Sau khi Vương An về nhà liền nói cho Lý Vân chuyện ngày mai mình phải đi dự sinh nhật Vương Phi Tử.
Lý Vân thường xuyên nhìn thấy Vương Phi Tử, cũng biết Vương Phi Tử và con trai mình quan hệ rất tốt. Mỗi lần khi nàng đưa con trai đến cửa nhà trẻ, nếu Vương Phi Tử tới trường học trước, như vậy Vương Phi Tử sẽ đứng ngay ở cửa trường chờ con trai, sau đó tay trong tay cùng nhau đi vào; nếu là con trai tới trước, như vậy cũng giống nhau, con trai cũng sẽ chờ nàng.
Loại tình cảm ngây thơ chân chất của hai đứa nhỏ thanh mai trúc mã này thoạt nhìn làm cho người ta vô cùng thoải mái, nên Lý Vân đương nhiên sẽ không phản đối. Chỉ là không biết nhà Vương Phi Tử ở nơi nào, như thế nào đưa nó đi qua, xem ra hẳn là cần gọi điện thoại hỏi một chút. Bởi vì Vương Phi Tử có gọi điện thoại cho Vương An, nên nàng biết số điện thoại nhà con bé.
Không cần chờ Lý Vân gọi điện thoại qua, đến bữa tối Lý Vân liền nhận được một cú điện thoại. Đối phương tự xưng là tài xế nhà Vương Phi Tử, gọi điện để xác nhận địa chỉ với Lý Vân, nói là ngày mai sẽ cùng với Vương Phi Tử cùng nhau tới đón Vương An.
Lý Vân đương nhiên sẽ không tùy tiện liền giao con trai cho người xa lạ mang đi, đối phương mang theo Vương Phi Tử phỏng chừng cũng là có ý này, nên Lý Vân vốn không có cái gì phải lo lắng.
Ngày hôm sau trời mới tờ mờ sáng, Vương Tiểu Mạt đã tỉnh lại, nàng xoa xoa ánh mắt, sau đó liền thò tay ra cầm lấy cái còi đặt ở bên cạnh gối ngủ, Vương Tiểu Mạt đá văng chăn ra, đôi chân nhỏ dùng sức ấn mạnh xuống, cuối cùng bật ngồi dậy. Sau khi tự hỏi một hồi vấn đề phức tạp là hôm nay muốn chơi trò gì, liền ngậm chắc còi, phấn chấn tinh thần thổi ba tiếng, sau đó ôm lấy đàn violon của mình chạy xuống lầu.
Vương Tiểu Mạt rốt cục bỏ đi tật xấu sáng sớm thức dậy liền ngậm còi vừa chạy vừa thổi loạn trong nhà, cũng không còn đi quấy rối em trai. Bởi vì em trai năm tuổi rồi, không mặc quần thủng đáy nữa. Hơn nữa mẹ còn nói không phải đứa bé nào đều có tinh lực tràn đầy cả người không chỗ phát tiết giống Vương Tiểu Mạt nàng, bé trai cần phải ngủ nhiều mới có thể mau lớn và cao hơn.
Vương Tiểu Mạt vô cùng lo lắng em trai sẽ trở thành một tên lùn giống gã gù ở cách vách, cho nên không còn đứng ở trước giường Vương An thổi lên giống như thổi kèn mà là thật sự thổi còi gọi hắn rời giường.
Vương Tiểu Mạt xuống lầu về sau, rất nhanh con Husky dưới lầu, còn có con mèo Ba Tư lông ngắn lại cùng nhau bắt đầu kêu to.
Sau khi luyện tập đàn violon xong, Vương Tiểu Mạt liền đi tới trong hoa viên bắt sâu, sau đó nàng lập tức nhìn thấy một chiếc ô tô màu đen đang đậu ở dưới lầu nhà mình, một bé gái xinh đẹp từ cửa sau xe bước xuống dưới.
Bé gái mặc một bộ váy dài màu trắng, thoạt nhìn giống như trang phục khi tham gia tiệc đứng ở trong TV...... Ở trong lý giải của Vương Tiểu Mạt, cảnh tượng của loại tiệc tối cao cấp cũng chẳng khác mấy bữa tiệc đứng.
