TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính
Chương 107: C107: Mạt thế cầu sinh 14

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bên trong căn cứ Thần Hi Cơ.

Trong một căn biệt thự lớn kiểu Âu tráng lệ nguy nga, một người đàn ông dáng người nhỏ gầy, mỏ chuột tai khỉ vừa lăn vừa bò chạy vào, hoang mang rối loạn hô: "Đội trưởng, việc lớn không ổn rồi, cái thằng Trịnh Long kia với cả tiểu đội săn thi của nó bị người ta giải quyết rồi!"

"Mày nói cái gì?"

"Chắc chắn trăm phần trăm, đội trưởng, trong căn cứ đã lan truyền rồi, lần này đội trưởng Địch ra ngoài thu thập vật tư gặp được một dị năng giả hệ thủy cấp bốn thực lực rất mạnh, còn là anh em sinh đôi với dị năng giả hệ hỏa cấp ba tới căn cứ chúng ta trước đây không lâu, đội trưởng Địch nhiệt tình mời vị đại lão này tới căn cứ làm khách, đã có thể ở căn cứ phụ cận, không biết thằng Trịnh Long kia đắc tội người ta kiểu gì, trực tiếp tự hủy toàn bộ người trong tiểu đội săn thi."

"Một người chỉnh cả một tiểu đội dị năng giả săn thi? Mày đang nói giỡn với tao đấy à?"

Cho dù dị năng giả cấp bốn rất lợi hại, nhưng đây là dị năng giả hệ thủy cấp bốn mà, thật sự rất khó tưởng tượng, một dị năng giả hệ thủy có thể lợi hại được đến cỡ nào.

"Đi, chúng ta cũng đi gặp mặt vị dị năng giả hệ thủy cấp bốn này một lần."

Cùng lúc đó, bên kia căn cứ.

Trong một căn biệt thự kiểu Trung ngoài nhìn đổ nát hoang sơ bên trong nội thất tiện nghi bất ngờ, trang hoàng có vẻ độc đáo cổ kính, vài người trẻ tuổi cỡ hai mươi cũng đang thảo luận chuyện này khí thế ngất trời.

"Dị năng giả cấp bốn á? Đây chỉ sợ là dị năng giả trung cấp đầu tiên trước mắt phải không? Cũng không biết sức chiến đấu vị dị năng giả hệ thủy này như thế nào đây? Haiz tiếc ghê, nếu là dị năng giả hệ thổ thì tốt rồi, nói không chừng chúng ta còn có thể giao lưu chút tâm đắc luyện dị năng."

"Mày mơ đẹp quá ha, nhưng mà chỉ là một dị năng giả hệ thủy, dù có nâng dị năng lên tới cấp bốn thì sao, cũng chưa chắc có gì đó lợi hại."

"Đừng có mà ngu, mày với tao đứa nào cũng là dị năng giả, hẳn biết thăng cấp dị năng khó cỡ nào, có tăng thêm một cấp cũng phải bỏ rất nhiều thời gian và tinh lực, người ta có thể trong thời gian ngắn như vậy nâng dị năng của mình lên tới cấp bốn, chỉ nói độ hiểu dị năng thôi chúng ta đã kém người ta một đoạn lớn."

"Lúc trước tao vẫn luôn cho rằng người thứ nhất tăng dị năng lên tới cấp bốn hẳn là Hoắc thiếu của chúng ta mới đúng, không ngờ, quả nhiên là núi cao còn có núi cao hơn, cũng không biết vị dị năng giả cấp bốn này so với Hoắc thiếu của chúng ta, ai mạnh ai yếu?"

"Ha ha ha ~ tao cũng rất muốn biết." "Đúng rồi, Hoắc thiếu đâu? Ảnh đi đâu vậy?"

"Hoắc thiếu à? Vừa nãy còn đây mà? Chẳng lẽ đi ra ngoài?"


"Mày nói xem, Hoắc thiếu có nhẽ nào cũng nghe được tin, đi gặp vị dị năng giả hệ thủy cấp bốn kia rồi không, rốt cuộc thì Hoắc thiếu ngừng chân ở đỉnh cấp ba đã rất lâu, nếu có thể giao lưu cùng dị năng giả hệ thủy cấp bốn một phen, nói không chừng lại được dẫn dắt, đột phá cấp bậc dị năng hiện tại.".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bạn Trai Cũ Mất Trí Nhớ
2. Bạn Trai Chó Con Giúp Tôi Vả Mặt Em Kế Trà Xanh
3. Tôi Lỡ Chặn Cửa Của Trùm Trường Rồi!
4. Trà Hơn Trà
=====================================

"Có khả năng, cái người cuồng tu luyện như Hoắc thiếu, từ khi mạt thế tự nhiên ập xuống thức tỉnh được dị năng hệ lôi, ảnh một lòng nhào vào thăng cấp dị năng, trừ cái này ra cũng chẳng thấy ảnh có hứng thú bất luận sự vật gì khác, khoảng thời gian trước cấp bậc dị năng của Hoắc thiếu dừng ở đỉnh cấp ba, nghĩ đủ loại cách vẫn không thể thành công đột phá bình cảnh, đám đồng đội chúng ta đứng bên cạnh nhìn cũng nhịn không được sốt ruột dùm ảnh, giờ căn cứ vất vả lắm mới có một dị năng giả hệ thủy cấp bốn đến, Hoắc thiếu chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội giao lưu luận bàn tốt như vậy."

