“Ô Thiến Thiến! Bây giờ Diệp Tử Phàm ta không có khả năng sát ngươi, ngươi theo Không Gian Chi Môn này rời đi đi!”
Diệp Tử Phàm đem tay phải của mình ra che lại cái miệng đang muốn mắng nhiếc người của con nha đầu Diệp Vũ Đồng này lại, sau đó đối với lại Ô Thiến Thiến hai người nói.
“Có điều đây cũng là lần cuối cùng ta bỏ qua cho ngươi, lần sau gặp lại, Diệp Tử Phàm ta sẽ không có nương tay! “
Diệp Tử Phàm phất tay giải đi phong cấm trên người của Ô Thiến Thiến cùng Lam Mộng Điệp, để cho hai người kia có thể tự do đi vào Không Gian Chi Môn, sau đó lạnh lùng lên tiếng nói tiếp.
“Diệp Tử Phàm.. Ta..!”
“Diệp Thánh Chủ! Đa tạ ngài ân không giết, sau này Vô Tình Thánh Cung chắc chắn sẽ có hậu tạ!”
Lam Mộng Điệp cũng là làm theo cách của Diệp Tử Phàm một dạng, lấy tay che lại miệng của Ô Thiến Thiến, không muốn cho Ô Thiến Thiến nói tiếp thêm một lời nào, sau đó liền là cáo từ Diệp Tử Phàm một cái, nắm tay Ô Thiến Thiến, kép nàng ta đi vào Không Gian Chi Môn do Diệp Tử Phàm làm ra.
Nàng cũng là phục Ô Thiến Thiến sát đất rồi, Diệp Tử Phàm kia là đã bỏ qua cho hai người bọn bọ, đây đã là phúc đức mấy đời tổ tiên để lại rồi, như để Diệp Tử Phàm thay đổi chủ ý mà nói, hai người bọn họ đây có thể nói là chết không có chỗ chôn.
Khả năng này cũng rất là cao à nha, đừng có quên bên cạnh Diệp Tử Phàm còn có một đứa con gái Diệp Vũ Đồng lúc nào cũng muốn đưa hai người bọn họ diệt đi cho sảng khoái, như để cô ta thêm mắm dặm muối vào làm Diệp Tử Phàm đổi ý, mình là chắc chắn không xong rồi.
"Ầm ầm! "
“Phụ thân.. Ngài như thế Ufhqa nào lại bỏ qua cho xú nữ nhân Ô Thiến Thiến kia. Ngài là một người xấu!"
"Ngài không cảm thấy có lỗi với Đồng Nhi hay sao? Họ Ô kia chính là người đã từng giết chết ngài, còn muốn đem nữ nhi sát? Ngài không cảm thấy có lỗi với lại mẫu thân hay sao? Mẫu thân rất là yêu ngài a? Ngài lần này bỏ qua cho Ô Thiến Thiến, Đồng nhi không tha cho ngài!”
Không Gian Chi Môn đóng lại, Ô Thiến Thiến cũng đã không còn,Diệp Vũ Đồng cũng là đã được thả tự do, nàng là nhìn Diệp Tử Phàm một bộ ánh mắt vẫn trông theo Ô Thiến Thiến kia, liền là như máy liên thanh đối với lại Diệp Tử Phàm chì chiết.
Tôn này phụ thân xuất hiện, Diệp Vũ Đồng nàng là cờ nào hi vọng ngài ấy liền ra tay đem Ô Thiến Thiến này diệt đi cho khuất mắt của mình kia chứ.
Nhưng đổi lại, ngoài mấy lời không đau không ngứa ôn lại tình xưa ra, tôn này phụ ám vẫn là cho Ô Thiến Thiến rời đi một cách nhẹ nhàng, còn là dùng Không Gian Chi Môn tiễn nàng ta nữa chứ, cái loại này ân báo oán cách làm, nàng là vô cùng thất vọng a, không biết cái này Diệp Tử Phàm có phải là phụ thân sát phạt quyết đoán như trước đây của mình không nữa, như thế nào cứ gặp Ô Thiến Thiến, lại biến thành một con mèo thế này.
