Editor: Hương Vũ
Hai ngày nay, La Tiểu Lệ giống như uống nhầm thuốc, ngày ngày chạy đến Khâu gia, ngoài sáng trong tối tạo quan hệ với Khâu Tiểu Ninh. Chỉ là trong nhà hai ngày nay Khâu Tiểu Ninh là đầu bếp, buôn bán tốt hơn, khách nhiều hơn không ít, Khâu Tiểu Ninh loay hoay bận rộn cũng không còn thời gian để ý đến nàng. Mà La tiểu Lệ, bình thường lúc người khác bận tối mày tối mặt, chạy vào trong phòng Khâu Minh Thông, chỗ này xem một chút chỗ kia xem một chút, không sai biệt lắm nhìn hết mọi nơi, đợi một cơ hội.
Thời gian, rất nhanh đã đến ngày ba tháng ba. Hôm nay, là ngày nghỉ của cả Hoàng triều Hiên Viên, mọi người không phải làm bất cứ việc gì chỉ xum họp chung một chỗ ăn cơm nói chuyện phiếm. Mà ngày này, Khâu gia trừ Khâu Minh Thông muốn đọc sách những người khác đều đi tụ hội.
La Tiểu Lệ thấy người của Khâu gia rời đi, không tới một canh giờ sau xách theo rượu và thức ăn vào Khâu gia. Đi vào khép hờ cửa chính lại, tim đập như sấm đi tới phòng của Khâu Minh Thông. Thấy hắn ngồi bên cạnh án thư chăm chú đọc sách trong tay, ánh sáng mặt trời chiếu trên người hắn cảm thấy hắn thật tuấn tú đến không tưởng, toàn thân phát ra khí chất nho nhã làm cho người khác muốn đến gần. La Tiểu Lệ áp chế tim đập không ngừng, đi vào: "Minh Thông ca ca, Ninh nhi bảo ta đưa cho huynh chút rượu và thức ăn, huynh ăn một ít đừng để mệt nhọc." Lúc nàng nói chuyện thật bình tĩnh, bình tĩnh khiến Khâu Minh Thông không có nghi ngờ. Nói xong, liền đem rượu và thức ăn đặt lên trên bàn.
Khâu Minh Thông để sách xuống, nhìn nàng một cái: "Làm phiền, cám ơn."
"Không có gì? Có thể giúp Minh Thông ca ca Lệ Nhi thật vui mừng, Minh Thông ca ca huynh từ từ ăn, Lệ Nhi đi trước." Nói xong, cũng không lưu lại đã lui ra khỏi phòng, vừa ra ngoài đã núp ở một chỗ khuất ngoài cửa, chờ dược tính phát tác.
Tâm tư Khâu Minh Thông bị rượu và món ăn trên bàn làm rối loạn, khó được Ninh nhi lúc này còn có thể nhớ hắn. Hai ngày nay hắn vẫn nghi ngờ, Ninh nhi nếu thích Hàn Thiếu Quân, tại sao còn đối tốt với ca ca nàng như vậy? Y phục và hà bao của hắn tất cả đều là Ninh nhi chuẩn bị. Cho đến khi nghe được câu nói của nhị đệ, ca, ta thế nào cảm giác ngươi và Hàn thiếu gia chẳng những tuổi không kém nhiều, thân hình cũng không khác mấy a! Khi đó hắn mới đột nhiên hiểu, Ninh nhi xem hắn thành thế thân của Hàn Thiếu Quân rồi. Biết sự thật này, Khâu Minh Thông vô cùng khổ sở, hắn đối với Ninh nhi tốt như vậy, Ninh nhi cư nhiên lại coi hắn như thế thân.
