Còn chưa đến buổi trưa, Lâm San đã gọi diện thoại đến cảm ơn Kỷ Hi Nguyệt lần nữa, hơn nữa nhóm người của cô ấy cũng đã đến một nhà hàng gần khu vực bồn hoa ăn trưa.
Chốc lát sau Trần Manh Manh cũng nhắn tin tới, nói là Lý Mai đang vênh váo tự đắc, xuống từ sớm để đợi, nhóm người của cô ấy cũng kháo nhau đi theo xem trò vui.
Cho nên còn chưa đến một giờ chiều, trên quảng trường nhỏ trước khu vực bồn hoa của đài truyền hiếm khi lại xuất hiện một đoàn người đông đúc.
Chỗ này bình thường mấy nhân viên văn phòng của Cảng Long ăn xong hay đi bộ, nhưng hôm nay lại xuất hiện nhiều người bên Hương Thành tới đi dạo, họ cảm thấy kỳ lạ nên đã nhắn tin cho đồng nghiệp trên lầu.
Cho nên mấy người bên bộ phận tin tức của Kỷ Hi Nguyệt cũng đến rất nhiều, bao gồm cả Long Bân, Liễu Đông, anh Béo, Cố Du Du, Trần Thanh và anh Hâm.
“Tiểu Nguyệt, hôm nay ở đây xảy ra chuyện gì vậy?” Anh Hâm tới bên cạnh Kỷ Hi Nguyệt hỏi thăm.
“Anh Hâm, lát nữa sẽ có kịch hay cho anh xem.” Liễu Đông cười nói, “Nhìn kìa, Lý Mai đến rồi.”
Sự xuất hiện của Lý Mai đương nhiên cũng gây ra náo động không nhỏ. Cô ta còn mang theo hai vệ sĩ bên mình. Đối với những ngôi sao lớn và ảnh hậu, công ty sẽ bố trí vệ sĩ và trợ lý.
Sau lưng Lý Mai còn có đoàn diễn viên của Thái Tử Phi và Trần Manh Manh, không nhìn ra biểu cảm gì trên gương mặt của bọn họ, quả nhiên là diễn viên.
“Tiểu Nguyệt.” Trần Manh Manh nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt thì chạy tới.
Lý Mai ở sau lưng cười khẩy một tiếng, mọi người cũng bước tới. Nhóm người anh Hâm bây giờ mới nhận ra là biến căng ngày hôm nay có liên quan đến Vương Nguyệt.
Cố Du Du trố mắt nhìn biểu cảm của Lý Mai và Kỷ Hi Nguyệt, tim đập thình thịch, đây có được tính là một tin tức giải trí không nhỉ.
Mặc dù tin tức giải trí không có giá trị bằng tin tức xã hội, nhưng tư tưởng nhiều chuyện của dân chúng thì không bao giờ có điểm dừng, vì vậy nhiều khi lượt view còn cao hơn cả tin tức xã hội. Đối với những phóng viên dựa vào lượt view để lấy tiền thưởng như cô ta, đương nhiên lượt view cao luôn được ưu tiên hàng đầu.
“Du Du.” Kỷ Hi Nguyệt gọi Cố Du Du lại.
Cố Du Du lập tức ghé đầu qua, Kỷ Hi Nguyệt nói bên tai cô ta mấy câu, Cố Du Du vui mừng gật đầu lia lịa, sau đó đứng qua một bên.
“Vương Nguyệt, có chuyện gì vậy? Người phụ nữ này là ai? Tìm cô gây sự à?” Long Bân vừa dứt lời, mọi người đều phì cười thành tiếng.
“Long Bân, đây là ảnh hậu tiếng tăm lừng lẫy của Cảng Thành mà anh không biết sao?” Liễu Đông lần đầu tiên cảm thấy Long Bân có mặt đáng yêu như vậy.
“Ảnh hậu? Cái mặt hung dữ này á? Ảnh hậu của Cảng Thành mấy người sao lu mờ quá vậy!” Long Bân kinh ngạc nói.
Nhiều người không khỏi phì cười, không biết là anh chàng đẹp trai này từ đâu đến, nhưng nhìn khí chất và ngoại hình rất giống với kiểu công tử con nhà giàu, chỉ là trên ngực lại đeo bảng tên thực tập sinh của bộ phận báo chí.
Thực tập sinh năm nay ai cũng dữ dằn cả.
“Vương Nguyệt, cô kiếm đâu ra mấy người nhà quê này vậy? Chẳng có tí tư chất nào cả!” Lý Mai vừa bước tới đã nghe thấy mấy lời nói của Long Bân, cơn giận lại bắt đầu bùng phát.
Sắc mặt của Long Bân rất khó coi, định bước lên chửi lại mấy câu thì bị Kỷ Hi Nguyệt kéo lại: “Bây giờ không phải sân nhà của anh.”
Long Bân sững sờ, biết chắc là Kỷ Hi Nguyệt và người phụ nữ này có mâu thuẫn, hôm nay đến đây để giải quyết ân oán. Với biểu cảm bình tĩnh của Kỷ Hi Nguyệt lúc này, cộng thêm chuyện cô là người phụ nữ của cậu chủ, làm sao có khả năng thua được đúng không?
Nếu thật sự thua, dám chừng cô ảnh hậu kiêu ngạo trước mặt cũng không thể lăn lộn ở cái đất Cảng Thành này được nữa, cậu chủ cũng không phải là người ăn chay.
Kỷ Hi Nguyệt bước lên trước một bước: “Lý Mai, hôm nay không phải đến đây để nói suông đâu nhé.”
Lý Mai thoáng sững người, sau đó bật cười: “Đúng đấy, hôm nay tôi cũng không rãnh để đến đây nói suông với cô. Vậy cô ngoan ngoãn quỳ xuống dập đầu nhận sai đi!”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Chương 392: Kết cục của ảnh hậu (II)
Chương 392: Kết cục của ảnh hậu (II)