Bé gái này vô cùng xinh đẹp. Không ngờ hai má của nàng không phải là tròn vo đấy, có chút giống yêu tinh cằm nhọn trong [ Tây Du Ký ], hơn nữa nàng mặc một đôi giày da màu đen, trên giày da có hoa văn cong tới cong lui làm Vương Tiểu Mạt xem hoa cả mắt. Vương Tiểu Mạt cảm thấy không thể tưởng tượng, nàng không cảm thấy nóng sao? Mùa hè phải để chân trần chạy khắp nơi mới là ý nghĩa cuộc sống của các tiểu bằng hữu.
Vương Tiểu Mạt mang theo đàn violon của mình đi tới, nhìn bé gái kia nói:“Bạn là ai?”
“Mình là Vương Phi Tử a.” Khóe miệng Vương Phi Tử hơi nhếch lên, trên gương mặt hiện ra hai cái xoáy nhợt nhạt.
"Mình kêu Vương Tiểu Mạt!” Vương Tiểu Mạt cầm còi liền nhét vào miệng, nhưng là nghĩ nghĩ, vẫn là không có thổi còi, lại hỏi:“Bạn tới đây làm gì a?”
“Mình tới tìm bạn học của mình, hôm nay là sinh nhật mình, bạn ấy đồng ý theo mình đi dự sinh nhật.” Vương Phi Tử cao hứng nói.
“Thì ra hôm nay là sinh nhật bạn a...... Bạn đợi đã......”
Nhìn Vương Tiểu Mạt vẫn nghiêm túc đứng ở nơi đó, giống như sắp chuẩn bị làm chuyện gì, Vương Phi Tử không khỏi có chút tò mò.
Vương Tiểu Mạt hít sâu một hơi, liền ngậm còi bắt đầu thổi, tiếng còi vang lên, đầy nhịp điệu, nối liền không dứt.
Nụ cười của Vương Phi Tử càng ngày càng cứng ngắc, lông mày dần dần nhíu chặt vào nhau, cái miệng nhỏ nhắn cũng xụ xuống, sau đó hai bàn tay nắm chặt vào nhau dùng sức vặn. Tài xế bên cạnh cũng không nhìn nổi nữa, đối với Vương Tiểu Mạt nói:“Tiểu bằng hữu, cầu cháu đừng thổi nữa!”
Vương Tiểu Mạt lại giống như căn bản không nghe thấy, lúc nàng thổi còi luôn tập trung tinh thần. Bất quá rất nhanh thì nàng cũng thổi xong rồi, hai má cũng trở nên đỏ bừng, vừa phì phò, vừa nói:“Dễ nghe không?”
“Không biết.” Hai má Vương Phi Tử cũng đỏ lên, bởi vì thật sự rất khó nghe, nhưng nàng cảm thấy nếu nói thật sẽ làm Vương Tiểu Mạt mất hứng, nhưng là phải nói dối cũng làm cho Vương Phi Tử cảm giác vô cùng khó xử.
“Mình là chúc bạn sinh nhật vui vẻ, mình thổi là bài hát Happy Birthday To You!” Vương Tiểu Mạt mất hứng nói.
Vương Phi Tử mở to hai mắt nhìn, Vương Phi Tử biết hát rất nhiều nhạc thiếu nhi, đương nhiên cũng bao gồm bài hát Happy Birthday To You, nhưng Vương Phi Tử một chút cũng không có nghe ra được đây là bài hát Happy Birthday To You.
“Bạn biết thổi không?” Vương Tiểu Mạt có chút không phục nói, bé gái này hoàn toàn không hiểu thưởng thức âm nhạc.
“Mình không biết thổi còi, nhưng mà mình biết dùng đàn violon kéo bài Happy Birthday To You.” Vương Phi Tử nói.
Vì thế Vương Tiểu Mạt liền đưa đàn violon cho Vương Phi Tử.
Vương Phi Tử cầm đàn violon, kiểm tra một chút, sau đó đặt ở trên cổ, bắt đầu nghiêm túc chăm chú kéo đàn violon.
