TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 80 Nữ Nhà Giàu Số Một
Chương 14: 14: Đòi Tiền 2


Chu Thu Bình lại không để ý tới bà ta, chỉ nhìn chằm chằm chị dâu cả Phùng: “Tôi chờ Nhị Cường có ích lợi gì, trên người hắn lại không có tiền.

Chị dâu, từ khi bắt đầu xây nhà mới tới nay cũng đã là nửa năm, chị cùng anh cả nhưng chưa một lần trả tiền công cho Nhị Cường.”Bà Phùng thanh âm cất cao tám độ, giọng nói cao vút như là muốn chọc vào màng tai của người khác: “Cô là Tang Môn tinh nói chuyện ma quỷ.

Người một nhà xây nhà còn phải nói đến tiền công sao.

Hai anh em không phải đều là anh giúp em, em giúp anh sao.


Cô đây là quyết tâm muốn phá tan cái nhà này đúng không?”Chu Thu Bình làm như bừng tỉnh đại ngộ: “Như vậy a, mẹ, vậy thì khi nào chị dâu và anh ca xây cho Nhị Cường nhà tầng mới ạ?”Chị dâu cả Phùng thiếu chút nữa thì ngất xỉu, cô ta có điên rồi mới xây cho chú em chồng một cái nhà lầu.Cái nhà lầu mới xây này là do mẹ chồng ra tiền, nhưng mà nhà cô ta cũng đưa ra ít nhất là một nửa.

Hai năm trước chồng cô ta làm trong đội kiến trúc của đại đội, hơn nữa còn là người phụ trách vì vậy mà cũng kiếm được không ít tiền.Lúc này, cô ta lại chọn quên mất, chú em chồng của cô ta là Phùng Nhị Cường cũng có chân trong đội đó.

Anh ta chạy ngược, chạy xuôi làm việc nhiều năm, nhưng căn bản không lấy quá nhiều tiền công, hay đúng hơn là vợ chồng chị ta không trả tiền công.Bà Phùng gấp không chờ nổi mà hô lên: “Có cái rắm phòng ở, gà không biết đẻ trứng, đồ tuyệt hậu lại còn đòi ở nhà lầu? Cô ở đó mà nằm mơ đi!”.Chu Thu Bình cũng không vô cớ gây rối, gật đầu tán thành: “Đó nhé, mẹ không tính toán xây nhà cho Nhị Cường.


Anh cả, chị dâu không phải hỗ trợ đổi công, vậy thì chị dâu trả tiền công cho Nhị Cường đi.

Mỗi ngày là năm đồng tiền.

Từ năm trước đến bây giờ cũng tính là tròn mười hai tháng, hắn một phân tiền cũng không lấy.

Chị dâu nhanh chóng lấy tiền trả cho tôi.

Hôm qua con gái nhỏ ngôi sao của tôi bị ngã u đầu, bác sĩ nói phải mang đi bệnh viện huyện.”Chị dâu cả hơi hé miệng, chị ta là bị nghẹn đến nói không ra lời..


Đọc truyện chữ Full