TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1837: Thảo nào

Liễu Tuấn ngồi dựa vào đầu giường hút thuốc.

Một thời gian không ở cùng Tiểu Thanh rồi, Liễu tỉnh trưởng khá hưng phấn, tới giờ vẫn chưa buồn ngủ.

Tiểu Thanh cười duyên, từ trong chăn ngồi dậy, đắp chăn lên người Liễu Tuấn. Dưới ánh đèn mờ ảo, làn da lộ ra ngoài trên người cô phát ra ánh sáng mê người, gò mà trắng muốt có hai áng mây đỏ kiều diễm.

Liễu Tuấn vẫn tráng kiện như xưa.

Người kiên trì tập võ rèn luyện, đúng là khác biệt.

- Tiểu Thanh, anh nói với em chuyện này, không biết từ thủ pháp thương nghiệp đơn thuận có thể giúp được không.
Liễu Tuấn khẽ nói.

- Anh cứ nói trước nghe xem.

Hiện giờ ở chuyện vận hành thương nghiệp, thật khó có chuyện gì làm khó được Tiểu Thanh, nhưng cô không còn là cô bé sốc nổi năm xưa, nói chuyện làm việc đều để lại đường lùi.

- Ừ, có một xí nghiệp trong nước, tên là Cty Đại Dương, tổng bộ đặt ở Đông Hải, giám đốc là Lý Ngọc Hoa, là chồng Hướng Hàm, trưởng phòng tổ chức của tỉnh. Cty Đại Dương ở thị trường hối đoái gặp chút phiền phức, chừng 300 triệu USD bị kẹt. Hiện giờ Quốc vụ viện đang chình đốn trật tự tài chính, Lý Ngọc Hoa lo có kẻ nhắm vào anh ta.

Liễu Tuấn nói đơn giản khó khăn Lý Ngọc Hoa gặp phải.

Nụ cười trên mặt Tiểu Thanh biến mắt, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, 300 triệu USD kia không nói, nhưng phân lượng của Hướng Hàm ở tỉnh A ra sao thì cô biết.

Hoàn cảnh của Liễu Tuấn hiện nay ở tỉnh A, Tiểu Thanh càng rõ.

Liễu Tuấn rất cần Hướng Hàm ủng hộ.

Tiểu Thanh nói:
- Chuyện không lớn, anh đừng lo.

Liễu Tuấn khẽ gật đầu.

Khi vợ chồng Hướng Hàm cầu viện tới y, khẳng định không biết có sự tồn tại của Tiểu Thanh đằng sau. Bọn họ nhìn vào Liễu Tấn Tài và Khâu Tình Xuyên, hai người này đều là nhân vật mấu chốt của cuộc chỉnh đốn. Một là cha Liễu Tuấn, một là bạn tốt nhất của Liễu Tuấn, nhờ tới y là chuyện đương nhiên.

Mà Liễu Tuấn cũng cấp cho bọn họ câu trả lời khá hài lòng.

Nói các khác, Liễu Tuấn đã gánh lấy chuyện này.

Có điều Liễu Tuấn nghĩ, chuyện này nên ra tay từ góc độ kinh tế, có thể không kinh động tới cha y và Khâu tình xuyên là tốt nhất.

Tiểu Thanh liền cầm lấy điện thoại ở đầu giường, gọi cho Hoàng Diệu Kỳ. Hiện giờ Hoàng Diệu Kỳ đã chính thức thành tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Nghiệp, sau khi Tiểu Thanh rút về đằng sau, chuyện thường ngày của công ty, đều giao cho Hoàng Diệu Kỳ xử lý, cô chỉ nắm giữ phương hướng chính.

Hoàng Diệu Kỳ làm việc vẫn mạnh mẽ dứt khoát, dù là nửa đêm khuya khoắt, vẫn mau chóng có câu trả lời.

Theo tìm hiểu, Cty Đại Dương đầu tư trên thị trường tài chính quốc tế cực lớn, hiện giờ đúng là đã bị mắc kẹt, tổn thất trên s sách lên tới 1,7 tỷ USD. Xét từ tình hình hiện giờ không có bất kỳ khả năng che dấu, quan trọng nhất là mấy hợp đồng mua bán của bọn họ tháng sau là tới kỳ hạn rồi, tới khi đó sẽ đối diện với kết cục bị ép thu vốn.

- 1,7 tỷ USD? Ban đầu Lý Ngọc Hoa nói với anh tổn thất 300 triệu...
Liễu Tuấn cau mày.