"Vậy xem ra, thằng Địch Phi Bạch kia cuối cùng cũng coi như là làm được một chuyện tốt."

"Đi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt, nói không chừng được một hồi trò hay thật."

Không Thanh vẫn chưa biết, người còn chưa tiến vào căn cứ Thần Hi Cơ, bên trong Thần Hi Cơ đã tràn ngập truyền thuyết về cậu, vô số người tràn ngập tò mò đối với dị năng giả hệ thủy cấp bốn cậu đây, có người âm thầm mưu tính, chuẩn bị chờ cậu vừa đến sẽ lập tức ra oai phủ đầu, thành công có được uy phong vì giết cậu, cũng có người kiềm không được tâm tình kích động, gấp không chờ nổi mà muốn gặp cậu một lần.

"Bạn học Cố Không Thanh, dựa theo quy định của Thần Hi Cơ chúng tôi, dù là chính thức gia nhập, hay là làm khách tham quan, trước khi bước vào tia nắng ban mai đều phải kiểm tra đo lường virus tang thi và thí nghiệm cấp bậc dị năng cơ bản nhất."

Địch Phi Bạch sợ mình không cẩn thận mạo phạm phải Không Thanh, nói chuyện cũng rất cẩn thận.

"Không sao, nhập gia tùy tục, tôi tuân thủ quy củ căn cứ Thần Hi Cơ mọi người là được."

Địch Phi Bạch nghe vậy, lúc này mới trộm nhẹ thở ra một hơi, dẫn theo đoàn người Không Thanh đến lối đi VIP, còn xếp cho Không Thanh một phòng đơn, tiện để Không Thanh kiểm tra đo lường.

Người phụ trách làm kiểm tra đo lường virus tang thi cho Không Thanh tuổi không lớn, có lẽ cũng chỉ mười mấy hai mươi tuổi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy một người con trai xinh đẹp như vậy, nhìn thấy Không Thanh lễ phép cười với cô, mặt cô đỏ bừng cả.

Bởi vì kiểm tra đo lường virus tang thi cần phải lấy máu, người bình thường tới đây đều sẽ vén tay áo lên, tự mình cắt tay mình một dao, lấy máu như vậy, tuy rằng đơn giản thô bạo, nhưng cũng rất tiện, đề cao hiệu suất.


Y tá nhỏ thấy Không Thanh lớn lên đẹp, không đành lòng nhìn Không Thanh lấy máu, còn cố ý chuẩn bị ống tiêm, chuẩn bị rút máu cho Không Thanh, như vậy, vừa không lưu lại vết sẹo, cũng sẽ không quá đau, nếu không phải tràn ngập hảo cảm với Không Thanh, y tá nhỏ cũng sẽ không dùng cách này.

Không Thanh cảm ơn ý tốt của y ta, dịu dàng xin miễn, vẫn theo lấy máu lệ thường.

Mặt y tá lộ vẻ không đành lòng, ánh mắt nhìn Không Thanh tràn ngập đau lòng, chờ Không Thanh lấy xong máu, nhanh chóng tìm tới băng gạc và thuốc trị thương, muốn thay Không Thanh băng bó miệng vết thương.

"Không cần."

Không Thanh cảm ơn y tá, vẫy cánh tay, sau đó, chuyện ngoài dự đoán mọi người đã xảy ra.

Chỉ thấy miệng vết thương trên cánh tay Không Thanh nhanh chóng khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cho đến khi hoàn toàn biến mất không thấy, phần da kia cũng nháy mắt khôi phục trạng thái trắng nõn tinh tế nguyên bản, dường như miệng vết thương này chưa từng xuất hiện.

"Sao có thể?" Y tá nhỏ cũng sợ ngây người, ánh mắt nhìn Không Thanh tràn ngập khiếp sợ cùng hoang mang.

Không Thanh cười, thuận miệng giải thích một câu: "Tôi là dị năng giả hệ thủy."

