Độn Thiên Lôi và Tịch Diệt Thiên Lôi, hai loại sấm sét này nếu như dốc toàn lực bộc phát ra, bản thân nó vốn có khả năng hủy hoại cực lớn đối với cấp bậc Tiên Vương, Tiên Hoàng!
Chẳng qua Thiên Lung tiên tháp bản thân nó chỉ là một tiên khí Vương phẩm, cho dù dung hòa được một phần Hỗn Độn Thiên Lôi và Tịch Diệt Thiên Lôi, thì uy năng cũng chỉ đủ để giết chết người ở cấp bậc Tiên Hoàng.
Nhưng đối với cấp bậc Tiên Vương thì sẽ có một sức mạnh áp đảo.
Mà trên người Tần Ninh, từ lâu đã thích ứng với áp lực của hai loại tiên lôi này.
Bàn tay Tần Ninh phất một cái.
Đông Hoàng tiên kiếm chém ra, những Tiên Vương của Bạch gia cùng Giang gia trốn trong một góc của lồng giam đều bị tiên lôi ẩn chứa bên trong kiếm thế chém cho tan tành.
Bên trong lồng giam rộng lớn như vậy.
Tần Ninh cầm kiếm đứng thẳng, nhìn về phía Cảnh Vân Minh, cười nói: “Không đủ, Tiên Vương đỉnh phong, không đủ để giết ta!”
Nhìn thấy Tần Ninh đứng ở đó, mỉm cười mím chi, gương mặt Cảnh Vân Minh càng thêm lạnh lẽo.
Thằng nhãi này, đúng là đáng chết!
“Tiên Vương đỉnh phong không đủ, còn có Tiên Vương đỉnh cấp!”
Cảnh Vân Minh quát lên: “Ngưỡng Thiên Tiên Lôi, Đăng Thiên Tiên Đài, Đạp Thiên Tiên Đài, ba tầng cấp bậc của Tiên Vương đỉnh phong giết ngươi, thì ngươi chống đỡ bằng cách nào?”
Cảnh Vân Minh cầm lá cờ phất một cái.
Đại trận bên trong lồng giam có ánh sáng chớp lóe, từng sợi từng sợi dây sừng xanh vặn vẹo đáng sợ dài đến cả trăm trượng kia bắt đầu quấn lấy nhau, ánh sáng chớp lóe, bỗng nhiên ngưng tụ ra mấy bóng người...
Từng chiến sĩ của Thanh Giác tộc bước ra khỏi những sợi dây sừng xanh.
Liếc mắt nhìn, phải có đến mấy chục hoặc cả trăm bóng người sát khí đằng đằng.
Cảnh Vân Minh lạnh lùng nói: “Những Thanh Giác này, đều là sừng của các Tiên Hoàng, Tiên Thánh trong Thanh Giác tộc năm đó đã hy sinh hy sinh để lại, trong đó còn chứa cả linh hồn của bọn họ!”
“May mà có các Tiên trận sư trong tiên giới này của ngươi đã luyện ra được một đại trận thế này!”
“Những linh hồn bên trong Thanh Giác này, dưới tác động của trận pháp, mặc dù không còn thực lực như của Tiên Hoàng Tiên Thành, nhưng ít nhất cũng phải bằng với bậc Tiên Vương đỉnh cấp!”
“Giết ngươi, đủ chưa?”
Cảnh Vân Minh giọng điệu lạnh lùng.
Tần Ninh nhìn từng bóng người từ mờ ảo dần dần trở nên rõ ràng, dưới không gian bên trong lồng giam này, từng bóng người cao to vạm vỡ như thể những ngọn núi đè ép tinh thần người ta.
Tay phải Tần Ninh nắm Đông Hoàng tiên kiếm, tay trái nắm ấn Bát Quái Bộ Thiên, đỉnh đầu có Thiên Lung tiên tháp, quanh người phát ra luồng sáng lấp lánh.
Một giây sau.
Từng bóng người lao xuống chém giết thẳng về phía Tần Ninh, bóng dáng hắn chìm nghỉm trong làn sóng của những chiến sĩ Thanh Giác.
Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh lại chỉ nắm tay lại, bên trong lòng bàn tay có nguồn sức mạnh phun trào, ấn Bát Quái Bộ Thiên phóng to lên đến cả trăm trượng, từ trên trời ập xuống đập vào những bóng người đang lao đến.
Uỳnh ầm ầm...
Bên trong lồng giam Thanh Giác có tiếng nổ đinh tai vang lên liên tiếp.
Bên ngoài lồng giam.