Vào lúc này thấy rượu, Khâu Minh Thông liền nghĩ tới chuyện thế thân. Cũng không suy nghĩ tiếp, bưng rượu lên mạnh mẽ uống vào trong miệng, hắn nghĩ, chỉ cần hắn say có phải sẽ không còn đau lòng hay không? Một bầu rượu, rất nhanh đã bị Khâu Minh Thông uống hết. Vốn cũng không thường uống rượu Khâu Minh Thông có chút say, lắc lắc đầu vẫn không hết cảm giác choáng váng, Khâu Minh Thông lảo đảo chuẩn bị lên giường nằm một lát.
Hắn mới vừa nằm xuống, La Tiểu Lệ vẫn len lén quan sát bên ngoài thấy xuân dược phát tác, đỏ mặt đi vào phòng của Khâu Minh Thông chậm rãi đóng cửa lại. Đi tới bên cạnh Khâu Minh Thông, nhìn Khâu Minh Thông bởi vì uống rượu mà trên mặt hồng hồng, La Tiểu Lệ xấu hổ cúi đầu muốn hôn hắn một cái. Ai ngờ mới vừa đến gần Khâu Minh Thông đột nhiên mở mắt ra, dọa La Tiểu Lệ giật mình: "Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . ."
Hai mắt Khâu Minh Thông mơ màng nhìn về phía La Tiểu Lệ, kêu lên: "Ninh nhi. . . . . . Ninh nhi. . . . . ." Ninh nhi, tại sao làm ca ca đau lòng như vậy? Vươn tay, ôm "Khâu Tiểu Ninh" vào trong ngực, hắn muốn nói với Ninh nhi hắn thích nàng. Vùi đầu trên bả vai "Khâu Tiểu Ninh", giống như một đứa bé nói: "Thích. . . . . . Thích. . . . . ." Đột nhiên, Khâu Minh Thông rất dùng sức đẩy La Tiểu Lệ ra, trong miệng còn hét lên: "Không phải. . . . . . Không phải. . . . . . Ninh nhi. . . . . . trên người Ninh nhi không thúi. . . . . . Thúi . . . . . ."
Kêu to vẫn không thể phát tiết sự phẫn nộ của hắn, lảo đảo bò dậy từ trên giường dừng ở chỗ La Tiểu Lệ ngã xuống, chu miệng lên lầm bầm hô: "Không phải Ninh nhi. . . . . . Gạt ta. . . . . . Người xấu. . . . . . Người xấu. . . . . ." Vừa nói, chân đá từng cái lên người La Tiểu Lệ, mặc dù uống rượu vào sức lực không lớn, nhưng chung quy cũng là người trưởng thành đá lên trên người không thể nào không đau.
Lúc La Tiểu Lệ bị Khâu Minh Thông đẩy ngã xuống đất, đã cảm thấy hơi đau bụng, vào lúc này bị Khâu Minh Thông đá bụng càng đau hơn, mơ hồ cảm giác thấy có máu chảy ra. Cắn răng, La Tiểu Lệ cật lực bò dậy từ dưới đất, giống như trốn chạy khỏi phòng của Khâu Minh Thông. Bảo vệ tính mạng quan trọng hơn, ai tới nói cho nàng biết tại sao Khâu Minh Thông uống rượu say lại như đứa bé không nói, còn có thể đánh người!
Khâu Tiểu Ninh xách theo hộp đựng thức ăn xa xa liền nhìn thấy có người rời đi cửa lớn nhà nàng, cho là trong nhà có trộm. Vội chạy vào nhà, trong ngoài đều kiểm tra hết lượt, hình như cũng không có mất thứ gì? Lúc này mới yên tâm xách theo hộp đựng thức ăn đi vào phòng Khâu Minh Thông, trong lòng còn lo lắng, không biết ca ca có đói bụng không. Mới vừa vào cửa, liền bị người ôm vào trong ngực, Khâu Tiểu Ninh sợ hết hồn phục hồi lại tinh thần vội giãy giụa, nhưng người ôm nàng sức lực quá lớn nàng căn bản là không nhúc nhích được.
