Liễu Tuấn gật đầu: "Nỗi lo lắng của tỉnh trưởng rất có đạo lý, tuy nhiên vấn đề sẽ không quá lớn. Trên cơ bản trước đó, ngoại trừ quốc trái của nước Mỹ, phiếu công trái tài chính khác mà chúng ta đang nắm giữ đều đã được bán tháo ra khá nhiều. Một bộ phận đã được chuyển thành quốc trái của nước Mỹ. Cho nên, cho dù nước Mỹ xảy ra chuyện, tổn thất của chúng ta cũng sẽ không quá lớn. Phỏng chừng tổn thất của dân gian thì sẽ hơi lớn hơn."
Dưới nghiêm lệnh của Quốc vụ viện, cơ quan tài chính quốc hữu và các xí nghiệp quốc gia nòng cốt trên toàn quốc, tiến trình rút lui khỏi thị trường tài sản nước Mỹ đã tương đối thuận lợi.
Đối với tình huống này, phía nước Mỹ rất lo lắng, liên tiếp trong mấy tháng, vài vị nhân vật cấp quan trọng của chính phủ nước Mỹ, bao gồm cả mấy người như bộ trưởng tài chính, ngoại trưởng Mỹ lần lượt đến thăm Trung Quốc, hy vọng Trung Quốc có thể giữ nguyên bộ phận tài chính, tiếp tục chống đỡ thị trường tài chính của nước Mỹ. Những chính khách nước Mỹ này, trong miệng thì nói đường hoàng, chỉ ra nguy cơ tài chính lần này một khi bạo phát, sẽ là mối họa của toàn cầu, là một thành viên của WTO, nước cộng hoà cũng không cách nào tránh khỏi sự tấn công của nguy cơ tài chính mang đến. Hiện nay phải đoàn kết nhất trí, cùng vượt qua cửa ải khó khăn. Hy vọng Trung Quốc có thể gánh vác trách nhiệm khó khăn này.
Vì phối hợp với thế tiến công ngoại giao, quốc hội Mỹ phê chuẩn đề án bán vũ khí cho Đài Loan.
Đề án bán vũ khí này, chính phủ Mỹ đã đề xuất một đoạn thời gian trước. Kế hoạch tăng thêm số lượng vũ khí bán ra cho Đài Loan, nhằm đề thăng lực lượng phòng ngự của Đài Loan. Lúc đó cũng có các chính khách cá biệt của Mỹ nhắc nhở tổng thống David, đề án bán vũ khí này có thể sẽ khiến cho phía nước cộng hoà rất bất mãn. Tổng thống David lại không đồng ý, nói rằng không cần phải suy nghĩ đến cảm nhận của nước cộng hoà. Bán vũ khí cho Đài Loan, hoàn toàn là việc nội bộ của Mỹ.
Đối mặt với tình hình này, câu trả lời bên Trung Quốc rất đơn giản: lời hứa hẹn trước kia sẽ chuyển 100 tỷ USD quốc trái Mỹ, không mua nữa, huỷ bỏ toàn bộ.
Quyết định này ngoài dự liệu của mọi người.
Một tay giơ gậy một tay dứ cà rốt, chính là chiến lược trước đó của Mỹ, trước đây chỉ cần xuất ra pháp bảo này, hầu như là mọi việc đều thuận lợi, ít nhiều gì cũng kiếm được chút lợi ích.
Không ngờ lần này, đã đâm đầu vào tấm sắt cứng.
Nước cộng hoà bày ra tư thái cứng rắn trước nay chưa từng có.
Một bước cũng không nhường!
Vì vậy Mỹ quyết định bán thêm vũ khí cho Đài Loan, đặc biệt là bán ra vài chiếc khu trục hạm có trang bị Aegis combat system, những tàu này trước đây không có trong đề án bán vũ khí. Khu trục hạm được trang bị Aegis combat system cùng loại, trước đây tại Châu Á Thái Bình Dương, Mỹ chỉ bán cho đảo quốc. Lần này quyết định cũng bán cho Đài Loan, tự nhiên là vì muốn thị uy với Trung Quốc.
Thế nhưng không lâu sau sau đó, Nga tuyên bố chuyển cho Trung Quốc mô hình hệ thống phòng thủ trên không mới nhất, đồng thời đồng ý sản xuất cho Trung Quốc thêm 200 chiếc phi cơ chiến đấu SU-30.