“Vương Tiểu Mạt, tiến bộ a?” Trên lầu có người nhô đầu ra, sau đó nhìn thấy không phải Vương Tiểu Mạt đang kéo đàn violon, lại thấy được một chiếc Rolls-Royce Phantom sáng bóng có biểu tượng Spirit of Ecstasy. Càng làm người này hoảng sợ hơn, là bởi vì Vương Tiểu Mạt cũng không phải đang chăm chú nghe Vương Phi Tử kéo đàn violon, mà Vương Tiểu Mạt đang tại dùng sức cạy nhãn hiệu Spirit of Ecstasy kia.
“Cảm ơn bạn.” Sau khi Vương Phi Tử kéo xong, đem đàn violon trả lại cho Vương Tiểu Mạt, “Mình phải đi tìm bạn ấy đây.”
“Bạn học bạn tên gọi là gì?” Vương Tiểu Mạt bỏ qua bình luận Vương Phi Tử kéo có dễ nghe không, dù sao Vương Phi Tử cũng không có hỏi.
“Vương Thiếu.”
Vì thế Vương Tiểu Mạt lập tức quay đầu, mang theo đàn violon bỏ chạy về nhà.
“Tiểu thư, chúng ta đi thôi.” Tài xế lắc lắc đầu, bé gái này cũng quá không có lễ phép.
Chờ đi vào trong nhà bạn học Vương Phi Tử, tài xế mới phát hiện, thì ra bé gái vừa rồi chính là chị gái của bạn học Vương Phi Tử.
“Chào anh, chào anh..... Mời vào......” Vương Trung Thái và Lý Vân đều rời giường, cùng tài xế chào hỏi một tiếng, Lý Vân cười đối Vương Phi Tử nói:“Phi Tử sinh nhật vui vẻ.”
“Cảm ơn cô!” Vương Phi Tử hơi ngượng ngùng nói, sau đó nhìn Vương An vừa từ trong phòng đi ra, ánh mắt lòe lòe tỏa sáng.
“Phi Tử, sinh nhật vui vẻ.” Vương An đi tới nói, cầm bàn tay nhỏ bé của Vương Phi Tử.
“Thật xinh đẹp a!” Vương Trung Thái cũng không nhịn được cảm thán một tiếng, đối với Lý Vân nói. Bé gái ở trước mắt cùng với con gái của mình là hai loại hình hoàn toàn bất đồng. Ở trong mắt Vương Trung Thái và Lý Vân, con gái của mình tự nhiên cũng vô cùng đáng yêu, nhưng là bé gái trước mắt lại làm cho người ta không nhịn được sinh ra một loại cảm giác kinh diễm, dường như nhìn đến nàng lúc này, là có thể tưởng tượng được trong tương lai nàng sẽ điên đảo chúng sinh như thế nào.
Lý Vân vui rạo rực nhìn Vương Phi Tử và Vương An, Vương Phi Tử ăn mặc tựa như nàng công chúa trong TV. Lo lắng đến con trai đi tới gia đình không tầm thường của người ta, tuy rằng tự biết ở tài lực không thể đánh đồng với đối phương, nhưng là người Trung Quốc luôn coi trọng mặt mũi, nói không được Lý Vân cũng cho con trai ăn mặc lịch sự một phen, mặc vào lễ phục vest. Nhìn thấy hai đứa đứng chung một chỗ, thật giống như Kim Đồng Ngọc Nữ trời sinh một đôi, Lý Vân tự nhiên vui mừng.
Vương Tiểu Mạt nhìn nhìn em trai, lại nhìn nhìn ăn mặc xinh đẹp Vương Phi Tử, cúi đầu nhìn nhìn quần soóc cùng với chân nhỏ của mình. Thấy cũng không có ai chú ý tới mình, Vương Tiểu Mạt cúi đầu, lặng lẽ về tới phòng mình, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Ngồi ở trên giường, ngậm còi nhỏ giọng nhỏ giọng thổi. Sau đó nghe dưới lầu vang lên tiếng xe ô tô chạy đi cùng với lời khen ngợi của cha mẹ dành cho Vương Phi Tử, Vương Tiểu Mạt rốt cục không còn tâm trạng thổi lên còi nữa. Bảy tuổi Vương Tiểu Mạt cảm thấy không hiểu ưu thương.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chị Gái Yêu Tôi
Quyển 1 - Chương 19: Ê ẩm, ngọt ngào
Quyển 1 - Chương 19: Ê ẩm, ngọt ngào