Dị năng giả hệ thủy cấp bậc cao có thể tùy tâm sở dục thao túng nước, mà trong cơ thể người trưởng thành nước chiếm khoảng 60% đến 70% trọng lượng cơ thể, thậm chí, ngay cả máu cũng có thể được gọi là nước, Không Thanh muốn rạch ra một miệng vết thương trên người mình lấy máu, đối với cậu mà nói, quả thực là dễ như trở bàn tay.

Còn vụ miệng vết thương nhanh chóng khép lại, chẳng qua chỉ là dị năng giả hệ thủy chơi chút thủ thuật che mắt trước mặt người thường, nếu là dị năng giả khác tới đây, nói không chừng vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấu trò nhỏ của Không Thanh.

Không Thanh làm xong kiểm tra đo lường virus tang thi, lại căn cứ theo yêu cầu của y tá, làm xong thí nghiệm cấp bậc dị năng, sau khi biết được Không Thanh thế mà là dị năng giả hệ thủy cấp bốn, ánh mắt y tá nhìn Không Thanh cũng thay đổi, tràn ngập kính sợ.

"Cố tiên sinh, lúc trước em thấy ngài lớn lên đẹp, cũng đại khái đoán được ngài thật ra là dị năng giả hệ thủy, nhưng em thật sự không ngờ đến, ngài vậy mà là dị năng giả hệ thủy cấp bốn, em thật sự là quá bất ngờ, quá kích động."

Không Thanh cười cười, không nói chuyện.

Y tá nhỏ còn nói thêm: "Thật ra chị em cũng là dị năng giả hệ thủy, chị ấy vẫn luôn rất uể oải, cảm thấy dị năng của mình quá yếu, thức tỉnh dị năng còn không bằng người thường không thức tỉnh dị năng, khi em về phải nói với chị ấy, dị năng giả hệ thủy cũng không phải là kẻ yếu, cũng có cường giả lợi hại như ngài."


"Có một cô em ưu tú như cô, hẳn chị cô sau này cũng sẽ trở thành dị năng giả hệ thủy rất lợi hại."

Sau khi tạm biệt cô y tá, Không Thanh vui vẻ thoải mái rời khỏi phòng.

Bên ngoài, bọn Địch Phi Bạch và Lữ Siêu đều đang chờ cậu.

"Vất vả rồi, bạn học Cố Không Thanh, mời, tôi dẫn cậu đi tham quan chút căn cứ Thần Hi Cơ."

Từ khi Không Thanh dung túng hai cô gái giết người báo thù trước công chúng, Địch Phi Bạch cũng đã ý thức được, Cố Không Thanh nhìn qua trắng trẻo mềm mềm, bộ dạng nhỏ xinh nhưng lại ngốc nghếch, thật ra tính tình lại là lạnh nhạt giết người không chớp mắt, thuyết phục cậu cũng không phải một việc dễ dàng, Địch Phi Bạch không khỏi có chút hối hận, lo mình có phải đã không cẩn thận dẫn sói vào nhà hay không.

Không Thanh có vẻ như không thấy ra Địch Phi Bạch rối rắm, khẽ cười nói: "Vậy phiền đội trưởng Địch."

Đi trên đường phố căn cứ Thần Hi Cơ, nhìn cửa hàng nhỏ bán buôn hai bên đường, còn có những cửa hàng lưu động đẩy xe con rao hàng trên đường, trong phút chốc Lữ Siêu còn ngỡ rằng đã về lại trước mạt thế.

"Đây là căn cứ Thần Hi Cơ sao? Thật là quá làm người ngạc nhiên."

Mới vừa vừa bước vào Thần Hi Cơ, đám Lữ Siêu đã bị hình ảnh bình thản nhẹ nhàng trong căn cứ làm chấn kinh.

Nếu nói, sau khi tận thế bỗng nhiên buông xuống, phần lớn các quốc gia và khu vực đã trở thành luyện ngục nhân gian, nơi như vậy chính là thế ngoại đào nguyên của số ít những người còn sống sót.

"Muốn an ổn sống mãi chỗ này ghê."

Hai cô gái sau khi tận thế buông xuống ăn quá nhiều khổ đau, cho dù các cô đã tự tay báo thù, nhưng là vết thương đã tạo thành, vết thương thân thể và tâm trí cũng thời gian để lành, hiện tại, các cô muốn cùng các đồng bạn, an ổn sinh sống, mà căn cứ Thần Hi Cơ không thể nghi ngờ chính là nơi tị nạn mà các cô vẫn luôn ao ước.

"Bạn học Cố Không Thanh, thế nào, Thần Hi Cơ chúng tôi xây dựng không tồi nhỉ?"

"Cũng được."

Ít nhất, người sống trong căn cứ Thần Hi Cơ đều có thể an cư lạc nghiệp, vui vẻ sống ngày qua ngày, còn bọn họ có phải đang trốn tránh hiện thực, giả câm vờ điếc đối với cảnh tượng tận thế ngoài căn cứ hay không, Không Thanh không đánh giá.