“Ngươi như thế nào lại biết Ô Thiến Thiến từng sát ta?”
Diệp Tử Phàm nhìn nha đầu Diệp Vũ Đồng như một đầu tiểu hùng sư muốn đem người phụ thân như hắn đây cấp cắn nuốt sạch sẽ một loại như thế này, cũng là không có cái gì nao núng, hơi có chút híp mắt lại, khá là nguy hiểm nhìn Diệp Vũ Đồng hỏi.
“Phụ thân...Cái này...Cái này...Đây là do Ô Thiến Thiến cô ta nói...Đúng vậy, là do Ô Thiến Thiến chính miệng cô ta nói..!”
Đang khí thế lên cao Diệp Vũ Đồng, muốn là tiếp tục chì chiết tôn phụ thân thấy sắc quên nghĩa này của mình thêm nhiều nữa, bỗng nhiên nghe đến cái này câu hỏi của Diệp Tử Phàm, liền là ngưng ngay chiến hỏa, gương mặt cũng là bối rối đến lợi hại, ánh mắt đảo liên tục, sau một vài phút thời gian, cuối cùng cũng là tìm ra được một cái lý do khá là hợp tình hợp lý đến.
Thật sự là quá sơ xuất, như thế nào nàng lại quên mất đi chuyện này thế nhĩ?
Diệp Vũ Đồng không khỏi tự trách mình thật sâu. Những cái này sự việc, là nàng đã từ tên Đại Hắc nơi đó được được, không chỉ là một chuyện này, còn là rất nhiều bí mật khác nữa, trước đến nay chưa bao giờ nói ra cho phụ thân này biết.
Như giờ nàng nói ra sự thật này, không phải là nàng đã điều tra bí mật đời tư của vị phụ thân này rồi hay sao?
Nàng hiểu rõ tôn này phụ thân vô cùng ghét những người nào đi tìm hiểu bí mật riêng tư của người khác, ông ta mà biết, nàng cùng Diệp Vũ Phi sẽ không có quả ngon để ăn.
‘Hừ! Nha đầu! Muốn đấu với ta, ngươi còn kém lắm!’ Diệp Tử Phàm nhìn Diệp Vũ Đồng nha đầu này một bộ luống cuống như gà mắc tóc kia, trong lòng là không khỏi cười lạnh liên hồi.
Chuyện Diệp Vũ Đồng biết tất cả bí mật của hắn thông qua Đại Hắc hắn đã biết từ lâu, nghĩ đến trước sau gì hai chị em nó cũng sẽ đến tìm mình nhận lỗi, nhưng đến giờ này vẫn là còn không có thấy đâu, hắn là đang muốn tìm cơ hội gõ hai con nha đầu này một chút, nhưng là còn chưa có điều kiện, bây giờ cũng là nên để cho bọn nó biết tay một chút rồi.
“Vũ Đồng! Ta không sát Ô Thiến Thiến, không phải là vì trong lòng còn nhớ đến Ô Thiến Thiến cái gì. Mà là hiện tại ta không có khả năng đem Ô Thiến Thiến diệt! “ Nhìn thấy hỏa hầu cũng đã đủ rồi, Diệp Vũ Đồng cũng không còn khí thế kiêu căng như trước, Diệp Tử Phàm vỗ nhẹ vào vai của nha đầu này một cái, hòa ái nói.
Tình cảm của hắn cùng Ô Thiến Thiến đã kết thúc từ cái khi Độ Tâm Ma Kiếp nhìn thấy được Ô Thiến Thiến ra tay đem hắn diệt sát.
Vốn hắn chuyện này cũng qua lâu rồi, hắn đối với Ô Thiến Thiến cũng là không còn yêu hay hận, như một người thường không khác.
Hiện tại Ô Thiến Thiến ra tay muốn sát con của hắn, còn muốn lấy Thánh Hồn của nó ra Sưu Hồn, làm sao Diệp Tử Phàm hắn có thể để cô ta rời đi cho được.