Không hề nghi ngờ, đây là nhằm vào Mỹ việc bán vũ khí cho Đài Loan.
Giới truyền thông phương tây kinh hô: một quốc gia phương đông đang nhanh chóng quật khởi!
Nhìn từ những tình huống này, là tỉnh trưởng tỉnh D, Ngụy Ninh Sinh đại thể đều rõ ràng, nội tình đã càng tiến thêm một bước, Ngụy Ninh Sinh cũng không phải lý giải quá thấu đáo. Thế nhưng hắn mơ hồ nghe nói, lần này Nga bỗng nhiên đồng ý chuyển nhượng mô hình hệ thống phòng thủ trên không, cho phép tự động sản xuất 200 chiếc SU-30, cùng với việc tạo áp lực trên vấn đề lãnh thổ với đảo quốc, đều có quan hệ đến lần Liễu Tuấn sang viếng thăm Nga tháng tư năm nay.
Nói cách khác, Liễu Tuấn có thể ảnh hưởng đến nước quyết sách tối cao của Nga.
Ngụy Ninh Sinh rất minh bạch, đã đến tầng cấp như Liễu Tuấn hôm nay, sở hữu lực ảnh hưởng loại này thì có ý nghĩa gì. Chỉ điểm này, quan cảm của Ngụy Ninh Sinh đối với Liễu Tuấn lại có biến hóa rất lớn.
Nhìn từ tình huống hiện nay, vị bí thư trẻ tuổi này là thật sự toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho quốc gia nhân dân.
"Bí thư, Tân Đức Nguyên của Giang Trung báo cáo là, rất nhiều xí nghiệp sản xuất của TP.Giang Trung hiện nay đã bắt đầu xuất hiện hiện tượng thiếu đơn đặt hàng tương đối nghiêm trọng. . .Các xí nghiệp vốn nước ngoài của họ rất nhiều, xí nghiệp có mô hình lao động tập trung cũng quá nhiều, chuyển hình sợ không đủ thời gian. . ."
Ngụy Ninh Sinh lắc đầu và nói.
Tân Đức Nguyên quả thực là cán bộ thân tín do Ngụy Ninh Sinh một tay đề bạt lên, hôm nay đối mặt với khốn cảnh, Ngụy Ninh Sinh ngoài lo lắng cũng không khỏi giải thích cho hắn thêm vài câu.
Liễu Tuấn nâng chung trà lên uống một ngụm rồi mới nói: "Ừh, đồng chí Đức Nguyên tại thời gian chứng thực sách lược chuyển hình vẫn rất có năng lực. Đúng như tỉnh trưởng nói, tình huống bên anh ta quả thực tương đối đặc biệt. Sản xuất đã trở thành ngành kinh tế trụ cột không thể thiếu của TP.Giang Trung. Nếu như khủng hoảng tài chính một khi chuyển hóa trở thành khủng hoảng kinh tế có tính toàn cầu, không chỉ thị trường nước ngoài sẽ suy thoái trên diện rộng, rất nhiều xí nghiệp vốn riêng cũng sẽ bởi vì nguyên nhân Cty tổng bộ mà phải đóng cửa. Tình huống này quả thực cần phải suy nghĩ lại, chúng ta nên dành cho TP.Giang Trung nhiều nguồn viện trợ hơn."
Thái độ ngoài ý muốn này của Liễu Tuấn khiến Ngụy Ninh Sinh vui mừng quá đỗi.
Ngụy Ninh Sinh vốn có ý tăng sự ủng hộ đối với TP.Giang Trung, nhưng lại lo lắng các cán bộ phụ trách của thành phố khác sẽ nổi lên "cái tâm cạnh tranh nhau". Dù sao mọi người đều rõ ràng quan hệ giữa hắn và Tân Đức Nguyên. Hôm nay cơn khủng hoảng tài chính chính thức bùng nổ, thành phố nào mà lại không cần tỉnh viện trợ? Chỉ cần tăng sự ủng hộ đối với TP.Giang Trung, không khỏi sẽ đưa chuôi kiếm cho người khác nắm.
