"Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Giọng nói này làm trong lòng Ngô phu nhân rơi lộp bộp, trong bụng cũng cảm thấy truy cứu tiếp nữa sợ không ổn, nên cũng không còn lên tiếng.
Nhưng mà Ngô thị đứng ở một bên không nghĩ sẽ bỏ qua cơ hội như vậy, vội vàng chỉ vào Tần Thư Dao nói: "Nó động thủ đánh người, còn không vâng lời trưởng bối!"
Ngô thị lập tức nói những lời Tần Thư Dao đã nói ra, hơn nữa còn nói tránh nặng tìm nhẹ.
Nếu chỉ có Ngô thị, như vậy có lẽ Tần Lương sẽ bị lừa.
Nhưng mà Tần lão phu nhân đứng ở một bên lại hừ lạnh một tiếng: “Vợ lão đại, lời con nói có chút hơi quá. Tại sao con không nói công tử nhà mẹ con làm nhục nữ nhi nhà chúng ta!”
Tần lão phu nhân chỉ nói "nhà mẹ con", là đã có ý trách cứ và ghét bỏ.
"Lão phu nhân, người không có chứng cứ, tại sao có thể nói là con trai nhà ta làm nhục cô nương Tần gia các ngươi được. Mới vừa rồi Lan Nhi luôn miệng nói nha đầu Tần gia các ngươi quyến rũ Lan Nhi nhà ta!"
Ngô phu nhân nhanh mồm nhanh miệng, lại nuốt không nổi tức giận, vội vàng nói ra. Chỉ là sau khi nói ra thì trong lòng biết là không tốt, nhưng cũng đã nói ra rồi.
Đứng ở một bên, trong lòng Ngô Hạ Mẫn buồn bực không thôi, tương lai hắn muốn ở kinh nhậm chức, còn phải để cho người dượng này hỗ trợ nhiều hơn. Hơn nữa, mới vừa rồi hắn cũng đã sớm nghe tình hình các cô nương trong phủ, ba cô nương này đều đã có hôn ước. Mà một người lại lợi hại hơn một người, nếu đắc tội, như vậy con đường làm quan sau này của hắn cũng sẽ không thuận buồm xui gió.
Chẳng qua là, dù sao Ngô phu nhân cũng là mẫu thân của mình, ngay cả trong lòng hắn sốt ruột đi nữa, cũng không dám lên tiếng phản bác. Chỉ có thể đứng ở một bên sốt ruột.
Hai hàng lông mày Tần Lương nhíu chặt, liếc mắt nhìn Ngô phu nhân và Ngô Hạ Lan, đối với những chuyện ác bá của Ngô Hạ Lan, Tần Lương không rõ ràng lắm, hiện tại thấy Ngô phu nhân che chở nhi tử mình vô cùng, mới phát hiện thì ra là người bị đánh thành đầu heo đang ngồi dưới đất chính là Ngô Hạ Lan.
Thấy bộ dạng này của Ngô Hạ Lan, trong lòng Tần Lương cũng hơi ngẩn ra, ông luôn không biết hai thị nữ võ công cao cường đó nữ nhi mình tìm được ở đâu. Lại không nghĩ rằng hai người thị nữ này lại ra tay nặng như vậy.
Ông khẽ cau mày, lạnh lùng liếc mắt nhìn Ngô phu nhân, trầm giọng nói: "Phu nhân nhìn thấy? Có người làm chứng?"
Một câu "phu nhân" đã đẩy quan hệ hai nhà cách xa, Ngô thị không khỏi cắn răng, trong lòng cũng bắt đầu có chút nóng nảy.
Ngô phu nhân lúng túng, trầm mặc một lát, lại lớn tiếng nói: "Dù sao là nữ nhi ngươi đánh con ta, chỉ cần điểm này, các ngươi cũng không thể dung túng nha đầu không ai nuôi dạy kia!"
Ngô phu nhân không nghĩ tới những lời này lại chân chính chọc đến chỗ đau của Tần Lương, ông vẫn luôn đau lòng cho hai tỷ muội Tần Thư Dao, bây giờ nghe những lời này vẻ mặt cũng lạnh lùng.
"Phu nhân, nếu bà tìm không ra được chứng cớ. Như vậy thì đừng ở chỗ này làm loạn. Nữ nhi của ta, ta rất rõ ràng, tuyệt đối không phải là loại người làm việc lung tung. Huống chi ta đây còn có hai nha hoàn làm chứng. Nếu phu nhân không phục, như vậy chúng ta sẽ lên quan, xem một chút đại nhân trong kinh có làm việc công bằng như đại nhân ở Thanh Châu các ngươi hay không, đến lúc đó nếu thật sự tra ra là nhi tử của ngươi tại hậu viện khi dễ nữ nhi của ta, như vậy ta nhất định sẽ bắt hắn trả giá cao gấp đôi!"
Lời này vừa nói ra, hai người Ngô thị và Ngô phu nhân cũng chấn động, không nghĩ tới Tần Lương bỗng nhiên cứng rắn như vậy.
Tần Thư Dao cũng không nghĩ tới Tần Lương đều luôn đứng ở trung lập, sẽ không nói hai lời đứng ở bên cạnh mình.
Vốn Tần Khả Cầm vẫn cúi đầu khóc thút thít cũng không khỏi trợn to hai mắt, nhìn Tần Lương.
Cho tới bây giờ hai tỷ muội bọn họ đều chưa từng cảm nhận được tình thương của cha, huống chi Tần Lương còn là một người yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc. Quan tâm hai người tỷ muội bọn họ đã ít lại càng ít.
