TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Việt Tài Chính
Chương 946: Ẩn dấu

Người này nói xong rồi đứng lên rời khỏi căn phòng. Trong khi đó mấy người khác cũng chỉ thở dài. Kế hoạch phát sinh của họ chủ yếu nhắm vào Thiếu Kiệt. Để bớt trở ngại cho người mà họ là đại ca ở Huyết Long nhưng với tình hình hiện tại việc này xem như không thể thực hiện được.

- Thôi ngồi ở đây làm gì! Chuẩn bị đi đón Tô Hắc Hùng với mấy người khác là được rồi. Thằng nhóc kia tính sau đi!

Tên lau súng vừa rồi cũng đứng lên nói với mọi người cũng không quên đem súng của mình bỏ vào bao bên hông lưng hắn.

Thiếu Kiệt với Trịnh Tài Bảo hiện tại đang ngồi thở hổn hển trên một con đường nhựa không người qua lại. Họ hiện tại sau khi xác định được tất cả những việc vừa rồi trải qua tất cả như một giấc mộng. Một cuộc chạy đua với sinh tử tồn vong của chính mình.

Trịnh Tài Bảo vừa thở vừa nói với giọng khàn khàn.

- Mẹ nó mệt chạy đuối thật. Kiểu này mà tao kiếm được tô gia tao phải bắt đám đó chạy trôi chết giống như tao mới được

- Mày được cái miệng vừa mới thoát ra khỏi nơi đó chưa biết bọn tô gia đó chạy đi đường nào cứ được cái miệng là giỏi. Tao lần này về chắc phải kiếm cái gì đó bỏ bụng trước đã.

Thiếu Kiệt đáp lại lời của Trịnh Tài Bảo. Trong lời nói cũng kèm theo những hơi thở dồn dập của mình khi phải chạy một khoản đường không cố định. Để tránh né những thứ thuốc nổ được cất giấu dưới đất.

Trịnh Tài Bảo hiện tại cũng không đáp lại nhưng hắn cầm điện thoại của mình ra mở nút nguồn. Trong lúc chạy vì sợ Blake bị phân tâm nên hắn tắt hẳn điện thoại đi. Giờ đã an toàn hắn cần biết những người của mình có thể thoát khỏi nhà Tô gia bao nhiêu người.

Thiếu Kiệt thấy hắn lấy điện thoại ra cũng chợt nhớ đến điện thoại trong túi mình. Hắn cũng cầm cái điện thoại của mình ra để xem có nhận được tin tức nào hay không. Việc để cho Phan Thế Như và Tống Vũ thoát đi thêm vào đó là người của Mã Hóa Đằng và Doanh Doanh được đưa ra khỏi nơi này từ trước đó đến giờ hắn cũng không có liên lạc lại.

Ngay khi hắn vừa chạm vào nút nguồn điện thoại của mình thì bên điện thoại của Trịnh Tài Bảo lúc này không ít tin nhắn báo đến cuộc gọi nhỡ. và không đầy vài giây một cuộc gọi đến số của Trịnh Tài Bảo.

Nhìn trên màn hình điện thoại Trịnh Tài Bảo lúc này mới nhấn vào nút nhận cuộc gọi rồi trả lời.

- Anh nghe nè! Mọi người không sao chứ. Hiện Tại đang tập hợp ở đâu quân số đủ không có người nào bị thương hay gì khác không?

Không đợi đối phương lên tiếng Trịnh Tài Bảo đã đặt ra một số câu hỏi cho bên kia điện thoại. Nhưng qua cách nói của hắn Thiếu Kiệt không khó hình dung đối phương người đang nói chuyện với Trịnh Tài Bảo là ai.

“ Bên này mọi người kịp lúc rời khỏi hiện tại đang ở cuối đường đi vào trang viên của Tô gia. Với lại trong quá trình tập hợp người của mình phát hiện một điều rất thú vị. Nên đã ra tay bắt lại Được Tô Hoàng Huy. Anh đang ở đâu em cho người dẫn hắn đến.”

- Quá tốt! Được rồi hiện tại bọn anh cũng không xa chỗ của em với mọi người đợi bọn anh đi đến đó là được. Còn nữa nhớ canh chừng hắn cẩn thận kiếm ra được Tô gia hay không còn phải nhờ vào hắn đấy.

Trịnh Tài Bảo nhanh chóng cúp mày nhìn về phía Thiếu Kiệt tươi cười như mùa xuân nói.

