Trên Tv lúc này đang phát về sự kiện Nam Hải.
Vương Quốc Hoa cảm thấy như mình bị sét đánh, chuyện này tạo thành ảnh hưởng lớn đối với ngoại giao Trung Mỹ. Quan hệ Trung Mỹ mấy năm gần đây phát triển nhưng vì vụ việc này đã tạo ra thụt lùi nghiêm trọng.
Có một vấn đề là Vương Quốc Hoa nhớ chuyện xảy ra vào mùa hè thì phải, sao bây giờ lại xảy ra sai khác về thời gian chứ?
Nghiêm Giai Ngọc làm ở tập đoàn Mỹ, việc này có thể ảnh hưởng đến hạng mục cải tạo hồ Hóa tử không?
- Nước Mỹ đáng chết.
Thang Tân Hoa đầy tức giận mắng, Vương Quốc Hoa lại không kích động như vậy, giữa các nước lớn với nhau không phải mắng một hai câu là giải quyết được vấn đề.
Xem Tv một lát, Vương Quốc Hoa lạnh nhạt nói.
- Đi làm việc đi, không thể vì người ta ức hiếp mình mà dừng công việc, việc này không đến lượt chúng ta quan tâm.
Thái độ của Vương Quốc Hoa làm Thang Tân Hoa rất bất ngờ. Y cảm thấy Vương Quốc Hoa quá bình tĩnh, khác hẳn một người dân Trung Quốc bình thường kế hoạch xem tin này.
Y đâu biết Vương Quốc Hoa bây giờ đang nghĩ với thân phận của mình thì bất cứ một câu bất mãn nào cũng không thể tùy tiện nói ra. Quốc gia đang phát triển trong giai đoạn nhanh chóng, lời nói này sẽ ảnh hưởng nhiều đến sự phát triển kinh tế của đất nước. Kinh tế mà trì trệ thì nhiều mâu thuẫn xã hội sẽ lộ ra, hơn nữa còn lộ ra với phương thức khá kịch liệt.
Là một bí thư thị ủy, làm như thế nào để tránh mâu thuẫn xã hội kích phát mới là vấn đề Vương Quốc Hoa cần suy nghĩ. Có thể nói hầu hết mâu thuẫn xã hội của một quốc gia đều là do cơ quan công quyền làm không tốt, hiện tượng này có từ xưa đến nay.
……
Do chuyện của Thiết Châu được đưa lên báo, Vương Quốc Hoa phải lên tỉnh một chuyến. Tuy tỉnh ủy, ủy ban tỉnh không có phản ứng gì nhưng hắn phải tranh thủ sự chủ động, hắn nếu không làm gì nhất định sẽ bị ý kiến.
Lần lên tỉnh này Vương Quốc Hoa chỉ dẫn theo Thang Tân Hoa và lái xe. Xe lên tới tỉnh đã gần hết giờ làm ban chiều. Vương Quốc Hoa vào khách sạn nghỉ một chút rồi liên lạc với Mã Dược Đông, Mã Dược Đông đồng ý hắn mới xuất phát.
Trong văn phòng của Mã Dược Đông như thiếu thứ gì đó, Vương Quốc Hoa biết nguyên nhân vì vậy lúc báo cáo càng thêm cung kính. Mã Dược Đông bảo hắn ngồi hắn cũng không ngồi, hắn đứng báo cáo.
- Bí thư Mã, tôi đến kiểm điểm với tỉnh ủy, tôi không làm tốt công việc…
Mã Dược Đông nhìn Vương Quốc Hoa với vẻ bất ngờ một lát mới cười nói.
- Cậu đúng là dám gánh chịu trách nhiệm.
Vương Quốc Hoa không đáp lời, Mã Dược Đông nói tiếp.
- Chuyện này tỉnh ủy tin thị ủy Thiết Châu có thể xử lý tốt, cũng tin cậu sẽ xử lý tốt. Đương nhiên Thiết Châu cần phải có hành động để cứu vãn ảnh hưởng.
Vương Quốc Hoa nói.
- thị ủy đã tổ chức hội nghị thường vụ chuyên môn thảo luận vấn đề này. Qua nghiên cứu nhất trí cho rằng vấn đề này cần không ngừng chỉnh đốn, phải hình thành cơ chế giám sát hữu hiệu. Còn cơ chế cụ thể thì thị ủy còn đang nghiên cứu, thảo luận.
Nghe vậy Mã Dược Đông cười lạnh một tiếng nói.
- Định nghiên cứu trong bao lâu?
Mã Dược Đông sắp đi, đối với một người như Vương Quốc Hoa thì chỉ cần kéo dài thời gian một chút là được. Nói cách khác Mã Dược Đông đang nói với Vương Quốc Hoa là cậu chắc biết tôi sẽ đi, có phải là cảm thấy tôi không quản được cậu nữa không? Càng là sắp rời khỏi trung tâm quyền lực, Mã Dược Đông càng mẫn cảm, luôn nghĩ chuyện theo hướng xấu.
Vương Quốc Hoa có thể hiểu tâm trạng bây giờ của Mã Dược Đông. Hắn rất dứt khoát nói.
