Thế tử trầm mặc chốc lát. Hạo Thân vương cũng lâm vào trầm tư, hai đầu lông mày nhíu chặt chứng tỏ ông đang do dự.
Thế tử còn lo lắng thêm một chuyện khác “Phụ vương, mặc dù ngoài miệng lão Nhị không nói, nhưng trong lòng lại rất hận đứa nhỏ Kỳ Triết này. Còn Kỳ Triết trên mặt nhìn cung kính, nhưng lại. . . . . .” Thế tử không thể không thừa nhận, mấy tháng gần đây, Kỳ Triết giống như thoát thai hoán cốt. Nếu cứ thế mà phát triển tiếp, công danh trong tương lai nhất định không kém. Có điều thế tử cũng hiểu, Kỳ Triết hận lão Nhị, chẳng qua vì ngại hiếu đạo nên tạm thời sẽ không làm gì hắn. Nhưng tương lai thì sao? Sau này chờ Kỳ Triết được thế thì sao? Kỳ Triết đi theo bên người Ôn Uyển, mà Ôn Uyển đối với Bình Hướng Hi chỉ giữ lại vài phần mặt ngoài, không có nghĩa là Kỳ Triết sẽ làm như thế.
Hạo Thân vương mím môi, cuối cùng vẫn bày tỏ “Ta định đem Kỳ Triết đưa qua phòng khác. Con nói xem đưa qua phòng lão tam hay phòng lão Tứ?” Nếu như Ôn Uyển ở chỗ này tuyệt đối sẽ nôn một cái. Đúng là lập trường điển hình của phong kiến a, cũng không hỏi xem lão Tam và lão Tứ có đồng ý hay không? Vợ của lão Tam hoặc là vợ lão Tứ có đồng ý hay không? Đã tự mình đưa ra quyết định.
Thế tử suy nghĩ một lúc rồi nói “Phụ vương, vẫn nên thương lượng một chút với Tam đệ và Tứ đệ đi. Nếu hai người bọn họ đều không thích, chúng ta lại đưa qua đó sẽ không tốt. Đặc biệt là Tứ đệ, trưởng tử của đệ ấy còn nhỏ hơn Kỳ Triết một tuổi ” Nếu qua đó kế thừa tứ phòng, Kỳ Triết chính là đích trưởng tử. Ở cổ đại đích trưởng tử chính là cây cột chống đở gia đình. Tứ đệ và Tứ đệ muội nhất định sẽ có ý kiến .
Hạo Thân vương nghe xong liền nhíu mày. Lão Tứ không thích, lão Tam lại càng không thích. Còn mấy đứa con dâu nữa, Kỳ Triết mà qua đó họ nhất định sẽ làm khó dễ.
Hạo Thân vương nhìn thấy thế tử cũng nhăn lông mày. Đại phòng quan hệ đến tước vị truyền thừa, không phải là chuyện đùa, nên không có ở trong sự cân nhắc của ông. Cho dù muốn đi qua cũng không thích hợp.
Ngày thứ hai Ôn Uyển sang đây thăm, nhìn thấy má của Kỳ Triết còn sưng. Ôn Uyển lập tức đen mặt, nhìn bộ dáng này phải thù ghét sâu lắm mới có thể đánh ra cái tát mạnh thế này “Còn đau hay không?” Thấy nàng là người ngoài mà còn quan tâm như vậy, trong lòng Kỳ Triết liền chua xót. Ngược lại cha ruột mà đánh con mình nặng thế, nhưng dù sao hắn cũng không thể nói xấu. Ít nhất không thể ở trước mặt nhiều người trong phòng thảo luận chuyện này.
Kỳ Triết cười lắc đầu “Biểu tỷ, tỷ đừng lo lắng, đệ không đau” Câu nói rất không thuyết phục, rõ ràng đau đến không xong. Đành lắc đầu áy náy nhìn Ôn Uyển ở đối diện.
Ôn Uyển nhìn thấy vậy trong lòng rất khó chịu. Không nhịn được thoáng cái nước mắt liền lả chả rơi xuống ( tuyến lệ của Ôn Uyển rất dồi dào, không phải là nàng muốn khóc, thật sự là không nhịn được ). Đều nói phía sau có mẹ bên phải có cha, thật rất đúng. Cũng may Bình Hướng Hi không dám dùng bàn tay thô đánh nàng ( Bình Hướng Hi không dùng bàn tay thô đánh ngươi, là do thân phận của ngươi).
