TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 80 Nữ Nhà Giàu Số Một
Chương 13: 13: Về Phùng Gia


Chu Thu Bình vội vàng nói lời cảm tạ, chạy nhanh hướng về Phùng gia thôn.

Thôn trang mọi người đã sớm tỉnh lại.

Lúc này mọi người đều đang vội vàng xuống đất.Nhà mới của Phùng gia đang xây phần đỉnh.


ở đó đang có một nhóm thợ đang vội vàng xây tường.

Nhưng thật ra ở nhà cũ thì hiện tại không một bóng người, Phùng Nhị Cường không biết đã chạy đi đâu hay chính là chưa đánh bài về.Chu Thu Bình duỗi tay đẩy cửa phòng ngủ, trên cửa bị khóa, nơi hay để chìa khoá trống không.Ở trong lòng của Chu Thu Bình dâng lên một cỗ tức giận phóng thẳng lên đầu.

Tốt a, thấy cô mang con gái đi bệnh viện biết là sẽ phải bỏ tiền liền dứt khoát khoá cửa lại.Cô thu thập quần áo tắm rửa của mình cùng hai con gái, xoay người đi ra cửa nhà cũ.

Sau đó bước chân đi thẳng đến nhà mới của Phùng gia.


Đến cửa duỗi tay bắt lấy tay của chị dâu cả : “Chị dâu, Thanh Thanh cùng ngôi sao nhỏ nhà em đều đang phải nằm viện, chị mau lấy tiền cho tôi đi xem bệnh.”Chị dâu cả đang tìm cách lấy lòng bà mẹ chồng : “ Mẹ, mẹ đang bị nóng trong người, ăn uống không tốt, con đi làm con gà bồi bổ cho mẹ.”Dù sao kia gà cũng là em dâu hai nuôi.Cô ta nghe xong Chu Thu Bình nói, hoài nghi em dâu hai bị bệnh điên còn chưa hết.

Con gái của Phùng Nhị Cường bị bệnh tìm bác là cô ta đòi tiền là chuyện gì? Cô ta có điên mới coi tiền như rác.Chị dâu cả Phùng là người thích làm trò trước mặt mọi người.

Cô ta bày ra bộ dáng lo lắng nói “ ai da, cháu nhỏ chính là thân thể yếu đuối.

Nhị Cường đã đi đến xưởng ngói kéo ngói về, em dâu đừng vội, chờ Nhị Cường trở về chị liền bảo hắn lập tức đến bệnh viện.”Bà Phùng cũng lên tiếng: “Một đứa con gái còn đến bệnh viện xem bệnh làm gì, chỉ tổ phí tiền.”Chu Thu Bình mặt không có chút cảm xúc noi “ Tôi là nữ, mẹ cũng là nữ, chị dâu cả cũng là nữ, đáng lẽ lúc sinh ra đều phải cùng bị ấn vào trong nước tiểu chết sớm mới đúng!”Bà Phùng kêu con dâu hai đại bất kính nói hoảng sợ, lập tức vỗ đùi bắt đầu chuẩn bị gào khóc..


Đọc truyện chữ Full