- Có thu hoạch ngoài ý muốn. bắt được một người của Tô Gia. Đi thôi Thiếu Kiệt. Xem thằng nhóc đó mạng lớn thế nào khi rơi vào tay tao thôi. Người của mình tập hợp cũng không xa nơi này lắm lên đường thôi.

Nghe được Trịnh Tài Bảo nói rằng bắt được người của Tô Gia Thiếu Kiệt cũng có chút bất ngờ nhưng rồi hắn nhanh chóng định hình được việc tại sao lại có trường hợp này. Thuốc nổ Tô gia chôn xuống không tự nhiên có thể phát nổ phải có một người làm việc này. Người này lại thân cận với Tô gia nên mới có thể nhận được nhiệm vụ quan trọng như thế này.

- Thằng đó đúng lý ra nên chạy nhanh một chút mới đúng không biết đàm người của mày bắt được là ai đấy. Tao phải xem tên nào xui như thế chứ.

- Mày không nghĩ đến đâu. Thằng nhóc đó là Tô Hoàng Huy hắn là cháu của Tô Hắc Hùng. Mày nói xem con mồi lần này bắt được hiệu quả không.

Thiếu Kiệt cũng nghệch mặt ra đối với người cháu của Tô Hắc Hùng Thiếu Kiệt không mấy thiện cảm là có thật nhưng đối phương cũng không ngốc đến nổi để mình bị bắt một cách dễ dàng như thế này mới đúng.

- Bắt được hắn sao? Thằng này không biết là xui hay là quá tự tin vào chính mình đây. Tao không mấy thiện cảm với nó là có thật để xem nó nói chuyện như thế nào.

Vừa đứng lên vừa nói ra suy nghĩ của mình Thiếu Kiệt phủi phủi những bụi bậm còn sót lại trên cơ thể hắn. Rồi mới cùng với Blake và mọi người của Vô Ảnh đi theo phía sau Trịnh Tài Bảo. Khoảng cách của hắn và nhóm người Hồng Thanh Bang quả thật không xa là mấy khi mà hai bên đều tự thân đi về một phương hướng nhóm đi xuôi chiều, Nhóm đi ngược chiều chẵn mấy chốc mà hai nhóm người đều gặp nhau ở một điểm trên đường đi.

Nhìn Tô Hoàng Huy bị áp giải bởi hai người đi phía sau Từ Nguyệt Trịnh Tài Bảo chỉ cần thấy như thế đã vui vẻ không kém quên đi mất những gì hắn vừa mới phải trải qua.

Đến trước mặt của Tô Hoàng Huy. Trịnh Tài Bảo cười cười châm chọc.

- Không biết rằng đây có phải may mắn cùa mình tao không nhưng mà lần này cũng không thoát được đâu. Nói Tô gia hiện tại đang ở đâu. Khai báo đàng hoàng cũng sẽ không bị nổi đau về da thịt.

Tô Hoàng Huy không đáp lại lời của Trịnh Tài Bảo mà chỉ nhìn về Thiếu Kiệt ở phía sau Trịnh Tài Bảo với anh mắt như muốn nuốt sống Thiếu Kiệt. Nhìn đối phương mới cách đây không lâu còn gây khó dễ mình trong đám tang Thiếu Kiệt chỉ nhẹ thở dài, thế sự khó biết trước được kẻ bị bắt lại là hắn.

- mẹ ông mày nói mà mày không trả lời à. Tô gia núp ở đâu lập tức khai mau.

Trịnh Tài Bảo bực tức khi lời hắn hỏi không được trả lời. Trịnh Tài Bảo dùng chân đạp thẳng vào người của Tô Hoàng Huy. Trong khi đó Thiếu Kiệt đứng ở một khoảng cách nhất định với Tô Hoàng Huy nhìn Tử Nguyệt hỏi.

- Làm sao mà bắt được hắn vậy?

Tử Nguyệt nghe thấy Thiếu Kiệt nhìn mình hỏi việc tại sao có thể bắt giữ Tô Hoàng Huy cũng tười cười đáp lại.

- Trên đường rút đi phát hiện hai người của mình bị hắn giết hại. Hắn ung dung đi trên con đường mòn dường như khá tự tin với việc sẽ không bị ai phát hiện. Nhưng hắn quên một điều là Hồng Thanh Bang luôn là những thành viên trời ơi. Đối với việc hợp quân dù nguy cấp nhưng vẫn không từ bỏ tính hời hợt của Trịnh Tài Bảo. Chỉ có hắn nghiêm túc muốn trà trộn vào đội ngũ một mạch muốn rời khỏi nơi này thật nhanh mà thôi.