Kỳ Triết nhìn thấy Ôn Uyển khóc, từ khi bị đánh đến bây giờ, những người đến thăm hắn đều nói mấy câu khô khan không có ý nghĩa. Chỉ có biểu tỷ, nhìn thấy mặt mình sưng đỏ liền khóc, bảo hắn làm sao không cảm động. Kỳ Triết đột nhiên đứng dậy ôm Ôn Uyển, đem đầu chôn ở trên bả vai của Ôn Uyển. Để người khác không nhìn thấy vẻ mặt của hắn. Nhưng Ôn Uyển cảm nhận được Kỳ Triết run run, đứa nhỏ này đang khóc.
Dưới đáy lòng Ôn Uyển cũng khó chịu. Thằng bé thật sự thương tâm. Mẹ kế không phải mẹ ruột thì không sao, nhưng phụ thân là phụ thân ruột. Ôn Uyển nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng của hắn, cái gì cũng không nói. Hạo Thân vương đứng ở trước cửa, nhìn thấy tình cảnh này. Trong lòng không biết nên nói cái gì.
Ôn Uyển chờ Kỳ Triết bình tĩnh lại liền nói “Chuyện này đệ không cần lo, tổ phụ của đệ sẽ xử lý thích đáng chuyện này.” Năm ấy cái gì nàng cũng phải tự mình chuẩn bị, đó là vì không có người để mình dựa vào. Bây giờ Kỳ Triết thì khác. Có Hạo Thân vương ra mặt, Kỳ Triết có thể ít phí sức rất nhiều.
Kỳ Triết rất nghe lời Ôn Uyển “Tốt, đệ nghe lời biểu tỷ .”
Ôn Uyển thấy Hạo Thân vương, cũng không nói những cái khác “Ông chú, lần này đánh cũng đã đánh rồi. Sau này thì phải làm sao? Chẳng lẽ thật sự để mặc nhị biểu cữu đánh chết đứa nhỏ sao?” Lần này là cái tát, ai biết lần sau là cái gì?
Hạo Thân vương nói quyết định của mình ra.
Ôn Uyển nghe xong khẽ gật đầu. Biện pháp này rất tốt, đã không phải là con trai của hắn, tất nhiên hắn không thể nào quản giáo. Đây là biện pháp rút củi dưới đáy nồi, giải quyết ưu tư mà Ôn Uyển phải gánh vác “Ông chú, mặc dù đây là chuyện nhà của người, nhưng cháu chỉ muốn hỏi thêm một câu, Kỳ Triết phải đi theo phòng nào?”
Hạo Thân vương không quan tâm chuyện này. Ôn Uyển nguyện ý nhúng tay, chính là coi trọng Kỳ Triết, chuyện này đối với Kỳ Triết là chuyện tốt “Ta dự định để Kỳ Triết qua tam phòng.”
Lúc Ôn Uyển tuyển người, đại khái đã tìm hiểu một số tình huống trong hậu viện của phủ Hạo thân vương. Nghe nói là tam phòng thì nhíu mày một chút “Ông chú. Vì sao không đem Kỳ Triết qua đại phòng? Thế tử phi có ba đứa con trai trưởng, hơn nữa con trai trưởng và đích con thứ đều lớn hơn Kỳ Triết. Sẽ không có gì uy hiếp đến tước vị. Cháu tin tưởng, Kỳ Triết sẽ không có ham muốn gì đối với tước vị của Vương Phủ. Thế tử và thế tử phi lại là người khoan dung, cũng có thể đối xử tử tế với Kỳ Triết. Nếu là tam phòng. . . . . .” lời nói tốt thì nên nói, nếu không tốt Ôn Uyển sẽ không nói.
Ôn Uyển không có tiếp xúc với tam phòng, nhưng lại có tin tức. Tam phu nhân không phải là người có tính tình khoan dung. Ở giữa các chị em dâu với nhau có chút tranh cường háo thắng, Tứ phu nhân tuy là người khoan dung, bản thân không có khuyết điểm lớn, nhưng đích trưởng tử lại nhỏ hơn Kỳ Triết, đây là một vấn đề lớn. Ôn Uyển nhìn thấy phòng lớn là thích hợp nhất. Thế tử cùng thế tử phu nhân của phòng lớn, đều là người bao dung. Ôn Uyển sẽ không cần lo lắng sau này Kỳ Triết bị chọc giận hay gì đó.
