Cung Kỳ Vĩ ngắt lời y: "Một người nếu như không có nguyên tắc, sẽ không có được sự công nhận của mọi người; một chính phủ không có nguyên tắc sẽ mất đi sự tín nhiệm. Cải cách chính trị thương yên thời nhà Tần, cải cách bước đầu nhấn mạnh, trước tiên phải lập được sự tin tưởng, muốn người khác tin tưởng, trước tiên phải làm được cái gọi là thành thật, phía chính phủ chúng ta sẽ thực hiện đúng tất cả các cam kết." Cung Kỳ Vĩ chậm rãi để bản hợp đồng xuống bàn: "Mục đích truy cứu trách nhiệm của họ không chỉ đơn thuần là để trừng phạt, mà còn để nói cho tất cả các thương nhận khác, không thể khiêu khích sự uy nghiêm của chính phủ."
Hạ Bá Đạt không nói gì, vì y thấy lời lẽ của Cung Kỳ Vĩ cũng có lý, nhưng nếu làm theo cách của Cung Kỳ Vĩ, e sẽ gây ra sóng gió....
Lý Trường Vũ nói: "Tôi mới đến Nam Tích, còn chưa rõ về việc này nhưng nếu căn cứ vào hợp đồng, tập đoàn Tinh Nguyệt thực đã vi phạm hiệp ước, dựa theo hợp đồng quy định, phía ta có quyền hủy bỏ hợp đồng này." Lý Trường Vũ nhìn Cung Kỳ Vĩ cười: "Đồng chí Kỳ Vĩ, xem ra đồng chí từ lâu đã muốn dạy cho tập đoàn Tinh Nguyệt này một bài học rồi, chắc vì trước đây chưa xác định việc Lam Sơn hợp tác với Nam Tích xây dựng cảng nước sâu nên đồng chí vẫn nhẫn nại. Bây giờ đã có quyết định Lam Sơn và Nam Tích hợp tác cùng xây dựng cảng, vấn đề vốn đầu tư cho Nam Tích làm đau đầu bấy lâu đã không tồn tại nữa, hiện nay việc đầu tư của tập đoàn Tinh Nguyệt lại đúng lúc hết kỳ hạn, nên đồng chí mới đưa ra việc này."
Cung Kỳ Vĩ cười xấu hổ, y quả thực đã nghĩ như vậy.
Lý Trường Vũ nói: "Tôi thực không nắm rõ về hạng mục xây dựng cảng nước sâu, đồng chí Kỳ Vĩ, nếu tận dụng số vốn đầu tư của tập đoàn Tinh Nguyệt vào xây dựng cảng thì số vốn đầu tư sẽ nhiều hơn khi ta hợp tác với Lam Sơn phải không?"
Cung Kỳ Vĩ gật đầu: "Không những vốn lớn hơn hẳn mà phần lợi nhuận họ được phân sau này còn nhiều nữa. Lam Sơn tuy được phân không ít nhưng số tiền đó dù sao cũng chi dùng cho nhân dân, đều sẽ cống hiến cho sự phát triển của kinh tế quốc doanh, còn tập đoàn Tinh Nguyệt lại muốn đầu tư khoản tiền đó tới Singapo. Tôi có thể đảm bảo rằng tương lai lợi nhuận mà cảng nước sâu đem lại là cực lớn, không phải chúng ta không cho các nhà đầu tư cơ hội kiếm tiền, mà là cho cơ hội nhưng họ không cần, tự để tuột cơ hội khỏi tay. Bây giờ việc vi phạm hiệp ước đã là việc thật, khi họ dùng vốn đầu tư để ép buộc chính phủ Nam Tích đã không ý thức được đã mất đi cái gì!"
Hạ Bá Đạt nhỏ giọng: "Việc này, tôi cần phải bàn bạc với bí thư Từ Quang Nhiên một chút, cần phải thật thận trọng." Y ho khan một tiếng: "Tiếp theo chúng ta hãy nói đến việc phân công công tác của đồng chí Trường Vũ." Nói đến đây, y không khỏi chú ý một việc, Khổng Nguyện đến đây đã truyền đạt lại ý kiến của phía tỉnh một cách rõ ràng, Hạ Bá Đạt mình sẽ phụ trách chủ trì toàn bộ công việc của chính quyền thị, phụ trách về tài chính, thuế vụ, thanh tra và các hoạt động kinh tế trọng điểm.