Đang lúc nàng hoang mang sợ hãi, âm thanh Khâu Minh Thông nhẹ nhàng tố cáo: "Ninh nhi. . . . . . Mới vừa có người giả trang nàng. . . . . . Gạt ta. . . . . ." Đây mới đúng là Ninh nhi, hắn sẽ không nhận lầm.
Âm thanh này, là ca ca? Ổn định lại tâm trạng ngửi thấy mùi vị trên người đang ôm nàng, đúng là ca ca. Nhưng là, ca ca đây là thế nào? Sao lại giống như một đứa bé? "Ca ca, ngươi làm sao vậy?" Trên người ca ca còn mang theo mùi rượu, chẳng lẽ là uống say? Nhưng hắn lấy rượu ở đâu ra? Ánh mắt của Khâu Tiểu Ninh, chuyển tới rượu và thức ăn trên bàn, nghĩ đến bóng người vừa đi ra có chút hiểu là chuyện gì xảy ra. Hoàn hảo ca ca không trúng kế, bằng không. . . . . .
"Ninh nhi. . . . . . Ta nóng. . . . . ." Khâu Minh Thông cảm giác toàn thân mình giống như lửa đốt tựa, chỉ muốn đem người trong ngực ôm chặt hơn chút, muốn đem nàng áp sát vào trong thân thể mình, hình như chỉ có làm như thế mới có thể làm cho trên người hắn bớt nóng.
Khâu Tiểu Ninh ngẩn ngơ có chút không quen Khâu Minh Thông nhỏ nhẹ nói chuyện với nàng, một lát sau mới nhớ tới Khâu Minh Thông nói hắn nóng, đẩy Khâu Minh Thông: "Ca ca, buông tay, Ninh nhi rót nước cho ngươi." Chắc là uống chút trà sẽ bớt nóng.
"Không thả, không thả. . . . . ." Khâu Minh Thông lắc đầu một cái, ôm Khâu Tiểu Ninh càng chặt hơn, hắn biết, buông Ninh nhi ra hắn nhất định càng nóng hơn, phải ôm Ninh nhi mới đúng.
Giống như bị Khâu Minh Thông lây bệnh, Khâu Tiểu Ninh cũng cảm thấy nóng hơn, ca ca nếu cứ tiếp tục ôm nàng như vậy nàng cảm thấy mình sắp nổi điên. Tựa như dỗ đứa bé vỗ vỗ lưng Khâu Minh Thông, nhẹ nhàng lên tiếng nói: "Ngoan, mau buông Ninh nhi ra, nếu không Ninh nhi sẽ hóa bươm bướm bay đi, cũng không để ý tới huynh nữa." Ca ca nói chuyện giống như đứa bé, dùng chiêu này chắc là có tác dụng đi!
Khâu Tiểu Ninh cảm thấy Khâu Minh Thông cương cứng một chút, mới chậm rãi buông nàng ra. Ngẩng đầu, liền nhìn thấy Khâu Minh Thông uất ức cắn môi, như tiểu tức phụ bị khi dễ. Thấy Khâu Tiểu Ninh nhìn hắn, nước mắt lưng tròng nói: "Ta buông ra Ninh nhi rồi, không cho Ninh nhi đi, không được làm cho ta khổ sở, không được thích Hàn Thiếu Quân, không được coi ta như thế thân. . . . . ."
Đây là có chuyện gì? Khâu Tiểu Ninh không hiểu ra sao, chỉ là cái bộ dáng này của ca ca thật sự rất đáng yêu, không ngờ khuôn mặt tuấn tú của ca ca cũng có thể trở nên đáng yêu như thế. Khâu Tiểu Ninh thấy rất thích, vươn tay nhéo mặt của Khâu Minh Thông, mới đi đến bên cạnh bàn rót trà cho hắn. Khâu Minh Thông đứng tại chỗ, che mặt chỗ bị Khâu Tiểu Ninh bóp qua, trên mặt tố cáo nhìn nàng.
