Editor: Hương Vũ
Khâu Minh Thông trở lại trong phòng, nằm ở trên giường thật lâu cũng không thể bình tĩnh. Tại sao Ninh nhi có thể thích Hàn Thiếu Quân? Hàn Thiếu Quân người này lòng dạ có chút nhỏ mọn không nói, với gia thế của hắn ta cũng không thể cưới Ninh nhi làm chính thê, về sau thê thiếp lại càng nhiều. Ninh nhi làm sao lại thích tên kia, rõ ràng hắn tốt hơn. . . . . .
Nghĩ tới đây, Khâu Minh Thông chợt dừng lại, tại sao hắn có thể có loại tâm tư này? Ổn định lại tâm trí Khâu Minh Thông cẩn thận suy nghĩ, hình như thật lâu trước kia hắn đã có loại tâm tư này rồi. Phàm là người có ý định với Ninh nhi, khi bọn họ muốn tiếp cận Ninh nhi tất cả đều bị hắn dọa chạy. Có lần cha nương không có ở nhà có một bà mai tới cửa cầu hôn cho Đại công tử của tiệm gạo Lương gia, cũng bị hắn tìm một lý do không làm ảnh hưởng đến thanh danh của Ninh nhi để cự tuyệt. Phải biết, công tử Lương gia ngoại trừ quá thành thật, cái khác cũng không có gì không tốt. Còn có một lần một đồng học của hắn hỏi thăm Ninh nhi, cũng bị hắn tìm một cái cớ đuổi đi, người nọ nhân phẩm cũng rất tốt.
Những thứ này, là chuyện một ca ca nên làm sao? Ca ca, không phải hi vọng muội muội có thể gả cho một người tốt sao? Khâu Minh Thông chợt ngồi dậy từ trên giường, hắn hình như đã hiểu mình tại sao làm như vậy. Hắn, thích Ninh nhi, không phải cái loại thích dành cho muội muội này, mà là xem nàng như một cô nương hắn thích. Hắn cũng không rõ là bắt đầu từ lúc nào, có lẽ là khi ở ngoài Hoàng thành nàng gọi hắn là phu quân, hay là sớm hơn trước đó?
Hắn thích Ninh nhi, giờ khắc này hắn rốt cuộc đã rõ trái tim của mình. Ngay sau đó lại nghĩ đến, hắn biết thì như thế nào, ở trong mắt Ninh nhi hắn chỉ là ca ca, hơn nữa Ninh nhi còn thích Hàn Thiếu Quân. Đến lúc này, hắn có thể làm cái gì? Thở dài, quyết định dấu phần tâm tư này trong đáy lòng. Cố gắng trở nên mạnh mẽ, khiến Hàn Thiếu Quân cưới Ninh nhi làm chính thê và không dám nạp các cô nương khác làm thiếp.
Ai ngờ mới sau hai ngày Khâu Minh Thông đưa ra quyết định này, tin tức Hàn gia và Khương gia nghị hôn đã truyền khắp Hoàng thành. Vốn là hai gia tộc lớn ở Hoàng thành, hai nhà nghị hôn, dĩ nhiên làm nhiều người ở Hoàng Thành hiếu kỳ. Khương gia là nhà mẫu thân của tiên hoàng, Hàn Thêm của Hàn gia lại là thần tử tiên hoàng tin tưởng nhất, hai nhà ở trong triều đều có người có địa vị, hai nhà này nếu đính hôn cũng được xem là một đại sự ở Hoàng Thành. Cho nên, chuyện này mới có một chút manh mối, rất nhanh liền truyền khắp Hoàng thành. Nhưng chỉ có Khâu Tiểu Ninh biết, tin tức sở dĩ truyền đi nhanh như vậy, cùng với việc Khương gia cầm bạc cho người tung tin có không ít quan hệ.