Địch Phi Bạch vốn tưởng sẽ nghe được lời khích lệ, đã chuẩn bị vài câu khiêm tốn, kết quả lại chỉ chờ được một câu như vậy, làm anh ta nghẹn đến nỗi á khẩu không trả lời được, cũng không biết nên tiếp lời như thế nào.

Đúng lúc này, nhóm người thứ nhất khi biết được Không Thanh tiến vào Thần Hi Cơ, chuẩn bị tới gặp dị năng giả hệ thủy cậu đây một lần cấp bốn cũng tới rồi.


"Đội trưởng Địch, cậu ta chính là bạn mới anh mới kết bạn khi ra ngoài thu thập vật tư lần này sao? Lớn lên thật ra khá xinh đẹp, cũng không biết, có phải là một cái gối thêu hoa nhìn đẹp chứ không xài được hay không......"

"Đội trưởng Triệu, nói cho cẩn thận!"

Người đàn ông mở miệng khiêu khích tên là Triệu An Bình, là một dị năng giả hệ hỏa cấp ba, cũng là một trong ba người phụ trách căn cứ Thần Hi Cơ.

Muốn hỏi vì sao Triệu An Bình ghét Không Thanh như vậy, vừa thấy cậu đã mở miệng khiêu khích, không chỉ là bởi Không Thanh cho Trịnh Long gã nuôi ở vùng phụ cận căn cứ offline, hơn nữa, người này trước đó còn thất bại dưới tay Cố Phi Bồng, cho nên, sau khi nhìn thấy Không Thanh có diện mạo rất giống Cố Phi Bồng, liên tưởng đến lúc trước đã phải chịu khuất nhục, Triệu An Bình nhịn không được thẹn quá hóa giận.

Triệu An Bình hừ lạnh một tiếng, không phản ứng lại Địch Phi Bạch đang làm người hòa giải, mà quay đầu nhìn về phía Không Thanh, ánh mắt trắng trợn tỏ vẻ hạ lưu, khóe miệng nở nụ cười khiêu khích nói: "Dị năng giả hệ thủy rất tốt đấy, tôi thích chơi dị năng giả hệ thủy nhất, tươi chưa nói, còn rất hăng nữa đấy......"

Không đợi Triệu An Bình nói hết, Không Thanh đã ra tay không chút biểu cảm.

Chủy thủ lớn bằng bàn tay rời tay bắn ra, bắn thẳng đến giữa mày Triệu An Bình.

Triệu An Bình lắc mình tránh né, hung hiểm tránh đi một kích này, thấy Không Thanh ra tay không lưu tình, lửa giận của Triệu An Bình cũng dâng lên, giơ tay, một quả cầu lửa lớn bằng bóng rổ đã lấy tốc độ cực nhanh bay về phía Không Thanh.

Triệu An Bình thích mặt Không Thanh, khi ra tay cũng tránh mặt Không Thanh theo bản năng.

Không Thanh ngưng kết băng thuẫn, nhẹ nhàng chặn một kích này, vừa phản kích vừa nhắc nhở Lữ Siêu bên cạnh: "Mọi người tránh hết đi."

Cuộc đấu giữa dị năng giả cũng không giống như đánh lộn, nếu thật sự đánh nóng mắt rồi, Không Thanh sợ cậu cũng không rảnh lo cho đám Lữ Siêu.

Lữ Siêu tuy sốt ruột nhưng cũng biết thực lực của bọn họ, ở lại cũng chỉ có thể kéo chân sau Không Thanh, nhanh chóng dẫn theo đám chị Hồng trốn một bên, lo lắng đề phòng xem chiến cuộc.

Lúc này, người sốt ruột nhất chắc chắn chính là Địch Phi Bạch chủ động mời Không Thanh tới Thần Hi Cơ làm khách, nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết, nếu Không Thanh thật sự xảy ra chuyện ở Thần Hi Cơ, Cố Phi Bồng chắc chắn sẽ không thiện bãi cam hưu.

Trước đó vì Triệu An Bình múa mép với Cố Phi Bồng vài câu, nên đã đánh một trận lớn trong căn cứ, tạo thành tổn thất không nhỏ cho căn cứ, hiện tại, Triệu An Bình lại muốn vung tay đánh nhau với anh song sinh của Cố Phi Bồng là Cố Không Thanh trong căn cứ, Triệu An Bình này thật sự là càng ngày càng kiêu ngạo, không phá căn cứ lung tung là gã không chịu bỏ qua đúng không?

Địch Phi Bạch tự nhận là người tốt tính cũng có chút tức giận.

___________________

Editor có lời muốn nói: Ai cú cột sống của tui với...


Đọc truyện chữ Full