Tử Nguyệt đáp lại lời Thiếu Kiệt nói rõ lý do mà Tô Hoàng Huy bị bắt đối với việc liên quan đến cá tính của Trịnh tài Bảo cô cũng không giấu bởi vì những anh em ở đây cảm nhiễm một phần nào tính cách của người cầm đầu họ.

Một đám người không biết sống chết trong lúc rời khỏi đây còn không ngừng huyên thuyên chửi mắng tô gia từ trên xuống dưới toàn bộ dòng họ.

Tô Hoàng Huy lẫn vào trong người của Hồng Thanh Bang dù giữ được bình tĩnh không đáp trả lại nhưng lại trở thành người nghiêm túc không nói điều gì. Chính vì như thế nên hắn mới bị phát hiện.

Thiếu Kiệt cũng thừa nhận được việc người cầm đầu của một bang phái như thế nào thì người bên dưới sẽ như vậy. Đứng ở khía cạnh của Tô Hoàng Huy sự nghiêm túc của hắn bán rẻ tính cách này của những thành viên của Hồng Thanh Bang.

Trịnh Tài Bảo ở một bên nghe thấy việc này cũng phá lên cười. Nói với Tử Nguyệt.

- Em thấy không đâu phải cái gì không nghiêm túc là không có hiệu quả nếu như đám người của mình mà nghiêm túc thì đã không bắt được thằng này. Nhưng mà em nói sao nó giết hai người của mình à. Mẹ thằng chó này ông phải treo mày lên để cho anh em đánh lấy máu mày tế anh em tao.

Trịnh Tài Bảo ngoài mặt không hề nghiêm túc nhưng hắn chợt nhận ra trong tay của Tô Hoàng Huy có máu của người mình những thành viên của Hồng Thanh Bang lập tức một cổ sát khí bốc ra từ người hắn không ít hướng về Tô Hoàng Huy đang im lặng không nói gì.

- Không chỉ hai người bị giết mà có ba người bị hắn đã thương trong lúc vây bắt hắn. Xem ra võ công hắn cũng không tệ đâu. Đúng là con nhà võ có khác.

Sự im lặng của Tô Hoàng Huy làm cho Thiếu Kiệt cau mày. Nếu như ở một khung cảnh như thế này bị cả đám người Hồng Thanh Bang kể cả Trịnh Tài Bảo động thủ với mình. Dù hắn biết không đấu lại nhưng chắc chắn sẽ chửi mắng cho bỏ tức. Công kích bằng lời nói của Tô Hoàng Huy đến giờ Thiếu Kiệt vẫn không quên.

- Mẹ nó ông phải đánh mày mới hả giận được. Tô gia bọn mày bắt ông mày chạy trôi chết thì ông mày cũng phải trả lại cho đủ mới được.

Trịnh Tài Bảo đem nấm đấm của mình nện vào người của Tô Hoàng Huy. Một cái thật mạnh ở ngực. Thiếu Kiệt lúc này mới bước lên bên cạnh Trịnh Tài Bảo một bước đưa tay ngăn lại nói.

- Mình cần hắn trong việc kiếm ra những người của Tô gia mày đứng đánh nó chết rồi chúng ta mất đầu mối.

Nhưng ngay lúc này đây Tô Hoàng Huy từ nãy đến giờ không một tiếng nói nào không một hành động cụ thể như vùng vẫy để cố thoát khỏi sự kềm cặp của mấy người đang áp giải và giữ hắn lại cho Trịnh Tài Bảo động thủ. Thì giờ cái đầu hắn đang nhìn xuống mặt đất bỗng nhiên ngước lên nhìn Thiếu Kiệt với ánh mắt sắc bén.

Anh mắt đó làm cho Thiếu Kiệt có một cảm giác bất an. Cánh tay đang giữ lại Trịnh Tài Bảo lúc này hướng cơ thể của Tô Hoàng Huy từ một bàn tay nằm ngang chuyển thành một chưởng thật mạnh về phía cơ thể của Tô Hoàng Huy.

- Cẩn thận có nguy hiểm.

Hành Động của Thiếu Kiệt bất ngờ đến mức những người đang giữ chặt lấy Tô Hoàng Huy cũng không kịp kềm lại cơ thể hắn.

Đọc truyện chữ Full