Chỉ là sau này Khương gia lại cũng hối hận muốn chết, bởi vì bây giờ Hoàng thượng căn bản cũng không tin tưởng Hàn gia, khách quan mà nói thì do Hoàng thượng biết Hàn gia đã nhiều lần làm việc ác. Cho nên sau này Hàn Thiếu Quân dùng mọi thủ đoạn đoạt được quyền lợi, mặc dù kiếp trước nàng không thể tận mắt thấy Hàn gia xuống dốc, nhưng nàng biết Hàn gia xuống dốc cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn. Một tổ mẫu độc ác, một Hàn Thêm ái thiếp diệt thê, lại thêm một Hàn Thiếu Quân dùng mọi thủ đoạn, Hàn gia không xuống dốc thì chính là Hoàng thượng quá ngu ngốc.
Khâu Minh Thông vừa nghe tin tức này, vội chạy về Khâu gia, nhìn thấy Khâu Tiểu Ninh liền hỏi: "Ninh nhi, muội không sao chứ!" Ninh nhi hiện tại nhất định rất khổ sở, mặc kệ là ai, người mình thích muốn cùng người khác thành thân đều sẽ đau lòng.
"Không có việc gì, Ninh nhi có thể có chuyện gì?" Khâu Tiểu Ninh bị Khâu Minh Thông hỏi có chút mờ mịt, nàng rất tốt có thể có chuyện gì được?
"Nhưng là, Hàn Thiếu Quân hắn. . . . . ." Ninh nhi không phải là đang cố kiên cường đi! Cái ý niệm này khiến Khâu Minh Thông ghen tỵ phát cuồng, rất muốn ôm Khâu Tiểu Ninh vào trong ngực, nói với nàng hắn thích nàng. Nhưng lý trí lại làm cho hắn biết, hắn không thể làm như vậy, sẽ dọa Ninh nhi sợ.
Lời nói của Khâu Minh Thông làm cho Khâu Tiểu Ninh càng nghi ngờ hơn, Hàn Thiếu Quân liên quan gì tới nàng? Nỗ lực suy nghĩ một lát, Khâu Tiểu Ninh có chút buồn cười nhìn về phía Khâu Minh Thông, ca ca sẽ không nghĩ người trong lòng nàng là Hàn Thiếu Quân chứ? Càng nghĩ càng thấy có thể, ca ca nếu không thích nàng, để cho hắn vì nàng khổ sở một chút cũng tốt, Khâu Tiểu Ninh hơi tức giận nghĩ. Trong tiếng cười có bi thương nhìn về phía Khâu Minh Thông: "Ca ca, Ninh nhi thật sự không sao, huynh không phải lo lắng, huynh lo đọc sách thật tốt đi!"
Vừa nhìn nét mặt kia của Khâu Tiểu Ninh, Khâu Minh Thông thế nào cũng không tin muội muội không có việc gì, nhưng trừ gấp gáp hắn chuyện gì cũng không làm được. Thấy sắc mặt Khâu Minh Thông nóng nảy, Khâu Tiểu Ninh có chút hối hận, nhưng lời đã ra miệng, nàng làm sao có thể thu hồi?
La gia, Vương thị hung hăng giữ hai tay La Tiểu Lệ, mắng: "Đồ không biết xấu hổ, dám làm ra chuyện mất mặt như vậy, cút ngay cho ta, cút khỏi Vương gia đi. . . . . ." Vương thị tát hai cái vẫn chưa hết giận, giơ tay kéo quần áo và tóc tai La Tiểu Lệ.
La Tiểu Lệ ngơ ngác ngồi ở trên giường mặc cho Vương thị đánh mắng, chính nàng cũng sợ ngây người, hắn rõ ràng nói muốn lấy nàng làm vợ, tại sao vào lúc này lại đổi ý? Vương thị đánh mắng nửa ngày người cũng mệt mỏi, nhìn dáng vẻ ngơ ngác của La Tiểu Lệ, đặt mông ngồi xuống đất, vừa khóc vừa la: "Số ta sao lại khổ như vậy, làm sao lại sinh ra một nữ nhi ngu ngốc như ngươi. . . . . . Ta sớm đã nói với ngươi Chu công tử kia không phải là người tốt, ngươi không nghe ta, còn đem thân thể của mình cho hắn. . . . . . Ngươi nghĩ giờ phải làm thế nào? Nghiệt chủng trong bụng ngươi phải làm sao? Ngươi nói, ngươi nói đi. . . . . ." Bà tân tân khổ khổ nuôi lớn khuê nữ, cứ như vậy để cho người ta chà đạp( người nào chà đạp người nào còn không nhất định đâu), còn mang thai nghiệt chủng, nếu truyền ra ngoài bà làm sao gặp người, con trai bảo bối của bà đi đâu kiếm nàng dâu?