- Hắn kinh doanh qua đơn hàng khống , thời gian qua giá đồng tăng vòn vọt, cho nên số nợ mới bị phình lên. Nếu như không có ngoại lực tác động, mấy tháng sau sẽ còn tiếp tục tăng lên nữa. Dưới tình huống bình thường khó mà hóa giải được, hiện giờ nếu bỏ ngang còn có thể còn lại 1 tỷ, nếu như đợi tới ngày giao hàng, đoán chừng còn tổn thất nữa.
Tiểu Thanh giải thích.

- Nếu như thế trừ khi trong khoảng thời gian ngắn, giá đồng thế giới sụt mạnh, thì Cty Đại Dương mới có cơ hội được cứu?

Tiểu Thành gật đầu:
- Lý Luận là thế, có điều giá cả quốc tế, chớp mắt là thay đổi, không chuyện gì là không thể, nếu muốn làm giá đồng tụt xuống, không phải là không có cách nào.

Liễu Tuấn cười:
- Chuyện này em là chuyên gia, do em định đoạt.

- Yên tâm đi, hắn không tổn thất gì đâu.

Liễu Tuấn nhìn cô thật sâu, y biết Tiểu Thanh nói rất nhẹ nhàng, nhưng tiếp theo không biết thị trường sẽ có chấn động lớn thế nào. Đương nhiên đơn thuần dựa vào sức mạnh tài chính làm giá đồng sụt xuống thời gian dài là không thực tế, xét từ hoàn cảnh chung, vì nhu cầu tiếp tục tăng cao, nên thời gian dài sau này, giá đồng sẽ giữ vững. Đám Lý Ngọc Hoa không hiểu xu thế thị trường, hai là muốn liều, thế là bị mắc kẹt.

Nhưng một khoản tiền lớn đột nhiên tràn vào, phát động tập kích bất ngờ, trong thời gian ngắn làm giá đồng sụt xuống, thì hoàn toàn có thể.

Quan trọng là nắm chắc thời cơ, đảm bảo tính bất ngờ.

Đám cá mật tài chính thao túng thị trưởng chính là bằng cách này, Tiểu Thanh phát động một cuộc chiến tranh tài chính nho nhỏ cũng là chuyện bình thường.

- Tới khi đó em gọi điện cho anh, để anh bảo bọn họ tóm lấy thời cơ. Đương nhiên nếu bọn họ có lòng tham, sau khi giá hả có thể quất ngược lại, có thể kiếm thêm một chút tiền, coi như là lập công.
Tiểu Thanh nói rất nhẹ nhàng.

Liễu Tuấn trêu:
- Người giàu nhất thế giới có khác, quả nhiên rất khí phách.

- Đây là chuyện đi ngược với xu thế, thời cơ chỉ có một, bọn họ ngàn vạn lần không được do dự, phải nắm chắc cơ hội.

- Bọn họ có nắm chắc cơ hội hay không anh mặc kế, chúng ta hiện giờ cứ nắm lấy cơ hội trước đã.

Liễu Tuấn nghẹo đầu qua, liếc nhìn Tiểu Thanh, nói.

Tiểu Thanh thét lên một tiếng, chui ngay vào chăn.. Rất nhanh cả tấm chăn bập bềnh như sóng.

... ....

Chiều ngày hôm sau, Lý Huệ xuất hiện trong phòng tổng thống, lần này Liễu Tuấn tới Giang Khẩu rất kín đáo, trừ Xảo Nhi và Hắc Tử, cả Giang Khẩu đoán chừng chỉ có mỗi Lý Huệ biết.

Với quan hệ hai bên, y tới Giang Khâu, Lý Huệ nhất định phải tới bái phỏng.

Có điều làm Liễu Tuấn không ngờ là trừ Lý Huệ còn có cả Cận Hữu Vi.

- Cận Hữu Vi? Làm sao anh cũng tới?
Liễu Tuấn rất ngạc nhiên.

Cận Hữu Vi lắc đầu bĩu môi:
- Liễu tỉnh trưởng, coi ngài nói kìa. Làm sao tôi không được tới? Giang Khẩu là của nhà họ Liễu à, người khác không được tới à?

Tiểu Thanh ở bên cạnh cảm thấy ngạc nhiên, nhiều năm qua lần đầu tiên có mới thấy có người dám nói chuyện với Liễu Tuấn như thế. Cho dù là đám Hắc Tử, Bàn Đại Hải, Đại Cương cũng ngày càng trở nên cung kính với Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn cười:
- Nói như thế là tôi hỏi không đúng rồi?

