TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 4178 LỤC LINH NHI!”

Sức mạnh của một thanh đạo bị chém nửa vời chắc chắn sẽ giảm sút đi rất nhiều!

Nhưng may mắn thay hắn vẫn giành được dòng khí hỗn độn!

Tuy rằng chỉ ước chừng một mét khối, nhưng chỉ cần hắn luyện hóa toàn bộ khối khí hỗn độn này, thật khó để tưởng tượng sẽ có những thay đổi về chất như thế nào!

“Anh, em nhớ kỹ thằng nhãi đó rồi!”

Giọng nói âm u đầy hận thù của Hà Đức Bản vang lên, trong mắt giăng đầy tia máu cùng sát ý: “Hắn dám đối xử với em như vậy, đợi em bình phục xong nhất định phải đi tìm hắn tính sổ!”

“Em muốn hắn, còn có cha mẹ hắn phải chết một cách bi thảm nhất, em còn muốn bọn chúng tiêu tan thần hồn!”

“Vĩnh viễn không thể đầu thai!!!”, trong lòng Hà Tinh Hà cũng dâng lên ngọn lửa giận dữ: “Nếu không phải tại em thì cũng sẽ không xảy ra chuyện này!”

“Trước khi vết thương bình phục, em phải ở yên trong nhà không được phép ra ngoài!”

“Nếu lần sau còn xảy ra chuyện tương tự, không cần tới thằng nhãi đó mà anh sẽ là người trực tiếp phế bỏ em!”

“Anh, không lẽ cứ bỏ qua như vậy sao?”, Hà Đức Bản cảm thấy rất oan ức.

Hà Tinh Hà cười gằn một tiếng: “Bỏ qua? Anh phải giết chết tên nhãi đó!”

Đột nhiên.

Bùm, bùm, bùm!

Bên ngoài gian phòng bỗng vang lên tiếng gõ cửa dồn dập: “Cậu chủ, ông chủ nói, nếu cậu trở về thì lập tức tới sảnh tiếp khách một chuyến!”

“Sư phụ của cậu sáng nay vừa tới, còn dẫn theo vài người bạn”.

“Sư phụ tới rồi sao?”

Hà Tinh Hà có chút kích động.

Người sư phụ này của hắn vẫn luôn có hành tung bí ẩn, du hành giữa các thế giới lớn để tìm kiếm di tích truyền thừa cổ xưa!

Cơn gió nào đã đưa ông ấy tới nhà họ Hà vậy?

Còn đưa theo bạn bè?

Nghĩ đến đây, Hà Tinh Hà gấp rút thay bỏ bộ quần áo bê bết máu rồi đi thẳng tới sảnh tiếp khách.

Một người đàn ông trung niên, hai ông già và một cô gái trẻ đang tán gẫu.

Hà Tinh Hà tiến vào một sảnh tiếp khách lộng lẫy như cung điện, ba mươi sáu nữ hầu hai bên đồng loạt cúi chào: “Cậu chủ tới ạ”.

Hà Tinh Hà cũng không liếc mắt nhìn họ một cái mà khụy một gối quỳ xuống trước mặt một người đàn ông mũi khoằm trong số đó: “Đệ tử Hà Tinh Hà chào sư phụ! Cha!”

Người đàn ông trung niên gật đầu.

“Ha ha ha ha, đồ đệ ngoan, vừa hay chúng ta đang nhắc tới con đó!”

Ông già mũi khoằm cười cười ha hả, giơ lòng bàn tay khô héo lên không trung!

Một lực lượng cách không liền nâng đỡ Hà Tinh Hà đứng dậy!

“Thiên Cơ lão quái, đây chính là đồ đệ mà ta lấy làm tự hào nhất trong số rất nhiều đệ tử! Tên nhóc này tên là Hà Tinh Hà!”, ông lão mũi khoằm ra hiệu: “Tinh Hà à, còn còn ngây người ra đó làm gì?”

"Đây là Thiên Cơ lão nhân, nhưng ta thích gọi ông ta là Thiên Cơ lão quái hơn!"

“Bên cạnh chính là đồ đệ của ông ấy, Lục Linh Nhi!”


Hà Tinh Hà vội vàng chắp tay chào hỏi: “Gặp qua Thiên Cơ tiền bối!"

Đọc truyện chữ Full