Tháng 5, Liễu Tuấn xuất hiện ở thủ đô, xuất hiện ở trường đảng TW.
Lần này Liễu Tuấn tới là để báo danh, y theo học chủ nghĩa Mác, Chu tiên sinh lần nữa đồng ý thu y làm môn hạ, cho phép y theo học tại chức.
Đó là thủ tục thông lệ, Liễu tỉnh trưởng vốn có thể ủy thức người khác làm thay, với quan hệ của y ở thủ đô, tìm người quen ở thủ đô giúp làm thủ tục chẳng có gì khó khăn. Có điều Liễu Tuấn vừa vặn muốn tới cơ quan quốc gia xin mấy hạng mục, nên liền tự mình tới báo danh.
Còn phía bên tiên sinh, tất nhiên là phải tới bái phỏng.
Đoàn chuyên gia lớn do tiên sinh mời tới, trải qua hơn một tháng điều tra nghiên cứu, hoàn thành công tác ở tỉnh, sáu viện sĩ viện khoa học cùng mấy chục phần tử trí thức cao cấp, đưa ra một báo cáo nghiên cứu dài mấy vạn chữ. Trong báo cáo đánh giá tỉ mỉ thực trạng kinh tế của tỉnh, cũng đưa ra đối sách. Coi như là một tổng cương phát triển kinh tế tỉnh.
Liễu Tuấn chuyên môn mở hội nghị thường vụ chính phủ tỉnh mở rộng, học tập báo cáo kinh tế này. Liên hệ với thực tế, định ra phương án phát triển kinh tế tỉnh mấy năm sau. Rồi đem kết quả nghiên cứu học tập này phát cho các cán bộ cấp phó xử trở lên, yêu cầu mọi người đi sâu học tập nghiên cứu, làm tốt công tác phát triển kinh tế của địa phương mình quản lý.
Căn cứ vào nội dung nghiên cứu thảo luận học tập mà xét, cơ bản thể hiện đường lối của Liễu Tuấn, là kiên quyết ủng hộ chính sách ổn định vĩ mô của quốc vụ viện, đi trên con đường phát triển tổng hợp, không nóng vội, không mạo hiểm.
Nhìn thấy văn kiện nghiên cứu học tập tổng hợp này, Lưu Phi Bằng trong lòng rất ức chế, Liễu Tuấn đã chiếm lợi thế từ lý luận, sau này Lưu Phi Bằng muốn "kích động" lãnh đạo thành phố cấp dưới chống đối chính phủ không dễ dàng nữa.
Thực ra sau khi Hồng Thiên Kính xảy ra chuyện, rất nhiều cán bộ lãnh đạo thành phố trong lòng run rẩy, một số kẻ muốn học theo An Phong, không đợi chính phủ tỉnh phê duyệt, liền lập nên khu cao tân. An Phong đã tiền trảm hậu tấu, các thành phố khác cũng có thể có sao làm vậy. Không ngờ Hồng Thiên Kinh gặp đại họa, tất cả kinh hồn táng đởm, lần lượt ngừng công kích, không dám lỗ mãng nữa.
Lưu Phi Bằng nhận ra Liễu Tuấn chính đang từng bước triển khai đường lối chấp chính cả mình, y tất nhiên sẽ đề cao cảnh giác với một số thủ đoạn của Lưu Phi Bằng, nhưng không vì thế mà cố kỵ dừng thực hiện lý tưởng của mình.
Đảng và chính phủ phân chia, được thể hiện trọn vẹn ở Liễu Tuấn.
Đối diện với thế cục này, Lưu Phi Bằng vừa lo lắng vừa bất lực.
Liễu Tuấn nghiễm nhiên đã thành đối thủ mạnh nhất từ khi hắn tòng chính tới nay.
Đoàn chuyên gia quay trở về thủ đô không lâu, Liễu tỉnh trưởng bắt đầu thực hiện con đường học tập của y, nói thực y không cho rằng cái học vị tiến sĩ này cần thiết cho công tác của y. Nhưng trong thời đại coi trọng bằng cấp, có thể vừa làm việc, vừa học tiến sĩ cũng được, hơn nữa còn có lý do thỉnh thoảng nghe tiên sinh chỉ bảo, cũng là chuyện rất tuyệt.
Nếu như làm môn hạ người khác, Liễu tỉnh trưởng tất nhiên sẽ phải cung kính khách khí, quay về làm môn hạ Chu tiên sinh, lại thoải mái tự nhiên, không cần đề ý tới lễ tiết rắc rối, hai sư đồ trò chuyện vui vẻ.