Thế tử khoan dung lại rất nói lý lẽ. Thế tử phi càng không phải là người nhỏ nhen. Còn khúc mắc duy nhất là tước vị “Ông chú và Đại biểu cữu lo lắng sau này Kỳ Triết lớn lên, sẽ có lòng chiếm đoạt tước vị sao?” Đối với điểm này, Ôn Uyển biết Kỳ Triết sẽ không làm thế. Có điều chỉ mình nàng biết cũng chả có tác dụng, để thế tử phi và thế tử biết mới là tốt nhất. Dù sao bây giờ Kỳ Triết còn nhỏ, tương lai không ai biết trước được. Không có đảm bảo chắc chắn ai sẽ yên tâm đây.
Ôn Uyển thấy Hạo Thân vương trầm mặc, cũng biết chuyện này rất khó xử “Nếu không thử hỏi ý Kỳ Triết xem sao?” Ôn Uyển là người tương đối dân chủ, ngược lại Hạo Thân vương ngay cả Nhị lão gia cũng không báo cho biết.
Hạo Thân vương suy nghĩ một chút mới gật đầu. Ôn Uyển tiếp lời “Trong chuyện này, cháu thấy để cháu và Kỳ Triết nói chuyện sẽ tốt hơn. Nếu để ông chú đi nói, có thể Kỳ Triết sẽ không chịu.” Đứa bé kia xem trọng mẹ và ca ca của mình, có lẽ Kỳ Triết không muốn chuyển qua.
Ôn Uyển nói chuyện này với Kỳ Triết, quả nhiên Kỳ Triết không đồng ý. Ôn Uyển đem lợi ích tốt của chuyện thừa tự nhất nhất phân tích cho Kỳ Triết nghe, sau đó xoa trán của Kỳ Triết cười nói “Tỷ nghĩ mẹ và ca ca của đệ sẽ đồng ý . Kỳ Triết, nếu đệ lo lắng tương lai không ai quét mộ tế bái ca ca của đệ, thì sau này khi đệ cưới vợ sinh con, đưa một đứa nhỏ thừa tự dưới danh nghĩa của ca ca đệ là được. Để hắn cũng hưởng thụ hương khói của con nối dòng”
Kỳ Triết không có lập tức tỏ thái độ “Biểu tỷ, tỷ để đệ suy nghĩ xem.” Hắn thật không ngờ tổ phụ lại muốn đem hắn ra ngoài thừa tự. Nếu đi ra ngoài thừa tự, chỗ tốt quả thật rất nhiều.
Kỳ Triết suy nghĩ kỹ một hồi sau gật đầu “Được.” Quy củ là chết, người là sống. Ra ngoài thừa tự cũng không đại biểu hắn không phải là con trai của mẹ.
Ôn Uyển lại cùng Kỳ Triết nói chuyện nếu đi qua thừa tự và đi thừa tự chỗ nào là tốt.
Hạo Thân vương gọi thế tử đến, nói để Kỳ Triết thừa tự dưới danh nghĩa của thế tử. Thế tử kinh ngạc vạn phần ︰”Phụ vương, thừa tự dưới danh nghĩa của con thì. . . . . .” Không phải là thế tử nhỏ mọn, mà do hắn không nghĩ qua. Dù sao thừa tự dưới danh nghĩa của hắn. Một khi không cẩn thận sẽ dẫn đến rất nhiều chuyện.
Hạo Thân vương ban đầu cũng lo lắng vấn đề này, nhưng sau khi nói chuyện với Ôn Uyển, Kỳ Triết cũng tỏ thái độ của mình rõ ràng “Ta vốn không nghĩ đem Kỳ Triết thả vào danh nghĩa của con. Nhưng mà lão Tam và lão Tứ lại không thích hợp. Chỉ có đặt dưới danh nghĩa của con là thích hợp nhất. Về phần chuyện tước vị. Ôn Uyển cũng biết. Kỳ Triết cũng đã cam kết, nó sẽ không làm chuyện này. Ta tin tưởng đứa bé kia.”
Thế tử gian nan nói “Phụ vương, hay là để con cân nhắc một chút.”
Hạo Thân vương nhìn vẻ mặt không tình nguyện của thế tử, chỉ cười nhẹ nói “Con có biết tại sao ta tiêu phí khoản tiền khổng lồ cầu Ôn Uyển, chỉ mong Ôn Uyển đồng ý thu nhận một hài tử cùng nhau học tập không?”
Thế tử lắc đầu. Nói thật là thế tử nghĩ không ra, người dạy học là Phương Sĩ Đồng và hai võ sư, họ không phải là nhân tài thế gian hiếm có. Trong phủ đệ của họ cũng có thể tìm được, nhưng vì sao phụ vương trăm phương ngàn kế muốn đem hài tử đưa đến phủ Quận chúa?