Nhưng hiện tại Liễu Tuấn minh bạch tỏ thái độ, vậy thì lại khác. Nói đến cùng, Chính phủ tỉnh chỉ chấp hành chỉ thị của Liễu bí thư mà thôi.
"Chỉ thị này của bí thư rất anh minh, tôi lập tức sẽ trở về bố trí, mời Tân Đức Nguyên và Lưu Dũng Binh tới tỉnh, cùng họ làm ra một phương án sơ bộ, rồi mới báo cáo cho bí thư."
Ngụy Ninh Sinh rất khách khí nói.
Lưu Dũng Bình ở đây chính là thị trưởng TP.Giang Trung.
Liễu Tuấn mỉm cười nói: "Tỉnh trưởng, nếu không như vậy đi, ngày mai tôi và anh sẽ cùng đi Giang Trung, nhìn thực tế tình huống của khu công nghiệp và xí nghiệp, rồi tổ chức một Hội toạ đàm các cán bộ chủ chốt, nghe một chút ý kiến của mọi người. Như vậy sẽ càng tiếp thu được ý kiến hữu ích, vậy sẽ có trợ giúp đối với quyết sách của chúng ta."
Ngụy Ninh Sinh không khỏi ngẩn ra.
Liễu Tuấn an bài như vậy thật sự là quá chu đáo. Nếu chỉ sau khi miệng bí thư Tỉnh ủy chỉ thị, Ngụy Ninh Sinh chứng thực, vẫn tránh không được bị các cán bộ phụ trách thành phố khác đưa ra nghi vấn. Hiện tại Liễu Tuấn tự mình đi TP.Giang Trung thực địa khảo sát, tại nơi làm ra chỉ thị, bất kỳ ai cũng không thể "hoài nghi" Ngụy Ninh Sinh hắn nặng bên này nhẹ bên kia nữa.
"Nếu có thể như vậy thì tốt quá."
Ngụy Ninh Sinh nói lời tự đáy lòng.
***
Đêm đã rất khuya.
Trong căn hộ số 1 tại khách sạn Phượng Hoàng thuộc nhà khách Thành ủy TP.Giang Trung, đèn đóm vẫn còn sáng trưng.
Tân Đức Nguyên và Lưu Dũng Binh ngồi đối diện với Liễu Tuấn, thần sắc có vẻ khẩn trương.
Mặc dù đây cũng không phải là lần đầu tiên Liễu Tuấn đến thị sát TP.Giang Trung.
Liễu Tuấn đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy tỉnh D thời gian cũng chỉ 1 năm, vẫn đang bảo trì tác phong nhất quán của mình, bình thường sẽ đi xuống dưới thăm thú, lý giải trực tiếp mọi thứ. Lần này tới TP.Giang Trung khảo sát cũng là lần thứ ba.
Sáng sớm ngày hôm nay, thủ trưởng số 1 và 2 của Tỉnh ủy liền dắt tay nhau cùng đến, TP.Giang Trung từ trên xuống dưới đã tiến hành bố trí khẩn cấp. Đương nhiên, bố trí ở đây chính là công việc tiếp đãi. Tối hôm qua, Ngụy tỉnh trưởng đã gọi điện thoại tới, nói rất rõ ràng là đừng giở trò dối trá, cứ để cho Liễu bí thư thấy được tình huống chân thực nhất. Lần này Liễu bí thư đến thị sát TP.Giang Trung chính là tới giải quyết vấn đề. Nếu như Tân Đức Nguyên và Lưu Dũng Binh còn giả cảnh thái bình, vậy không khỏi sẽ phá hư đại sự.
Đây cũng có thể coi là một loại biến hóa trong lặng yên.
Trước đây cán bộ mỗi thành phố đều hình thành một loại tư duy hình thái, phàm là lãnh đạo thị sát, nhất định phải thể hiện ra mặt tốt nhất trước mắt lãnh đạo. Thế nhưng sau khi Liễu Tuấn đến nhậm chức, loại tình hình này đang dần thay đổi. Nguyên nhân rất đơn giản, giả cảnh thái bình trước mặt Liễu Tuấn thường sẽ chỉ phí công mà không có kết quả tốt. Bởi vì anh sẽ không thể biết, Liễu bí thư sẽ tới lúc nào, có thể khi Liễu Tuấn đang triệu kiến người phụ trách một thành phố, y sẽ tại thành phố này mà dạo quanh một vòng, đối với một số "xó xỉnh âm u" sẽ rõ như lòng bàn tay. Nếu như cán bộ lãnh đạo thành phố nói láo, Liễu bí thư rất có khả năng sẽ tự mình làm "người dẫn đường" để dẫn mọi người đi xem tận nơi.