"Đến Chu phủ, chúng ta náo loạn một trận, cũng không tin Chu gia dám không chịu trách nhiệm. . . . . ." Vương thị dừng khóc, quyết định mang theo La Tiểu Lệ đến Chu gia đòi công đạo, bà cũng không tin trên đời này không có thiên lý.
La Tiểu Lệ vội vàng kéo bà, cầu khẩn nói: "Nương, không...không nên đi, bọn họ nhà lớn nghiệp lớn sẽ giết chết nhà của chúng ta. . . . . . Ô ô. . . . . . Nương đừng đi. . . . . ." La Tiểu Lệ nào dám nói, ban đầu là nàng quyến rũ Chu công tử. Khi nàng phát hiện mình mang thai phải đi tìm Chu công tử, lúc ấy liền bị Chu công tử nhục nhã một hồi, còn uy hiếp nàng nếu dám mang đứa nhỏ trong bụng đến Chu gia sẽ khiến cho nàng sống không bằng chết.
"Không đi. . . . . ." Vương thị nghe xong lời này, hét lên một tiếng mới ngừng lại, nhỏ giọng nói: "Không đi, nghiệt chủng trong bụng ngươi phải làm thế nào? Không thể bỏ đi, ngươi phải sinh nó ra, ngươi dự định làm sao bây giờ? A. . . . . . Sinh ở La gia, ngươi không cần mặt mũi nhưng ta còn muốn, ta không thể mất mặt." Nhớ tới những năm trước đây có một cô nương chưa cưới đã mang thai, cô nương đó bị buộc chết không nói, người nhà nàng đến bây giờ đi đâu cũng có người đâm thọt sau lưng. Hơn nữa, thường ngày bà chửi người khác cũng là những lời độc ác nhất, nếu nhà bà xảy ra chuyện gì người khác còn không trả thù lại sao! Không được, bà tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện như vậy.
Nghe Vương thị nói, bản thân La Tiểu Lệ cũng mờ mịt, nàng nên làm cái gì? Có nghiệt chủng trong bụng nàng muốn gả vào nhà phú quý đã là không thể nào, đừng nói nhà phú quý ngay cả gia đình bình người thường cũng sẽ không cưới nàng. Nghiệt chủng trong bụng của nàng chính là cố tình tới chống đối nàng, bởi vì nguyên nhân của thân thể nàng vẫn không thể bỏ đi. Sớm biết sẽ nghiêm trọng như vậy, ban đầu cũng không quyến rũ Chu công tử rồi, nhưng bây giờ nói gì thì cũng đã trễ. Nếu chuyện này truyền đi, đời này của nàng xem như xong rồi. . . . . .
Vương thị dù sao cũng là người đã trải qua không ít chuyện, nhanh chóng bình tĩnh lại: "Nếu họ Chu không cưới ngươi, chúng ta liền tìm cha khác cho đứa nhỏ trong bụng. Đứa bé trong bụng ngươi mới hơn một tháng, chỉ cần nghĩ biện pháp chận lại miệng đại phu, ai mà biết ngươi có bầu. Cẩu tử bán thịt heo đầu đường không phải thích ngươi sao? Ngươi và hắn ngủ một giấc, qua một tháng ngươi nói với hắn ngươi mang thai, ngươi xem hắn còn không vui mừng đem đồ tới cưới ngươi. Đúng, cứ làm như thế. . . . . ." Vô luận như thế nào, tuyệt không thể để chuyện này truyền đi làm hư danh tiếng La gia.
Nghĩ đến cẩu tử béo mập kia, La Tiểu Lệ lại cảm thấy có chút ghê tởm. Mặc dù nàng không thể gả cho gia đình quý nhân, nhưng nàng cũng tuyệt đối không gả cho một người thô tục như vậy, trong đầu đột nhiên nghĩ đến Khâu Minh Thông. Đúng vậy, Khâu Minh Thông có thể so với người nọ tốt hơn gấp một vạn lần, coi như hắn không đậu Trạng Nguyên, thì thi đỗ Tiến Sĩ làm một chức quan nhỏ cũng đủ để người khác hâm mộ rồi.