- Khoảng hai ba ngày là thị ủy sẽ đưa ra tài liệu bằng văn bản rồi tổ chức hội nghị chấp hành.
- Ồ, hai ba ngày.
Mã Dược Đông được một giải thích coi như hài lòng, chút oán khí rất nhanh nguội đi.
- Đúng, chuyện này về tôi sẽ thúc giục mau chóng chấp hành, đồng thời cũng báo cáo nội dung chi tiết với tỉnh ủy.
Vương Quốc Hoa rất cung kính nói làm Mã Dược Đông có chút tò mò.
- Sao, cậu còn định phổ biến trong toàn tỉnh?
Lời này mang ý giễu cợt cùng cả ý tự giễu, ai nghĩ Vương Quốc Hoa lại nghiêm túc nói.
- Thiết Châu đã xác định sẽ chấp hành chế độ giám sát này, về phần tỉnh ủy có tán thành ủng hộ hay không thì lại là một chuyện.
Mã Dược Đông thu nụ cười thay vào đó là vẻ nghiêm túc, ánh mắt cũng có biến hoá, từ lạnh nhạt biến thành nhìn chằm chằm. Vương Quốc Hoa rất bình tĩnh đối diện với ánh mắt đó của lãnh đạo.
- Cậu nói ý tưởng của mình cho tôi xem?
Mã Dược Đông thu ánh mắt lại cúi đầu nhìn điếu thuốc.
- Suy nghĩ của tôi rất đơn giản, tiến hành từ hai điểm. Thứ nhất là dự toán và kiểm toán, từng quý sẽ tiến hành dự toán chi tiêu, qua thẩm định mới được phê duyệt. thực tế trong quá trình có ngành vươt toán không đưa ra được giải thích hợp lý hoặc không qua được bên thẩm định thì lãnh đạo ngành đó sẽ không thích hợp đứng trên cương vị. Thứ hai là thành lập cơ chế tố cáo, quần chúng hoặc truyền thông phát hiện hiện tượng cùng loại đều có thể báo qua đường dây nóng, ngành liên quan điều tra là thật sẽ nghiêm túc xử lý …
Cách, chén trà trong tay Mã Dược Đông rơi xuống bàn, y vừa nãy còn mỉm cười chuẩn bị mở cốc ra uống bây giờ lại giật mình vì lời này, y rất khó tin nhìn Vương Quốc Hoa.
Vấn đề thứ nhất còn đỡ, vấn đề phía sau nếu thật sự phổ biến thì không phải là đứng đối diện với toàn thể quan chức sao? Câu này Mã Dược Đông sẽ không nói thẳng. Y dừng một lát mới lạnh nhạt nói.
- Quốc Hoa, người trẻ có nhiệt tình là tốt nhưng làm việc gì cũng phải suy nghĩ thật kỹ rồi hãy làm.
Vương Quốc Hoa quả nhiên thuận thế nói theo.
- Đây chỉ là chút suy nghĩ của tôi, phương án cuối cùng vẫn phải mong lãnh đạo tỉnh ủy chỉ bảo.
Mã Dược Đông không nhịn được cười thành tiếng.
- Quốc Hoa, không đơn giản.
Vương Quốc Hoa cười nói.
- Tôi biết nóng lòng không ăn được đậu nóng, thực ra nhiều chuyện ngài không phải không thấy chỉ là tích tệ quá sâu không tiện động tới. Vì thế trong lòng tôi tuy có suy nghĩ nhưng vẫn có nhiều băn khoăn.
Mã Dược Đông thở dài một tiếng nói.
- Rất nhiều vấn đề mặc dù nhìn thấy nhưng tạm thời chỉ có thể không động đến. Chúng ta phải đẩy mạnh cải cách bởi vì không như vậy Trung Quốc sẽ đi chậm hơn thế giới, nhưng trong quá trình cải cách có nhiều chế độ không hoàn thiện. Rất nhiều vấn đề cũ trước đây chưa được giải quyết hoàn toàn mà đã tiến hành cải cách…
Mã Dược Đông nói rất nặng nề, Vương Quốc Hoa lần đầu nghe lãnh đạo cấp này nói như vậy. Hắn thầm nghĩ có lẽ Mã Dược Đông cảm thấy sẽ đi xuống nên nói chuyện ít e dè hơn.
Mã Dược Đông nói tiếp.
- Quốc Hoa, cậu có thể nghĩ được như vậy, tôi rất vui. Tôi nói như vậy với cậu chủ yếu là mong đợi vào người trẻ như các cậu. Tôi tin cậu sẽ không làm tôi thất vọng.
…
Ra khỏi chỗ Mã Dược Đông, Vương Quốc Hoa cúng có thu hoạch không nhỏ. Mã Dược Đông tỏ vẻ tin tưởng thị ủy Thiết Châu, đây là một tín hiệu. Tỉnh ủy sẽ không có hành vi gì với vụ việc Thiết Châu bị đưa lên báo. Đương nhiên Thiết Châu cũng cần tranh thủ chủ động giảm trừ ảnh hưởng. Về phần ai làm ra việc này giờ cũng không quan trọng.
Đương nhiên tai họa ngầm vẫn còn tồn tại.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phù Diêu
Chương 688: Mâu thuẫn
Chương 688: Mâu thuẫn