Liễu Tuấn và Chu tiên sinh đã giao hẹn, chủ yếu là giảng dạy hàm thụ, tiên sinh đem một số tài liều cẩn thiết gửi qua bưu điện cho y, nhưng mỗi một tháng phải bó ra hai ngày, tới nghe tiên sinh chỉ bảo.
Khi cần lên lớn vẫn phải lên lớp.
Cho dù Chu tiên sinh rất cưng chiều y, có điều dạy học là dạy học, không thể qua loa được. Nếu không khi Chu tiên sinh phát bằng cho y, trong lòng không được thoải mái.
Trừ xin hạng mục, học tiến sĩ, Liễu tỉnh trưởng còn có rất nhiều chuyện phải làm. Bạch Dương, Hà Mộng Doanh cùng Tiểu Tiểu và Nam Phương đều ở thủ đô, Liễu tỉnh trưởng phải làm hết chức trách của chồng của cha, cũng phải hầu hạ cha mẹ.
Cho nên nói, mỗi lần tới thủ đô, Liễu tỉnh trưởng liền vô cùng bận rộn thậm chí bận hơn cả ở tỉnh.
Trừ những cái đó ra, bạn bè cũng phải tụ hội.
Ví như Khâu chủ tịch biết Liễu tỉnh trưởng tới thủ đô, liền chủ động đưa ra lời mời.
Liễu Tuấn cười đồng ý lời mời, đoán chừng lúc này Khâu chủ tịch cũng đầy một bụng tâm sự, muốn tìm người chia xẻ, chức chủ tịch ủy ban ngân giám này đâu dễ làm.
Có điều Liễu tỉnh trưởng không nhận lời cùng ăn tối với Khâu chủ tịch, mà đồng ý cùng tới khách sạn Thu Thủy ăn lót dạ, thuận tiện mát xa hay thủy liệu gì đó, thả lòng một chút.
Về thủ đô, thế nào cũng phải ăn cơm với cha mẹ mới đúng, Liễu tỉnh trưởng không muốn bị mắng cho là bất hiếu.
Chừng 8 giờ tối, Liễu tỉnh trưởng xuất hiện ở khách sản Thu Thủy đúng giờ, Khâu Tình Xuyên tới trước một bước, đợi ở trong phòng bao hẹn trước, trên bàn có vài món ăn và mấy chai bia.
Chỉ có hai người, ăn gì uống gì đều có thể tùy ý, chẳng ai quy định tới khách sạn Thu Thủy nhất định phải tổ chức tiệc lớn.
Liễu Tuấn đi vào, Khâu Tình Xuyên cũng chẳng đứng lên đón, cứ ngồi đó cầm cốc bia uống, hai mắt nhìn ra cửa sổ, hoàn toàn coi Liễu Tuấn như vô hình.
Liễu Tuấn cười, đi thẳng tới ngồi đối diện với Khâu Tình Xuyên, tựa rót bia, tự uống, rồi thò đũa gắp món ăn. Có thể nhìn ra Khâu chủ tịch rất "chiếu cố" cho y, dù là ăn lót dạ nhưng món ăn phần lớn là thịt, nếu theo khẩu vị của Khâu chủ tịch, hoàn toàn không có một miếng thịt nào.
- Gầy dữ vậy? Cái chức chủ tịch đó khó làm như vậy thật sao?
Liễu tỉnh trưởng ăn xong một món mới lên tiếng hỏi, vẻ mặt thoải mái, thậm chí còn mang theo chút trêu chọc.
Khâu Tình Xuyên nghe thế quay đầu lại, lạnh nhạt nói:
- Hay là chúng ta đổi chỗ, cậu làm thử hai tháng xem.
Nói thực hai tháng không gặp, Khâu Tình Xuyên gầy đi rất nhiều, mặc dù Khâu Tình Xuyên xưa nay không phải là vạm vỡ, thuộc về vóc dáng rất tiêu chuẩn, nhưng hiện giờ đúng là cằm nhọn má hóp, hai mắt hõm sâu rồi.
Còn nhớ trước đó không lâu Giao Giao gọi điện cho Lăng Nhã, có chút ý kiến với cha con Liễu thủ tướng, trong điện thoại trách móc một phen, nói Liễu Tuấn thiếu tình nghĩa, đẩy Khâu Tình Xuyên vào lò lửa.