Còn Lý Trường Vũ sẽ phụ trách công tác thường vụ của chính quyền thị, phụ trách cơ quan chính phủ thị như pháp chế, cải cách mở cửa, giám sát, nhân sự và bảo trợ xã hội, biên chế, giám quản tư sản quốc hữu, thống kê, thu hút đầu tư, dịch vụ hành chính công cộng, vật giá, trọng tài... Đồng thời Hạ Bá Đạt y phải trợ giúp Lý Trường Vũ trong công tác tài chính và thuế vụ. Hạ Bá Đạt nói rõ những phân công cho Lý Trường Vũ rồi lại nói tiếp: "Hy vọng sau này ban lãnh đạo ta sẽ làm việc ngày càng hiệu quả, tôi cũng tin rằng sự có mặt của đồng chí Trường Vũ sẽ đem tới cho chính quyền thị một không khí mới."
Sau khi cuộc họp kết thúc, Lý Trường Vũ đi tới cùng với Cung Kỳ Vĩ, Cung Kỳ Vĩ nhìn thấy vội lễ phép chào: "Thị trưởng Lý!"
Lý Trường Vũ mỉn cười: "Kỳ Vĩ à, đầu tư ngoại lai chiếm phần lớn tỉ lệ số vốn đầu tư xây dựng cảng phải không?" Cung Kỳ Vĩ đáp: "Rất lớn, cho nên một khi việc đầu tư gặp vấn đề sẽ làm cho cả công trình rơi vào thế bị động, cũng sẽ làm cho chính phủ ta rơi vào bị động." Lý Trường Vũ nói tiếp: "Có phải cậu muốn nhân cơ hội này thay đổi tỉ lệ đầu tư vốn xây cảng phải không?" Cung Kỳ Vĩ có chút ngạc nhiên nhìn Lý Trường Vũ, y nhận thấy vị phó thị trưởng mới đến này cũng thực tài giỏi.
Bản thân mình còn chưa để lộ ra chút dụng ý đích xác nào thì vị Lý Trường Vũ này đã hỏi luôn tới vấn đề then chốt, Cung Kỳ Vĩ có chút xấu hổ cười nói: "Bị thị trưởng Lý nhìn ra rồi, đó mới là mục đích thực sự của tôi, châm ngôn có câu: Của tốt thì giữ lấy mà dùng, ban đầu công trình xây dựng cảng nước sâu vì nhiều nguyên nhân nên mới kêu gọi nhiều vốn đầu tư bên ngoài, việc làm này cũng có hạn chế của nó.
Lần này vừa hay chính họ lại cho chúng ta cơ hội, tôi thấy nên tận dụng cơ hội này để thay đổi, điều chỉnh hợp lý tỉ lệ đầu tư, cố đạt hết mức để bảo vệ lợi ích quốc gia." Lý Trường Vũ nói đầy thâm ý: "Kỳ Vĩ à, cậu có từng nghĩ, làm vậy sẽ đắc tội với không ít người không?" Cung Kỳ Vĩ đáp: "Là đảng và nhà nước đã đưa tôi vào vị trí này, tôi không thể chỉ giữ khư khư lấy chức vị mà không làm gì, trước giờ tôi vẫn cho rằng, mình một lòng đều là vì lợi ích quốc gia, bất cứ người nào vi phạm vào lợi ích này tôi đều không thể tha thứ được."
Lý Trường Vũ gật đầu không nói gì, ánh mắt ông nhìn về phía xa bầu trời, trong lòng cảm thấy vui mừng, thì ra ở Nam Tích này vẫn còn có một cán bộ như Cung Kỳ Vĩ, ông tin rằng tương lai của thành phố Nam Tích sẽ càng sáng lạng.
]Việc Cung Kỳ Vĩ đưa ra, Hạ Bá Đạt không dám tự tiện chủ quyết, qua nhiều năm đảm nhiệm chức vụ bí thư đã làm cho y hình thành thói quen không tốt: Mỗi khi gặp phải sự việc lớn, việc đầu tiên y nghĩ tới là xin chỉ thị, tuy không thoải mái với Từ Quang Nhiên nhưng y vẫn bàn bạc việc đó với Từ Quang Nhiên, mục đích là để tháo gỡ trách nhiệm.
Từ Quang Nhiên nghe xong liền trầm tư một lúc, hai tay đan vào nhau, hai ngón tay cái cứ lặp đi lặp lại mà chạm vào nhau.
Hạ Bá Đạt nói: "Bí thư Từ, việc này ông thấy thế nào?"
Từ Quang Nhiên không thể hiện rõ thái độ của mình, y cười: "Bá Đạt, câu cứ nói ra ý kiến của cậu trước đi!"
