Nghe thấy Từ Quang Nhiên đẩy việc này cho mình, Hạ Bá Đạt cũng cảm thấy được, bây giờ hoàn cảnh của Từ Quang Nhiên không tốt chút nào, y không dám có làm chút động thái lớn nào.
Hạ Bá Đạt nghĩ thầm: "Mày không muốn quản, tao cũng càng không muốn, Cung Kỳ Vĩ cứ lăn qua lăn lại việc này, vậy tùy hắn làm, đến lúc ấy việc chiêu thương cho Nam Tích gặp vấn đề, xem ai là người thu dọn cục diện rối rắm đó."
Hạ Bá Đạt không muốn gánh trách nhiệm này, nên y đã nghĩ tới Lý Trường Vũ, y không phải là phó thị trưởng thường vụ đó sao? Việc này nên để y ra tay, Hạ Bá Đạt liền tìm tới Lý Trường Vũ, để Lý Trường Vũ đi bàn bạc với Cung Kỳ Vĩ.Y đưa ra hai ý kiến, thứ nhất, việc thiết lập tính uy nghiêm của chính phủ là đúng, nên giáo huấn cho những nhà đầu tư này một bài học; thứ hai, phải giữ đúng chừng mực, không được hạ triệt hết các nhà cung cấp vốn, nếu anh mà đuổi hết họ ra khỏi thế cục, sau này ai còn dám đến Nam Tích đầu tư nữa?
Đương nhiên việc nên phát sinh thì phát sinh, Lý Trường Vũ không những không thuyết phục Cung Kỳ Vĩ mà ngược lại y kiên quyết đứng về phía Cung Kỳ Vĩ. Y cho rằng quyết định của Cung Kỳ Vĩ rất chính xác, một chính phủ nhất thiết phải có đủ tính nguyên tắc, chỉ như thế mới xây dựng được sự tín nhiệm. Cung Kỳ Vĩ là một người kiên trì và có trách nhiệm cao, y lập tức quyết định việc đơn phương hủy hợp đồng đầu tư của tập đoàn Tinh Nguyệt, đồng thời chính thức giử thư luật sư cho phía tập đoàn Tinh Nguyệt đòi bồi thường.
Tập đoàn Tinh Nguyệt từ trên xuống dưới hoàn toàn bị bất ngờ bởi đòn đánh mạnh mẽ này của chính phủ thành phố Nam Tích, các nhà đầu tư nhỏ lẻ khác cũng vì chuyện này mà đâm ra hoang mang lo sợ. Hà Trường An tuy cảm thấy tình thế không đúng lắm nhưng khi biết tin này cũng liền vội vàng đến Nam Tích, người đầu tiên mà y phỏng vấn chính là Trương Dương.
Lúc Hà Trường An tìm đến chỗ Trương Dương, hắn đang tám ở trung tâm tin tức vừa mới được tổ kiến.
Trung tâm tin tức này tiến triển rất thuận lợi, Đường Đường do Cao Liêm Minh mời đến rất cao tay, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã giúp họ biên lập được một hệ thống quản lý tin tức.
Trương đại quan nhân thuộc loại ngu dốt dần độn về lĩnh vực máy tính, hôm nay hắn đến chủ yếu là để đưa cho Đường Đường chiếc lap trị giá 28 nghìn, nghe nói là của hãng Besturn, Trương Dương không hiểu lắm, dù sao với một thứ nhỏ tí như này, bán đắt hơn cả cái máy bàn to đùng thật có chút không đáng.
Đường Đường cũng không từ chối, món đồ mà thể ủy tặng cô vừa hay là thứ cô đang cần, cô liền cười nhận lấy.
Lúc Trương Dương ngồi nói chuyện với cô thì Hà Trường An đến.
Trương Dương mời Hà Trường An về phong làm việc của mình, vì vừa mới chuyển đến đây nên phòng của hắn rất bừa bộn. Phó Trường Chinh đang thu dọn ở đó, thấy Trương Dương có khác tới liền giót trà cho họ rồi đi ra ngoài.
Hà Trường An ngồi xuống ghế, nhìn quanh phòng làm việc của Trương Dương rồi nói: "Rất giản dị!"
Trương Dương cười: "Văn phòng tạm thời, phía thị đã quyết định, khu đất thể ủy và sân vận động cũ sẽ chính thức được bán vào trước cuối năm, hai ngày nay chúng tôi đều tranh thủ chuyển văn phòng đến đây, chỗ này là mượn tạm Lý Quang Nam không mất tiền."
Hà Trường An nhìn qua cửa sổ hướng ra phía quán ba quốc tế Nam Dương, nhỏ giọng hỏi: "Có phải là Lý Quang Nam của quốc tế Nam Dương?"