- Còn gì nữa, Lý Huệ là bạn cậu, cũng là bạn tôi, cậu tới được, tôi cũng tới được.

Cận công tử nghênh ngang nói.

- Ha ha, tới rất tốt, đang buồn không có ai cãi nhau đây. Tiểu Thanh, giới thiệu cho em nhé, đây là Lý Huệ, thị trưởng Giang Khẩu. Đây là Cận Hữu Vi, coi như là một người bạn của anh ở tỉnh A đi, ba canh ta là Cận Tú Thật bí thư cũ của tỉnh...

Nghe Liễu Tuấn giới giới thiệu, Cận công tử cay cú lắm.

"Coi như là bạn"

Ăn nói cái kiểu gì đấy.

- Hai vị, đây là Tiểu Thanh, chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Thịnh Nghiệp.

Cận Hữu Vi vốn muốn đáp chát lại Liễu Tuấn, nhưng nghe câu này miệng há hốc ra, không khép lại nổi.

Chủ tịch hội đồng quản trị Thịnh Nghiệp.

Nhìn thấy mỹ nữ ở bên cạnh Liễu Tuấn, Cận công tử chẳng lấy làm lạ. Liễu Tuấn cũng chưa bao giờ giả vờ giả vịt ra vẻ thánh nhân trước mặt hắn. Lần này Liễu Tuấn "lén lút" chạy tới Giang Khẩu, hắn đã đoán có liên quan tới cô gái xinh đẹp ngon lành nào đó, không ngờ Liễu Tuấn lại nói cô gái đó là bà chủ của Thịnh Nghiệp.

Là thương nhân, làm sao Cận Hữu Vi không nghe nói tới tập đoàn Thịnh Nghiệp. Nhưng hắn không thể ngờ rằng, chủ tịch Thịnh Nghiệp lại có quan hệ sâu xa với Liễu Tuấn như thế.

Hai người cùng xuất hiện ở đây đón khách, Cận Hữu Vi không tin là trùng hợp.

- Chào Lý thị trưởng; chào Cận tiên sinh.

Tiểu Thanh cười duyên đưa tay ra bắt tay hai người.

- Đừng... Đừng gọi tôi là Cận tiên sinh, cứ gọi thẳng tên tôi là Cận Hữu Vi đi. Cô gọi tôi là Cận tiên sinh, tôi không dám nhận.

Cận Hữu Vi nhìn Tiểu Thanh từ trên xuống dưới, không hề che dấu sự tò mò của mình.

Liễu Tuấn và Tiểu Thanh nhìn nhau, không khỏi mỉm cười.

Hiện giờ trước mặt Liễu Tuấn cũng chỉ có Cận Hữu Vi là có thể tự nhiên như thế.

Kỳ thực Lý Huệ chấn kinh không thua kém gì Cận Hữu Vi, nhưng hiện giờ hắn là quan lớn phó bộ, chuyện gì cũng phải chú trọng khí độ ung dung, nên không thể hiện ra mặt mà thôi. Thấy Cận công tử như thế không khỏi lắc đầu.

- Tỉnh trưởng, chuyện này không thể trách cậu ta, tôi cũng bị dọa choáng váng rồi.

Lý Huệ nói, nịnh bợ rất đúng mực, vừa nói vừa gật đầu vớ Tiểu Thanh.

Tiểu Thanh tất nhiên cũng hiểu rõ, Liễu Tuấn mời cô cùng gặp mặt hai vị này, tức là tuyệt đối là người nhà rồi. Nhìn dáng vẻ nghênh ngang của Cận Hữu Vi trước mặt Liễu Tuấn là có thể thấy giao tình hai bên sâu sắc cỡ nào.

- Lý thị trưởng, Cận công tử, xin mời ngồi.

Tiểu Thanh mỉm cười mời khách, rồi đích thân pha trà.

Lý Huệ và Cận Hữu Vi vừa mới ngồi xuống vội đứng bật dậy, luôn mồm nói lới khách khí.

- Đúng là không ngờ, Liễu Tuấn, cậu quá hạnh phúc rồi đấy, chẳng trách chưa bao giờ cậu lo tới tiền. Có chỗ dựa lớn như thế, muốn bao tiền cũng có.. Lợi hai, lợi hại!

Cận Hữu Vi nhìn Liễu Tuấn rồi lại nhìn Tiểu Thanh, nói rất khoa trương.

Đọc truyện chữ Full