Hạ Bá Đạt đáp: "Việc này thực sự rất khó xử lý, Cung Kỳ Vĩ nói cũng không sai, phải giáo huấn cho những nhà đầu tư đó một bài học. Nhưng nếu hủy bỏ hợp đồng đá đít họ khỏi công trình xây cảng, xem ra có hơi quá. Tôi lo rằng như vậy sẽ gây ra tâm lý hoảng loạn cho các nhà đầu tư, hiện nay các nơi trên toàn quốc đều đang kêu gọi đầu tư, ta lại đuổi vốn đầu tư đi..." Những lời tiếp sau Hạ Bá Đạt không nói nữa.
Từ Quang Nhiên than thở: "Bá Đạt à, cậu có thấy là Cung Kỳ Vĩ người này rất thích làm những việc náo động không?"
Hạ Bá Đạt không khẳng định cũng không phủ định, kỳ thực cách nghĩ của y giống hệt với Từ Quang Nhiên, y nhỏ giọng nói: "Cung Kỳ Vĩ cũng có chút năng lực."
Từ Quang Nhiên nói: "Tôi không phủ nhận năng lực của cậu ta, nếu không tôi đã không giao công việc quan trọng như công trình xây cảng nước sâu cho cậu ta rồi."
Hạ Bá Đạt nói tiếp: "Tôi nghe nói bí thự Kiều rất tán thưởng cậu ta." Hạ Bá Đạt bắt đầu xúi giục.
Từ Quang Nhiên nói: "Nói ra thì, Lam Sơn và Nam Tích có thể hợp tác cùng xây dựng cảng, cậu ta là người có công lớn nhất!" Từ Quang Nhiên đã không che dấu sự bất mãn của mình đối với Cung Kỳ Vĩ. Lúc đầu bí thư tỉnh uy Kiều Chấn Lương can thiệp vào việc phân công chính quyền, để Cung Kỳ Vĩ phân quản cảng nước sâu, nguyên nhân chính gây ra việc này chính là do phương án hợp tác của Cung Kỳ Vĩ đưa ra đã thuyết phục được Kiều Chấn Lương, còn Từ Quang Nhiên lại nghe nói, phó bí thư đến Nam Tích cũng đề nghị Nam Tích và Lam Sơn hợp tác chắc là vì Cung Kỳ Vĩ.
Tuy không có chứng cớ xác thực nhưng y vẫn tin rằng, cái tên Cung Kỳ Vĩ rất ngang ngạnh, Cung Kỳ Vĩ vẫn một mực đề xướng việc này, chỉ cần có cơ hội gã sẽ loan truyền quan điểm của mình. Từ Quang Nhiên thâm chí còn cho rằng mình đang ở vào thế bị động như hiện nay cũng là có liên quan tới Cung Kỳ Vĩ. Việc Lam Sơn và Nam Tích hợp tác đã trở thành sự thật, cũng có nghĩa đã phủi bỏ hết mọi nỗ lực trước đây của y đã làm cho công trình này, đồng thời cũng phân nhỏ chính tích của y.
Hạ Bá Đạt đương nhiên hiểu ý của Từ Quang Nhiên, y cười nói: "Ai cũng muốn lập thành tích, đối với một cán bộ như đồng chí Kỳ Vĩ mà nói, có tâm lý nôn nóng muốn lập thành tích cũng là điều dễ hiểu."
Từ Quang Nhiên thầm mắng Hạ Bá Đạt là tên cáo già, nói gã thích đùa thái quá, trách nhiệm gì cũng không muốn gánh chịu, bây giờ Lý Trường Vũ đến rồi, gã mà cứ chơi đùa như vậy tiếp, cẩn thận không lại tự chui vào chòng. Từ Quang Nhiên nói: "Việc này cậu xem xét mà giải quyết đi, việc bên phía chính phủ tôi không nên quá can thiệp." Từ Quang Nhiên cũng biết đùn việc, trên đời này đâu chỉ mỗi mình Hạ Bá Đạt mi biết đùn đẩy trách nhiệm, nếu như là trước đây.
Từ Quang Nhiên có lẽ sẽ gọi Cung Kỳ Vĩ đến mà chất vấn, nhưng giờ y không nghĩ như vậy nữa. Y cho rằng cải cách của Cung Kỳ Vĩ đối với cảng nước sâu chính là phương án mà phía tỉnh kỳ vọng, nếu lúc này mình đứng ra phản đối, e sẽ làm xấu đi quan hệ giữa mình với bí thư Kiều Chấn Lương. So với chuyện càng nước sâu, Từ Quang Nhiên càng coi trọng vận mệnh chính trị trước mắt của mình hơn
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 603-1: Tín ngưỡng (1)
Chương 603-1: Tín ngưỡng (1)