Chỉ là khi Diệp Tử Phàm hắn muốn ra tay đem Ô Thiến Thiến diệt đi, từ bên trong Thức Hải Không Gian của Ô Thiến Thiến phát ra một cổ nguy hiểm làm cho hắn lạnh cả người.
Như hắn tính không sai mà nói, đây là thủ đoạn áp đáy hòm của Vô Tình Thánh Cung mấy tên Thánh Đế Cường Giả để lại cho Ô Thiến Thiến, một khi Ô Thiến Thiến gặp nguy hiểm, liền sẽ xuất hiện cứu giúp, như hắn để lại Thánh Nhân Phù Chiếu này một dạng.
Hiểu được như thế, nên Diệp Tử Phàm hắn mới để cho Ô Thiến Thiến ra đi, vì hắn biết mình hiện tại không có khả năng cùng những tôn Thánh Đế Cường Giả kia chống lại, ít nhất cổ này Phân Thân Hình Chiếu của hắn là không có khả năng làm được.
“Quỷ dối trá! “ Diệp Vũ Đồng cúi đầu xuống, thầm mắng nhỏ một câu.
Người nàng mắng đây ngoài Diệp Tử Phàm ra thì còn có thể là ai được nữa.
Tôn này phụ thân nói rất hay, nhưng là Diệp Vũ Đồng nàng biết, với bản lĩnh của ông ta hiện tại, muốn đem Ô Thiến Thiến xóa đi mà không làm cho những cái bảo hộ thủ đoạn của Ô Thiến Thiến phát huy cũng là hoàn toàn có thể.
Ông ta không có làm như vậy, ngoài trừ trong lòng còn nhớ nhung tình cũ ra, chẳng có cách nào có thể giải thích được thông.
Có điều nàng không dám lớn tiếng mắng như trước đây nữa, như để tôn phụ thân nham hiểm này bắt được thóp, đưa nàng đi sửa trị một trận, như vậy thì là quá thảm một chút.
Lần này chuyện chỉ đến đây thôi, nhưng là không có nghĩa là nó sẽ kết thúc, Ô Thiến Thiến con tiện nữ nhân kia, nàng đã phán cô ta tội tử hình, chờ mà xem, một khi tu vi nàng cao lên, nhất định sẽ đem Ô Thiến Thiến đánh xuống mười tám tầng địa ngục, trả lại món nợ mà cô ta đã vay nàng ngày hôm nay.
“Ân! Ngư Nguyên Giáp! Xem ra chúng ta cũng là có duyên! “
Diệp Tử Phàm đối với Diệp Vũ Đồng kia lời nói đương nhiên là có nghe rõ, hắn cũng là đánh trống lảng cho qua chuyện, không muốn tiếp tục bàn sâu về vấn đề này nữa.
Đúng lúc đang muốn di chuyển đề tài, hắn là nhìn thấy bên kia Ngư Nguyên Giáp cùng Ngư Tử Vân đang muốn rón rén rời đi, cũng là mỉm cười một tiếng lên tiếng gọi lại.
Cơ hội di chuyển vấn đề nhức đầu của Ô Thiến Thiến sang nơi khác là đây chứ đâu, tuy là đem chủ ý đánh lên cái này Ngư Nguyên Giáp có chút lấy lớn hiếp nhỏ hiềm nghi, nhưng là Diệp Tử Phàm hắn cũng không có cách khác, ai bảo nha đầu Diệp Vũ Đồng này trong lòng là đối với hắn bất mãn thật sâu đây.
“Diệp.. Thánh Chủ.. Đúng là ...Đúng là có duyên! “
Đang muốn rời khỏi nơi đây Ngư Nguyên Giáp, nghe đến Diệp Tử Phàm gọi lại, trái tim trong lòng ngực của hắn như là muốn rơi ra ngoài một dạng, sắc mặt là vô cùng khó xem, nhưng hắn chẳng dám có một tia chậm trễ, chạy đến cách Diệp Tử Phàm mười mét, ôm quyền cung kính nói.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Luyện Thần Ma
Chương 1595: Sát Phạt Quyết Đoán!
Chương 1595: Sát Phạt Quyết Đoán!