Hiện tại không nghĩ tới Tần Lương sẽ không nói hai lời đứng ra bảo vệ bọn họ, chuyện này làm trong lòng bọn họ cũng có chút chấn động, cũng có chút cảm thấy không thể tin được.
Ở trong mắt bọn họ, Tần Lương chỉ thương yêu hai người Tần Tuyết Như và Tần Minh Hi.
Lần này Ngô phu nhân tới là muốn lôi kéo quan hệ với Tần gia, lại không nghĩ rằng bởi vì nhi tử của mình ham mê nữ sắc, làm căng thẳng quan hệ với Tần gia.
Đứng ở một bên, Ngô Hạ Mẫn thấy nếu chuyện phát triển tiếp nữa, không chỉ có bất lợi với Ngô Hạ Lan, mà cũng bất lợi với cả Ngô gia.
Hắn đứng dậy, thi lễ xin lỗi với Tần Lương, nhẹ giọng nói: "Dượng chớ tức giận. Chuyện này nói vậy cũng chỉ là hiểu lầm, có lẽ là đệ cháu nhìn thấy một mình Tần nhị tiểu thư đứng ở chỗ này, muốn đùa nàng một chút, lại không nghĩ rằng làm Tần nhị tiểu thư sợ hãi, cũng làm Tần đại tiểu thư hiểu lầm. Điều này cũng trách đệ cháu không biết chuyện, lần đầu tới cửa cho nên chạy loạn khắp nơi. Mới có thể xảy ra chuyện hiểm lầm vừa nãy."
Ngô Hạ Mẫn nói cực kỳ hoàn mỹ, vừa không đắc tội với người Tần gia, vừa giải vây cho đệ đệ mình.
Ngô thị thấy tiếp tục như vậy nữa, cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào với Ngô gia. Hơn nữa, bà ta cũng không nghĩ tới Tần Lương sẽ làm điều ngược lại với hai mẹ con bà ta, điều này làm cho bà ta vừa tức vừa giận, lại cũng chỉ có thể đè lửa giận trong lòng xuống, cười nói: "Đúng vậy, chuyện này nói không chừng là hiểu lầm. Dao nha đầu đau lòng nhất là Cầm nha đầu, thấy Cầm nha đầu khóc, dĩ nhiên là bảo vệ rồi!"
Tần Thư Dao nghe hừ lạnh một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.
Tần lão phu nhân biết chuyện như vậy truyền đi, cũng không tốt cho thanh danh của Tần Khả Cầm, cho nên cũng hừ lạnh một tiếng: "Thật không ngờ, như vậy, Dao nha đầu chúng ta cũng không đánh lầm người. Chuyện hôm nay cứ tính như thế, tất cả mọi người giải tán đi!"
Trong lòng Ngô phu nhân không cam lòng, nhưng cũng biết sau này mình còn phải dựa vào Tần gia, hiện tại đắc tội Tần gia là quyết định không sáng suốt. Cho nên cũng không nói thêm gì nữa, chẳng qua là mặt lạnh, nhìn nhi tử còn trên mặt đất, tức giận lại không đánh được, phẫn nộ quát: "Đồ vô dụng, còn không nhanh lên đứng lên cho ta!"
Trong lòng Ngô Hạ Lan không phục, còn muốn nói tiếp mấy câu, lại bị ca ca đang đỡ mình dậy âm thầm bấm một cái, hắn ta lập tức giận trừng hai tròng mắt, lớn tiếng nói: "Huynh bấm ta làm gì!"
Trong lòng Ngô Hạ Mẫn đã sớm chán ghét hắn ta không thôi, cũng không để ý đến hắn ta. Chẳng qua là cúi chào Tần Lương và Tần lão phu nhân, mới mang theo đệ đệ của mình và mẫu thân rời đi.
Đợi sau khi bọn hắn đi xa, Tần lão phu nhân mới lạnh lùng liếc mắt nhìn Ngô thị, lạnh lùng nói: "Thông gia không hiểu lễ nghĩa như vậy, sau này vẫn nên ít giao tiếp!"
Trong lòng Ngô thị chấn động, lại không nói ra một câu phản bác nào.
Vậy mà đứng ở một bên, mặc dù hai người Tần Tuyết Như và Tiết Nhã không cam lòng, tuy nhiên cũng không dám nói một câu.
Trước khi rời đi, Tần lão phu nhân còn lạnh lùng nhìn hai người bọn họ một cái, đến cả thở mạnh hai người bọn họ cũng không dám.
Đợi sau khi mọi người giải tán, Tần Thư Dao mới nhẹ giọng an ủi: "Được rồi, muội cũng đừng khóc nữa. Người nọ bị đánh thành đầu heo, trở về nhất định sẽ bị hung hăng đánh thêm một trận nữa. Chỉ là bỏ qua cho bọn họ như vậy, cũng coi như tiện nghi cho bọn họ."
Dù sao hai nhà Tần gia và Ngô gia vẫn là thông gia, cũng không thể làm quá căng. Hơn nữa, coi như nàng muốn truy cứu lần nữa, Tần Lương và Tần lão phu nhân cũng không đồng ý, dù sao thanh danh Tần Khả Cầm quan trọng hơn, huống chi Ngô Hạ Lan cũng bị đánh cho một trận rồi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đích Nữ Muốn Hưu Phu
Chương 196: Chuyện nhà khó khăn nên phải che chở
Chương 196: Chuyện nhà khó khăn nên phải che chở