Khâu Tiểu Ninh buồn cười nhìn hắn, bưng nước đến trước mặt hắn: "Tử Hằng, uống nước sẽ không nóng." Bộ dáng này của ca ca nàng không có cách nào gọi hắn là ca ca, không thể gọi tên, liền gọi tên tự của hắn đi! Nàng chưa bao giờ kêu như vậy.
Như người bạn nhỏ nghe lời, ngoan ngoãn nhận lấy nước trong tay Khâu Tiểu Ninh uống xuống. Uống hết nước, mặt khéo léo lên tiếng: "Ninh nhi, ta ngoan. . . . . . Nàng có phải sẽ không không để ý tới ta. . . . . . Không thể. . . . . ." Tử Hằng, hắn biết Ninh nhi là đang gọi hắn, Phu Tử nói Tử Hằng là tên tự của hắn, chỉ có người thân cận mới có thể gọi.
"Ừ, chắc chắn để ý đến ngươi." Khâu Tiểu Ninh trả lời một tiếng, thấy mặt của Khâu Minh Thông càng ngày càng đỏ, vươn tay nhẹ nhàng chạm vào thấy so với vừa rồi lúc nàng bóp hắn còn nóng hơn. Ca ca chỉ uống rượu, mặt cũng không đến nổi hồng thành ra như vậy đi! "Tử Hằng, huynh mới vừa uống cái gì?"
"Không biết, cay, thật là khó uống..., ta về sau sẽ không uống." Khâu Minh Thông vừa nói, vừa vươn tay kéo y phục trên người. Ninh nhi nói uống qua nước sẽ không nóng, tại sao hắn càng ngày càng nóng hơn, Ninh nhi gạt người vẫn là ôm nàng sẽ mát hơn.
"Vậy hẳn là rượu, nhưng ca ca làm sao lại nóng như vậy?" Khâu Tiểu Ninh thật nhỏ lẩm bẩm nói, đột nhiên, như nghĩ tới điều gì, Khâu Tiểu Ninh vội vàng lui lại mấy bước, ca ca hắn không phải là bị người ta hạ xuân dược chứ? Nghĩ tới khả năng này, Khâu Tiểu Ninh nghĩ tới kiếp trước của nàng, xuân dược đối với nàng mà nói vĩnh viễn là ác mộng. Kiếp trước nàng chính là bị trúng xuân dược, tỉnh lại thì đã nằm trên giường Hàn Thiếu Quân rồi, lúc ấy nàng cái gì cũng không biết, tỉnh lại mọi chuyện đã như vậy rồi. Sau khi tỉnh lại, nàng nhìn thấy là ánh mắt không dám tin của ca ca, tiếng kêu trời trách đất của nương, còn có vẻ mặt hả hê của nhị ca. Tất cả những điều đó, đến bây giờ nhớ tới vẫn làm cho nàng khổ sở muốn chết, nàng không cần, nàng không cần những việc này phát sinh một lần nữa.
Nhưng nàng vẫn là chậm một bước, nàng lấy lại tinh thần thì đã bị Khâu Minh Thông gắt gao khóa chặt trong ngực. Môi của Khâu Minh Thông, chôn chặt ở cần cổ trắng nõn của Khâu Tiểu Ninh, không có tí kinh nghiệm gì lung tung cắn mút. Nếu là bình thường, Khâu Tiểu Ninh nhất định sẽ xấu hổ, nhưng giờ khắc này nàng chỉ cảm thấy sợ hãi. Nàng không thể cùng ca ca có cái gì, nếu như ca ca tỉnh lại sẽ nhìn nàng bằng ánh mắt như thế nào? Có thể sẽ nghĩ là nàng bỏ thuốc hay không? Không cần, không thể để cho điều này xảy ra, nàng không muốn ca ca hiểu lầm nàng. Khâu Tiểu Ninh dùng hết hơi sức toàn thân giãy giụa, nhưng lại chẳng có tác dụng gì.