Ngay tại hai tháng trước, một thành phố phía Tây đã phải gặp cảnh này, đối mặt với số đông "khu dân nghèo" thấp bé, toàn bộ lời lẽ văn hoa đều mất đi tác dụng. Bí thư Thành ủy và thị trưởng không có biện pháp tự bào chữa.
Mà kết quả kế tiếp, đó là bí thư Thành ủy đã trở thành bí thư Thành ủy tại chức đầu tiên được giao lưu.
Mọi người cũng bởi vậy mà ý thức được, nói láo trước mặt Liễu bí thư, hậu quả có thể sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Liễu Tuấn không chỉ một lần báo cho các cán bộ, không sợ nói thật. Có vấn đề cũng không sao cả, then chốt là không giấu diếm, có can đảm đối mặt với vấn đề, sau đó tiến tới nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề, đó mới là điều cán bộ lãnh đạo phải làm.
Đương nhiên nói như vậy, các cán bộ tỉnh D nghe được cũng đã nhiều. Không chỉ nghe được nhiều, chính mình nói cũng nhiều.
"Theo đúng sự thật", vốn là khẩu hiệu của trường đảng.
Cán bộ lãnh đạo của các thành phố khu huyện, có ai mà chưa từng học qua trường đảng?
Chỉ là những cán bộ chân chính nghe lọt tai những lời này, cũng không được mấy người. Khi một cái hoàn cảnh thích hợp với lời nói dối, nói khách sáo từ từ hình thành, cán bộ nói thật sẽ càng ngày càng ít.
Nhưng mà Liễu bí thư thì lại khác. Các cán bộ của tỉnh D tinh tường cảm nhận được điểm này. Phàm là cán bộ báo cáo qua trước mặt Liễu Tuấn, thì càng lĩnh hội sâu sắc hơn. Chỉ cần anh nói thật, cho dù tình huống có xấu, trên mặt Liễu bí thư vẫn sẽ mỉm cười. Còn một khi nói dối, tình huống lập tức trở nên khác ngay, thường thì Liễu bí thư sẽ nhíu đôi lông mày, thuận miệng sữa đúng một số tình huống không thật trong báo cáo của anh.
Đây là việc rất xấu hổ.
Tình huống của bộ môn hoặc là thành phố mà mình lãnh đạo, bí thư Tỉnh ủy sẽ rõ ràng hơn anh!
Cho nên ngày hôm nay, Liễu Tuấn và Ngụy Ninh Sinh đã nhìn thấy được tình huống chân thực tại TP.Giang Trung. Thăm mấy khu công nghiệp, có một nửa xí nghiệp đã dừng sản xuất, thậm chí có một số xí nghiệp cá biệt, ông chủ chẳng biết đã đi đâu, vơ vét tiền rồi bỏ trốn, công nhân vây quanh nhà xưởng để đòi tiền lương đã lên tới mấy trăm người.
Tình hình như vậy, nếu đặt tại trước đây, tuyệt đối không có khả năng xuất hiện tại trước mắt bí thư Tỉnh ủy và tỉnh trưởng.
Mà khi Liễu bí thư khảo sát một xưởng sản xuất giày mô hình cỡ lớn, có người nói thời kì hưng thịnh có tới bốn phân xưởng, hơn 10.000 công nhân, lúc này đơn đặt hàng giảm mạnh, chỉ còn lại hai phân xưởng còn đang đi vào sản xuất, công nhân cũng đã giảm bớt gần một nửa.
Trước mắt mới chính là tình huống chân thực của TP.Giang Trung.
Mặc dù theo phân phó của tỉnh trưởng, đem một mặt chân thực nhất đặt ở trước mặt Liễu bí thư,, Tân Đức Nguyên và Lưu Dũng Binh hiển nhiên cũng không thể "dương dương tự đắc", trong lòng thấp thỏm bất an, đây hoàn toàn có thể lý giải.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 2057: Mỹ tức giận!
Chương 2057: Mỹ tức giận!