Trương Dương gật: "Uhm, chính là thương nhân người Sing đó"
Hà Trường An mượn câu nói này của Trương Dương dẫn sang việc khác: "Người Sing đầu tư ở Nam Tích cũng không ít, Phạm Tư Kỳ của tập đoàn Tinh Nguyệt cũng là người Sing đấy."
Trương Dương cười đáp: "Sing gì chứ, nói thẳng ra đều là người Hoa, trước đây đều đến Biển Nam buôn bán. Rồi ở đấy mất gốc, đến quốc tịch cũng đổi." Hà Trường An cười: "Cậu coi họ là người Hoa nhưng trong lòng họ sớm đã quên mất mình là con cháu Viêm Hoàng rồi."
Trương Dương nói: "Chú Hà, chú đến đây có việc gì thế? Chẳng nhẽ là vì việc về khu đất sân vận động?"
Hà Trường An lắc đầu: "Việc đó tôi đã giao cho Kiều Bằng Cử rồi, tôi sẽ không ra mặt nữa."
Trương Dương ồ một tiếng.
Hà Trường An lại nói: "Thực không giấu gì, lần này tôi đến là vì việc xây cảng nước sâu." Gần đây khắp nơi đều xôn xao chuyện chính phủ Nam Tích đơn phương hủy bỏ hợp đồng với tập đoàn Tinh Nguyệt, Trương Dương đương nhiên có nghe nói, nhưng hắn không quan tâm lắm. Dù sao chức quyền của hắn cũng chỉ ở bên thể ủy, bây giờ đang quản việc tổ kiến trung tâm tin tức, hoàn thành tư liệu cả hệ thống thể thao, để biến thể ủy Nam Tích trở thành đơn vị số hóa quản lý đầu tiên của tỉnh Bình Hải, đi đầu cả nước về mặt này. Theo cách nói của Thường Hải Tâm, việc này sẽ tiết kiệm được thời gian của họ, nâng cao hiệu suất công việc, đông thời quản lý chặt chẽ và dễ dàng đống hồ sơ tư liệu phức tạp. Tuy nhiên đến bây giờ Trương Dương vẫn chưa thấy được điển tốt của việc này, tuy hắn không hiểu nhưng vẫn vui vẻ thử sức với công việc mới mẻ này.
Nghe Hà Trường An nói đến đây vì vụ việc xây cảng nước sâu, Trương Dương không nhịn nổi cười ầm lên, Hà Trường An chắc là đang lo sợ, y và tập đoàn Tinh Nguyệt là hai nhà đầu tư lớn của công trình này, bây giờ phía đầu tư vốn lớn nhất là Tinh Nguyệt bị loại bỏ, đương nhiên Hà Trường An sẽ lấy làm lo sợ. Lúc đầu, những nhà đầu tư này ỷ vào việc mình giữ vốn đầu tư, lợi dụng lúc Nam Tích gặp khó khăn về vốn mà đưa ra hàng loạt điều kiện. Bây giờ tình thế thay đổi, Lam Sơn và Nam Tích hợp tác xây dựng công trình cảng nước sâu, việc này làm thay đổi tình thế, thế chủ động vào tay chính phủ, hạng mục công trình này không còn vấn phải vấn đề về vốn, tình thế thay đổi dẫn đến thay đổi về tâm thái, với kẻ khó giữ được bình tĩnh như Hà Trường An, y đã bắt đầu lo sợ.
Trương Dương nói: "Chú Hà chắc đã nghe nói việc Nam Tích đơn phương hủy hợp đồng với Tinh Nguyệt rồi phải không?"
Hà Trường An gật đầu, nói: "Quyết định này của chính phủ Nam Tích thật tôi không hề nghĩ tới." Trương Dương cười: "Phía thị nhằm vào tập đoàn Tinh Nguyệt chứ đâu phải chú, chú lo gì chứ?" Hà Trường An nói: "Tôi lo đây mới là khởi đầu, lúc đầu tôi cung cấp vốn đầu tư cũng đã có chút chậm trễ, nhưng chưa vi phạm hợp đồng. Bây giờ Nam Tích đã hủy hợp tác với Tinh Nguyệt, nghe nói còn căn cứ vào hiệp ước để đòi bồi thường." Hà Trường An nói hết sức căng thẳng.
Trương Dương nói: "Thế nên chú lo rằng mình sẽ gặp phải chuyện tương tự như vậy phải không?"
Hà Trường An cười: "Thực cũng lo là sẽ bị như vậy."