Hạo Thân vương thấp giọng nói “Lời này ta chỉ nói một lần. Con nghe xong tai này phải lọt qua tai kia, không thể nói với người khác dù là một chữ.”
Thế tử nghe điều kiện lập tức gật đầu.
Hạo Thân vương hạ giọng thấp hơn “Con thử nghĩ xem, nếu Linh Đông được Ôn Uyển dạy giống như nàng vậy. Không nói giống Ôn Uyển mười phần, chỉ cần học được một nửa bản lãnh của Ôn Uyển thì tương lai sẽ như thế nào? Con sẽ không cho rằng Ôn Uyển chỉ dạy Linh Đông học làm ăn thôi chứ?” dạy người hoàng tộc đi làm ăn, Hạo Thân vương cảm thấy Ôn Uyển tìm lấy cớ thật không lổi. Sau này sẽ đón nhận việc làm ăn của Ôn Uyển. Nhưng điều này so với tâm tư của Ôn Uyển thì lại không tương xứng.
Thế tử nhìn Hạo Thân vương một cái, có chút giật mình “Ý của phụ vương là?” Linh Đông là đích con thứ của thái tử . Thân phận nói ra cũng quý trọng. Nếu học được bản lãnh của Ôn Uyển, ai có thể đấu lại Linh Đông. Thế tử suy nghĩ một chút liền run run nói “Phụ vương, hoàng thượng nơi đó. . . . . .” tâm tư này của Ôn Uyển, nếu bị hoàng đế biết sẽ như thế nào?
Hạo Thân vương cười một tiếng “Con cho rằng vì sao hoàng thượng nhất định phải bắt Ôn Uyển chọn một hài tử qua dạy. Hài tử Linh Đông này, mặc dù tư chất không phải thượng đẳng, nhưng cũng không kém, cộng thêm tính tình khoan hậu. Chỉ trong thời gian ngắn được Ôn Uyển dạy dỗ, đã có biến đổi rất lớn” hài tử có thể giấu diếm mọi chuyện thật không dễ dàng. Hơn nữa tâm tư cũng sâu, Ôn Uyển dạy dỗ không tệ.
Thế tử đã hiểu rõ.
Tôn thất có rất nhiều, tước vị của bọn họ cũng không phải là thiết mạo tử vương (cha truyền con nối). Phủ Hạo Thân vương bây giờ sở dĩ có cảnh tượng như thế, một là do bối phận của Hạo Thân vương cao. Hai cũng là điều quan trọng nhất, Hạo Thân vương có quan hệ thân thiết với hoàng đế. Mà quan hệ của hắn và mấy hoàng tử đều thường thường, bởi vì tạm thời không biết tương lai ai thắng ai bại, vì để ổn thỏa nên hắn không nhích tới gần. Nhưng nếu tương lai hắn không được Đế Tâm, không nói qua vài đời chỉ trở thành tôn thất bình thường. Mà ngay cả đời này của hắn cũng chỉ có thể như tàng hình. Dù cuộc sống như tàng hình cũng coi là tốt, nhưng nhìn phủ Chỉ thân vương hôm nay xem, đã trở thành đám mây mờ rồi. Nếu Ôn Uyển dạy dỗ thành công. Linh Đông thượng vị. Vậy Kỳ Triết từ nhỏ lớn lên cùng Linh Đông, còn không trở thành tâm phúc của hoàng đế sao? Một tước vị trong tương lai nhất định là có . Những thứ khác, vậy càng không cần nói.
Hạo Thân vương thấy con trai nghĩ thông suốt, lúc này mới nói “Nếu như thành công, Kỳ Triết khẳng định sẽ không đem tước vị này để vào trong mắt. Nếu không thành công, Kỳ Triết cả đời sẽ bị chèn ép. Vợ chồng các con cũng không tổn thất gì. Sau này, thời gian Kỳ Triết ở trong vương phủ cũng không dài.” Không chỉ muốn Kỳ Triết đi phủ Quận chúa, Hạo Thân vương còn tính toán rèn luyện Kỳ Triết nhiều hơn.
Thế tử lúc này đã không còn gì phản đối, chỉ gật đầu đồng ý.
Nếu Hạo Thân vương quyết định cho qua thừa tự, tất nhiên là càng sớm làm xong càng tốt. Cho nên, sự kiện này vừa lọt ra, lập tức hậu viện Vương Phủ sôi sục. Nhị lão gia nhanh chóng đi tìm Hạo Thân vương, bị Hạo Thân vương mắng cho một trận. Ôn Uyển có thể cùng Hạo Thân vương ngồi thương lượng, đó là vì Ôn Uyển đủ tư cách. Nhưng con trai là do ông cho ăn cho mặc, nuôi lớn lên còn dám ngỗ nghịch bất hiếu với ông sao?