Tâm tư nổi lên, La Tiểu Lệ lôi kéo Vương thị nói: "Nương, nữ nhi thấy cẩu tử đã muốn nôn, hắn một người bán thịt heo cũng không kiếm ra bạc. Nương xem Khâu Minh Trí được không? Hắn cũng rất thích con, nếu không chúng ta chọn hắn đi! Nương giúp con đến Khâu gia, đến lúc đó con có thể biết bí mật làm bánh bao hấp của nhà bọn họ tại sao làm tốt như vậy, con trở lại nói cho nương, việc buôn bán của nhà chúng ta không phải tốt hơn sao? Đến lúc đó nương có thể kiếm nhiều bạc cho ca ca cưới vợ rồi." Nương nhất định sẽ đồng ý, bởi vì trong lòng bà cũng chỉ quan tâm đến đại ca. Vì vậy nàng không nói là Khâu Minh Thông bởi vì biết nương sẽ không giúp nàng, trong lòng nương nghĩ người đọc sách là thông minh nhất, bà nhất định cho là mình không lừa được người đọc sách. Nhưng Khâu Minh Trí sẽ không giống, so với tên bán thịt heo kia còn ngu hơn.
Quả nhiên, giống như La Tiểu Lệ nghĩ, sau khi Vương thị suy tính gật đầu một cái: "Cũng được, nhưng ngươi phải cẩn thận một chút, ngàn vạn đừng để cho ca ca hắn phát hiện ra, nếu không chúng ta sẽ không lừa được. Để tránh cho hắn phát hiện ra chuyện ngươi không phải là xử nữ, trước tiên ngươi cho hắn uống nhiều rượu chút, nương đi lấy xuân dược cho ngươi bỏ vào trong rượu, ngươi chuẩn bị ít máu gà nhỏ lên trên giường của hắn, đảm bảo hắn không phát hiện được bất cứ thứ gì. Chỉ là, ngươi đến lúc đó cũng đừng quên chuyện ngươi đã đồng ý." Tiểu tử Khâu Minh Trí kia hai ngày trước còn đến nhà bọn họ tìm tiểu Lệ, ở trong đầu của Vương thị Khâu Minh Trí và cẩu tử đều giống nhau, đều là thích nữ nhi của bà, mà Khâu Minh Trí đối với bà càng có lợi hơn, vốn không ngờ đến La Tiểu Lệ chính là nhắm vào Khâu Minh Thông.
Vương thị vừa nói ra lời này, La Tiểu Lệ đè xuống vui mừng, bình tĩnh gật đầu một cái. Vương thị giao phó mấy câu rồi rời đi, sau khi Vương thị đi La Tiểu Lệ sờ sờ bụng bằng phẳng, thoáng qua tia tối tăm trong mắt, chỉ cần ta thuận lợi gả cho Khâu Minh Thông ta nhất định sẽ đối với ngươi thật tốt. La Tiểu Lệ ta, cho dù không phải quý phụ nhân, tuyệt đối cũng không phải là một người đàn bà thô tục bị người khinh bỉ. Khâu Minh Thông, ngươi không phải là không để ý đến ta sao? Thêm chút thời gian nữa ngươi không thể không lấy ta rồi. Đến lúc đó Khâu Tiểu Ninh phải gọi nàng là đại tẩu, trưởng tẩu như mẹ, khi đó sẽ dụ dỗ Viên thị, hôn sự của nha đầu ngốc Khâu Tiểu Ninh này còn không phải là mặc nàng khó dễ. Nghĩ tới những thứ này, La Tiểu Lệ đột nhiên cảm thấy tất cả đều trở nên tốt đẹp, ngay cả nghiệt chủng trong bụng xem ra cũng không còn chán ghét như vậy nữa.
Khâu Minh Thông liên tục hắt xì mấy cái, trong lòng đột nhiên thoáng qua dự cảm xấu.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thê Tử Ngốc
Chương 30
Chương 30