Trương Dương nói tiếp: "Tập đoàn Tinh Nguyệt bị như ngày hôm nay cũng là tự mình chuốc lấy, họ cố ý trì hoãn đầu tư, không tuân theo hợp đồng lại còn thừa cơ chính phủ Nam Tích gặp khó khăn đưa ra điều kiện ngặt nghèo, gây tổn hại lợi ích của Nam Tích, dạy cho họ một bài học cũng là điều đáng làm." Hà Trường An nói: "Trương Dương, có thể sắp xếp một cơ hội cho tôi gặp thị trưởng Cung nói chuyện được không?"
Vì quan hệ giữa Trương Dương và Hà Trường An nên hắn ngại không từ chối, hắn nhìn Hà Trường An: "Tại sao vậy?"
Hà Trường An nhỏ giọng: "Chỉ là muốn hia bên hiểu nhau rõ hơn thôi."
Cung Kỳ Vĩ biết tin Hà Trường An muốn mời mình ăm cơm liền vui vẻ nhận lời. Y sớm đã muốn bàn bạc vớn nhà đầu tư chủ yếu này, huống hồ lần này lại là Trương Dương ra mặt.
Hà Trường An mời y đến quốc tế Nam Dương, nhà hàng quốc tế Nam Dương ở đây đã chính thức đưa vào hoạt động, đẳng cấp và kiểu cách có thể coi là hiện đại và sang trọng nhất. Đúng sáu rưỡu tối, Cung Kỳ Vĩ đi đến phòng ăn cao cấp này.
Tối nay Hà Trường An chỉ mời một mình Cung Kỳ Vĩ, có thêm Trương Dương, ngoài ra không còn ai khác.
Cung Kỳ Vĩ đi vào phong cởi bỏ áo khoác, y nhìn vào bàn ăn trong phòng mà cười: "Khoa trương thế này, có mấy người mà chọn nơi lớn vậy."
Hà Trường An cười bước tới nắm lấy tay Cung Kỳ Vĩ: "Phòng nhỏ qua thì không thể xứng với nhân vật tầm cỡ như thị trưởng Cung Kỳ Vĩ được!"
Cung Kỳ Vĩ cười ha ha: "Giám đốc Hà khách khí rồi! Các ông đầu tư vào Nam Tích, là khách của chúng tôi, lẽ ra phải là tôi mời mới đúng." Hà Trường An cười: "Thị trưởng Cung mới khách khí, tối nay mời thị trưởng đến chỉ là để trò chuyện tâm sự chứ không có ý gì khác."
Trương Dương nói: "Tôi nói nhé, chúng ta đừng khách sáo như vậy được chứ, ngồi xuống rồi nói tiếp!"
Hà Trường An mời Cung Kỳ Vĩ ngồi vào ghế, Cung Kỳ Vĩ khiêm nhường một lúc rồi cũng ngồi xuống.
Trong lúc phục vụ mở chai rượu Mao đài ba mươi năm, Cung Kỳ Vĩ nói: "Tôi uống bia nhé!" Hà Trường An nói: "Hải sản của quốc tế Nam Dương rất ngon, nhưng uống với bia thì không hợp lắm. Hay là ta uống rượu trắng, thị trưởng Cung yên tâm, uống rượu tùy sở thích, tôi sẽ không gượng ép đâu."
Trương Dương ra hiệu cho phục vụ đem rượu lên.
Cung Kỳ Vĩ cũng không từ chối nữa, cầm chén rượu lên nói: "Nói ra thì lâu rồi chưa được gặp giám đốc Hà, mà tôi và Trương Dương cũng lâu chưa liên lạc gì."
Trương Dương cười: "Thị trưởng Cung là người bận rộn, tôi lại luôn tư thế chuẩn bị một trái tim hồng hai loại chuẩn bị, chỉ chờ được triệu kiến."
Cung Kỳ Vĩ cười ha ha: "Hai loại chuẩn bị, thế còn loại còn lại?"
"Loại còn lại là nếu ngài không triệu kiến, tôi đành phải uống một mình vậy!"
Cả ba đều cười ầm lên.
Cung Kỳ Vĩ cầm chén rượu lên: "Thế thì cậu phải chuẩn bị cho tốt rồi, hôm nay cậu phải uống thật nhiều đó, tửu lượng của tôi không khá cho lắm."
Ba người cùng cụm ly, Hà Trường An mời Cung Kỳ Vĩ dùng món nói: "Đầu bếp của quốc tế Nam Dương được mời đến từ nhà hàng Thế Gia Bào Sí ở Hương Cảng, hải sản do họ làm có thể nói là tiêu chuẩn nhất."
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Đạo Quan Đồ
Chương 603-2: Tín ngưỡng (2)
Chương 603-2: Tín ngưỡng (2)