Nhị lão gia bị mắng đến mặt xám ngắt, có Hạo Thân vương ở đây, dù hắn không đồng ý cũng không được. Hạo Thân vương quyết định rồi, ai cũng không thay đổi được.
Đông thế tử phi cũng bị làm cho mơ hồ, vô cùng lo lắng đi tìm thế tử nói chuyện “Thế tử gia, rốt cuộc chuyện này là thế nào?” Đang yên đang lành lại để một con trai trưởng thừa tự dưới tên của mình , trở thành con trai của mình. Đông thế tử phi rất rối rắm. Nhưng cha chồng đã ra lệnh thì không thể cãi lại, chỉ có thể tìm trượng phu hỏi cho rõ ràng.
Thế tử tất nhiên không thể nói sự thật với Đông thế tử phi, chỉ tỏ vẻ không đường chọn lựa, đây là quyết định của phụ vương. Sau đó còn bực dọc nói, sớm biết thế còn không bằng đem con trai út đưa đi phủ Quận chúa học tập. Cũng do thái độ không tích cực của bọn họ tạo thành .
Thế tử thật sự hối hận. Sớm biết bên trong có Càn Khôn, hắn liều chết cũng phải đem con trai út đưa vào trong phủ Quận chúa. Mặc dù Hạo Thân vương không nói nhất định, chỉ nói có thể. Nhưng Hạo Thân vương nói như thế, thế tử trở nên lạc quan, vô cùng coi trọng Linh Đông. Ừ, nói xem trọng Linh Đông, không bằng nói xem trọng Ôn Uyển. Có quái thai như Ôn Uyển bồi dưỡng, xác suất thượng vị trong tương lai vô cùng lớn.
Thế tử phi thấy được thái độ này của thế tử, lập tức trợn tròn mắt. Thế tử phi cũng cho là thế tử sẽ không đồng ý, nào biết đâu rằng thế tử không một chút phản bác.
Thế tử phi cũng hối hận. Kỳ Triết có thể nước lên thì thuyền lên, mượn mặt mũi của Ôn Uyển. Nếu hắn không đi phủ Quận chúa, cũng sẽ không đem hậu viện làm loạn một đoàn như hiện nay. Khụ, bây giờ hối hận đã không kịp. Cha chồng nói thế nào thì phải làm thế nó.
Hiệu suất làm việc của Hạo Thân vương thật nhanh. Trong vòng ba ngày đã đem chuyện làm xong. Kỳ Triết quỳ xuống dập đầu lạy thế tử và thế tử phi, nhận được lì xì. Gian nan kêu một tiếng “Cha, mẹ.”
Câu xưng hô này, cũng tuyên cáo Kỳ Triết không có liên quan đến chi thứ hai nữa. Ít nhất trên mặt pháp lí thì không có liên quan.
Ôn Uyển muốn đem Kỳ Triết đến phòng lớn, kỳ thật nguyên nhân chân chính vẫn không nói cùng Hạo Thân vương. Nhị lão gia dù sao cũng là cha đẻ của Kỳ Triết, không có mẹ kế vẫn còn cha đẻ. Sau này mượn cớ gây chuyện vân vân cũng đủ để Kỳ Triết ngậm bồ hòn . Thừa tự dưới danh nghĩa thế tử, tốt xấu gì người cha trên danh nghĩa này sẽ ra mặt giúp Kỳ Triết một hai. Dù sao tương lai cuộc sống của Nhị lão gia còn phải dựa vào thế tử và thế tử phi. Nên sẽ kiên nể ba phần.
Ôn Uyển nhìn Kỳ Triết nói “Sự kiện này giải quyết rồi, sau này đệ có thể an tâm. Người sống trên đời này không thể mãi thuận buồm xuôi gió. Đệ cứ xem là sự rèn luyện của đời mình.” Ôn Uyển còn không biết Kỳ Triết đã cầu xin Hạo Thân vương, cho Nhị phu nhân trở về. Nhị lão gia không gây chuyện nữa, là vì biết lão bà của mình được thả về.
Sự kiện này tuy đã trôi qua. Cha đẻ vẫn là cha đẻ, nhưng chuyện thừa tự vẫn có sức ảnh hưởng đến hắn, về phần kế mẫu, vậy thì càng cách xa một vạn tám nghìn dặm.