Khâu Minh Thông ôm Khâu Tiểu Ninh như thế nào cũng không chịu buông tay, vừa ôm hôn nàng vừa lên tiếng: "Ninh nhi. . . . . . Ninh nhi. . . . . . Ta thích nàng. . . . . . Thích nàng. . . . . . Không để cho. . . . . . Không để cho nàng đi. . . . . ." Hắn không phải ngu ngốc, hắn đã biết mình thích Ninh nhi rồi.
Khâu Tiểu Ninh lần nữa bị lời nói của Khâu Minh Thông làm cho choáng váng, ca ca nói, hắn thích nàng, hắn nói hắn thích nàng. Khâu Minh Thông ở ngay lúc Khâu Tiểu Ninh ngẩn người, móng vuốt đã đưa về phía y phục của Khâu Tiểu Ninh, bản năng, hắn biết cởi ra y phục của hắn và Ninh nhi thì khi hắn ôm nàng sẽ không còn nóng như vậy.
Khâu Tiểu Ninh lấy lại tinh thần, vội vàng kéo y phục của mình, ca ca quá gian trá rồi, uống say mà vẫn thông minh như thế: "Không cần, huynh mà động thủ lần nữa xem muội thu thập huynh như thế nào." Nhớ tới kiếp trước ánh mắt của ca ca nhìn nàng, Khâu Tiểu Ninh dứt khoát không cho phép, ca ca thích nàng cũng không cho phép.
"Ninh nhi hung dữ, mặc kệ, ta nóng quá. . . . . ." Khâu Minh Thông lôi kéo cổ áo Khâu Tiểu Ninh không buông tay, hắn nóng, tiếp tục như vậy hắn sẽ chết mất, chết rồi thì không thể nhìn thấy Ninh nhi nữa, hắn không cần. . . . . .
"Huynh buông ra, muội nói huynh buông ra. . . . . ." Khâu Tiểu Ninh kêu thế nào cũng vô dụng, Khâu Minh Thông chính là không buông tay. Khâu Tiểu Ninh hết cách rồi, đành nhẫn tâm, hé miệng cắn lên tay Khâu Minh Thông. Cho đến khi hắn la đau mới nhả, đẩy tay hắn ra, mùi máu tươi trong miệng khiến Khâu Tiểu Ninh biết mình đã cắn chảy máu tay Khâu Minh Thông. Ngẩng đầu nhìn hắn: "Ta. . . . . ." Ta không phải cố ý.
Lời còn chưa nói ra khỏi miệng, Khâu Minh Thông như con nít khóc thét lên lên, vừa khóc vừa tố cáo: "Đau. . . . . . Ô ô. . . . . ."
Khâu Tiểu Ninh bị sợ đến tay chân luống cuống: "Ta...ta không phải cố ý. . . . . ." Ai có thể nói cho nàng biết, tại sao ca ca uống rượu sẽ biến thành cái bộ dáng này? "Huynh. . . . . . Huynh chớ khóc. . . . . . Ta. . . . . ."
Khâu Minh Thông cúi đầu, dùng môi chận lại môi Khâu Tiểu Ninh, hắn không muốn nghe những lời này của Ninh nhi. Khâu Tiểu Ninh trợn to mắt, đây là lần đầu tiên ca ca hôn môi của nàng, hoảng loạn không biết làm như thế nào là đúng. Mà Khâu Minh Thông nếm cánh môi mềm mại của Khâu Tiểu Ninh, giống như bị mê hoặc, chậm rãi cắn mút trên môi Khâu Tiểu Ninh. Theo thời gian, mút lại càng ngày càng dùng sức. Mà dần dần, loại hôn này đã không thỏa mãn được hắn, vươn tay, chậm rãi tiến vào cổ áo Khâu Tiểu Ninh.
Mà Khâu Tiểu Ninh, bị hôn bá đạo như thế, làm cho toàn thân vô lực.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thê Tử Ngốc
Chương 31
Chương 31