Khi ấy Lăng Nhã bị Giao Giao mắng cho ngớ người ra, có chút tức giận, không hiểu Giao Giao có bị "điên" hay không, tự nhiên lại "gây sự", ai ngờ nói một lúc thì Giao Giao bật khóc. Lăng Nhã luống cuống chân tay, an ủi mãi, mái hỏi ra được, sau khi Khâu Tình Xuyên nhậm chức, mỗi ngày bận tối mắt tối mũi, rất ít khi về nhà trước 10 giờ, dù ban ngày cũng chạy đông chạy tây, một tháng tới mười mấy ngày xuống dưới điều tra nghiên cứu.
Mấy chục ngày thôi mà gầy đi mười mấy cân.
Vốn Khâu Tình Xuyên điều về thủ đô, Giao Giao rất vui, cô có thể về nhà đoàn tụ với cha mẹ rồi. Cha mẹ cô rất rõ quan hệ giữa cô và Khâu Tình Xuyên, Giao Giao thật chí nghĩ, tới TW rồi không phải đấu tranh phức tạp như địa phương nữa, có thể yên ổn lại, cô sinh con cũng không có áp lực lớn lắm nữa.
Trước kia khi cô mới đi theo Khâu Tình Xuyên được bao lâu, hắn đang làm phó ti trưởng ban chính sách tiền tệ ở ngân hàng TW, đúng là rất nhàn nhã, thêm vào khi ấy Khâu Tình Xuyên còn trẻ, tinh lực sung mãn hơn giờ rất nhiều, Giao Giao cảm thấy hai lòng, cho rằng chủ tịch ủy ban giám, thế nào cũng nhẹ nhõm hơn bí thư Giang Khẩu.
Ai ngờ lại vất vả thành ra thế này.
Hơn nữa cho dù ở nhà Khâu Tình Xuyên chẳng thấy lúc nào mày giãn ra, thi thoảng có dấu hiệu tinh thần lơ đễnh. Giao Giao nói chuyện với hắn, thường nói một thôi một hồi mới phát hiện ra Khâu Tình Xuyên hoàn toàn không nghe thấy, mà chìm trong suy nghĩ. Đó là tình hình Giao Giao chưa từng thấy, chức chủ tịch này chỉ e không dễ làm.
Đầu giây mối nhợ là do Liễu Tuấn không tốt, thông đồng với cha y, hãm hại Khâu Tình Xuyên.
Lăng Nhã nói tới khô họng mới an ủi được Giao Giao, trong đó ra sức "vỗ mông" Khâu chủ tịch, nói cái gì mà Khâu chủ tịch kỳ tài ngút trời, trí tuệ vô song, hiện giờ ở giai đoạn làm quen, tất nhiên vất vả một chút, đợi mọi chuyện thông thuận rồi sẽ không sao nữa.
Liễu tỉnh trưởng cho rằng Giao Giao quan tâm quá sinh loạn, có chút chuyện bé xé ra to. Nhưng hiện giờ mới phát hiện lời trong điện thoại của Giao Giao hoàn toàn là thật, tình hình cứ phát triển như thế này, hai tháng nữa Khâu chủ tịch phong lưu tiêu sái, sẽ thành "que củi" thậ rồi.
Khâu chủ tịch luôn nho nhã giọng điệu cũng trở nên bất thiện.
Liễu tỉnh trưởng cười, cầm cốc bia lên uống.
Khâu chủ tịch không lịch sự như y, uống một hơi cạn sạch cốc bia, sau đó lại quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Liễu Tuấn lắc đầu, lại rót đầy cho hắn, châm điều thuốc hút, đẩy bao thuốc và bất lửa tới trước mặt Khâu Tình Xuyên, hắn không thèm nhìn một cái, nhưng lại đưa tay ra lấy thuốc hút.
- Kỳ thực không cần phải phiền lòng như thế, cứ theo quy củ cũ, giết gà dọa khỉ đi.
Liễu tỉnh trưởng ung dung nói.
Khâu Tình Xuyên thu ánh mắt lại, nhìn Liễu Tuấn, ngọt nhạt nói:
- Chủ ý này không tệ, chỉ có chút xíu phiền phức, muốn xin Liễu tỉnh trưởng thỉnh giáo, giúp tôi phân biệt đâu là gà đâu là khỉ.
Liễu Tuấn nheo mắt lại, nụ cười trên mặt không thấy đâu nữa.
Không ngờ tình hình nghiêm trọng tới mức đó
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1749: Chức chủ tịch không dễ làm
Chương 1749: Chức chủ tịch không dễ làm